Công Tử Điên Khùng
Chương 519 : Hang động dưới đáy biển
Ngày đăng: 18:06 20/04/20
Lâm Vân giơ chân lên, ba tên cầm súng vô thanh vô tức bị đá xuống nước
- Ta không thích có người dùng súng chỉ về phía ta.
Vài tên thủy thủ còn lại ấn chuông cảnh báo, lập tức có hai, ba mươi người chạy lên boong thuyền.
- Đừng động thủ.
Một giọng nói mang khẩu âm của người Anh vang lên.
Lâm Vân chắp tay sau lưng nhìn tên râu quai nón, dùng tiếng Hoa nói:
- Râu quai nón, mạng của ông cũng thật lớn. Làm hải tặc lâu như vậy còn chưa nghỉ hưu. Định mang hết tiền kiếm được xuống quan tài sao?
Tên râu quai nón vội vàng đi lên, cúi người cung kính nói:
- Thần của tôi, thật vinh hạnh khi được gặp lại ngài. Nếu ngài có mệnh lệnh gì cứ việc phân phó, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức mình. Lần này tôi đi không phải làm việc buôn bán, mà là chuẩn bị về hưu. Không ngờ trước khi về hưu có thể gặp lại vị thần mà tôi tôn kính nhất.
Dù tên râu quai nón tiếng Hoa không quá trôi chảy, nhưng vẫn có thể nghe được.
Lâm Vân vung tay lên:
- Ngừng, đừng dông dài với lão tử. Nói cho ta biết, mấy ngày gần đây có xảy ra việc gì lạ không?
Lâm Vân muốn tìm tung tích của Tần Nhan. Mà tên râu ria này đi lại trên biển nhiều năm như vậy, nói không chừng y lại biết một vài tin tức gì đó.
Tên râu quai nón ra lệnh một tiếng, lập tức có một thủ hạ lấy ghế, rồi mời Lâm Vân ngồi xuống. Sau đó y đứng một bên, kính cẩn thưa:
- Ngày hôm qua xuất hiện Long Thôn Lãng mấy năm mới có một lần ở Ấn Độ Dương. Còn đâu thì không có gì khác lạ.
Tên râu quai nón vốn định nói chuyện làm ăn mấy tháng qua của y, nhưng bởi vì Lâm Vân chỉ hỏi chuyện mấy ngày gần đây, cho nên y mới trả lời như vậy.
- Long Thôn Lãng? Nó là cái gì?
Lâm Vân chưa từng nghe qua cái tên như vậy.
Tên râu quai nón thấy Lâm Vân không biết, vội vàng cúi người trả lời:
- Ta cho ngươi một cơ hội, ngươi mau nói ngươi phát hiên ra nơi này kiểu gì? Cứ do dự là mất một bộ phận.
Tên nam tử đang suy nghĩ làm cách nào để rời đi, bỗng nhiên cánh tay phải nhói cái rồi biến mất.
- Đừng đừng, tôi nói, tôi nói.
Nam tử vội vàng kêu lên.
Y nhìn Lâm Vân với vẻ sợ hãi rồi nói:
- Tôi vốn tu luyện trên hòn đảo Roosevelt gần đây. Mấy năm trước, có một người Mĩ tên là Hughes cầm một bức tranh tới đây tìm tấm bia đá nào đó. Tôi cho rằng tấm bia đá đó có thể là bảo vật của các Luyện Khí Sĩ thời Thượng Cổ truyền lại, cho nên liền giết Hughes. Sau đó tôi dựa theo bức tranh của y đề tìm kiếm. Nhưng tới đây thì bị một dòng nước xoáy hút vào. May mà tôi có mang theo Linh Dược nên bảo vệ được một mạng.
- Sau đó thì tôi phát hiện ra căn phòng này. Căn phòng này có một luồng sóng gì đó ngăn cản. Vốn tôi cho rằng không thể vào được, nhưng khi tôi cầm bức tranh kia ra, thì chợt phát hiện ở góc bức tranh phát ra ánh sáng. Tôi kiểm tra ở góc đó thì tìm được một viên ngọc thạch.
Nói tới đây, tên nam tử rụt rề đưa một tấm bản đồ và viên ngọc thạch cho Lâm Vân, tiếp tục nói:
- Về sau tôi thấy tu luyện ở đây nhanh hơn bên ngoài rất nhiều lần, liền ở lại tu luyện. Hơn nữa ở đây còn có một chỗ tốt, chính là có dòng nước xoáy hút người tới, đồng thời có tác dụng bảo tồn lin hồn. Mà việc tu luyện của tôi cũng yêu cầu rất nhiều linh hồn. Cho nên tôi ở đây tu luyện cho tới tận bây giờ. Còn cô gái kia, tôi thấy tu vị của cô ta cao hơn tôi, nên tôi muốn luyện chế cô ta thành người rồi. Sau đó, sau đó bảo cô ta khai ra công pháp mà cô ta tu luyện.
Tần Nhan nghe thấy vậy thì âm thầm sợ hãi. Một khi Lâm Vân không tới, nói không chừng mình đã biến thành người rối trong tay của tên kia rồi. Trong lòng cô ta không khỏi dâng lên sự cảm kích với Lâm Vân.
- Tấm bia đá đâu?
Lâm Vân nhận lấy bức tranh, quả nhiên là bức tranh mà Tần Nhan nhắc tới. Nhưng trong hang động này đâu có tấm bia đá gì. Hắn lại cầm viên ngọc thạch lên xem. Đây chỉ là một viên ngọc thạch bình thường, chỉ là được khắc vài trận pháp trên đó. Xem ra nó là chìa khóa để ra vào hang động.
- Tôi đã kiểm tra nhưng không thấy tấm bia đá đó đâu cả…
Tên nam tử vội vàng trả lời.
- Ngươi có quen Dịch Hổ không?
Lâm Vân nhớ tới lần trước Dịch Hổ của Âm Nguyệt Quan nói rằng y đã phái người tới nơi này để tìm kiếm một Luyện Khí Sĩ hỗ trợ y. Mà tên này cũng tu luyện công pháp tà ác, thu hồn phách của người để tu luyện.
- Tôi có quen, sao tiền bối lại biết?
Tên nam tử đầy vẻ khiếp sợ nhìn Lâm Vân.