Công Tử Điên Khùng
Chương 91 : Đơn giản như vậy?
Ngày đăng: 18:03 20/04/20
- Hiểu phù, cậu thực sự muốn đi à?
Tuy Hải Huyên đề nghị Điền Hiểu Phù đi tới đó thử, nhưng một khi Điền Hiểu Phù quyết định muốn đi, cô ta lại có chút lo lắng.
- Đúng vậy, không phải chính cậu vừa khuyên mình sao? Đi một lần, miễn cho sau này lại hối hận. Hải Huyên, cậu đi theo giúp mình nhé?
Điền Hiểu Phù kiên định nói.
- Được rồi, mình liền cùng cậu liều một trận. Cười để cho họ cười,,dù sao mình cũng phải về quê, có ở đây đâu mà lo.
Ngoài miệng đã hạ quyết tâm, nhưng trong nội tâm của hai người vẫn có chút lo lắng.
Đây chính là bí thư thành phố, nhân vật số một của cả Phần Giang a. Nếu bị người khác biết, còn tưởng rằng đầu óc của hai người có vấn đề, vậy thì xấu hổ chết mất.
- Nhưng chúng ta làm như thế nào mới có thể gặp mặt Diệp bí thư?
Tuy đã hạ quyết tâm, nhưng không phải muốn gặp một bí thư thành phố là có thể gặp được.
- Mình có cách. Chúng ta sẽ đứng đợi ở cửa ra vào của tòa nhà thành ủy. Một khi xe của Diệp bí thư đi ra, chúng ta liền chặn xe. Đời người chính là dựa vào phấn đấu, không cần phần sợ hãi.
Điền Hiểu Phù nói ra kế hoạch của mình.
- Cái này… Hiểu Phù, có thể hay không chúng ta sẽ bị bắt vào tù? Mình có chút lo lắng. Mà cậu có biết xe của Diệp bí thư là xe gì không?
Hải Huyên lo lắng nhìn Điền Hiểu Phù.
- Ừ, mình đã thấy qua, chiếc xe của Diệp bí thư là một chiếc Audi, ba con số đầu của biển số xe là số 0, đằng sau thì không nhớ.
Điền Hiểu Phù cũng rất là bất an.
- Vậy được rồi, mình với cậu liều một lần.
Hải Huyên chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu.
- Tốt tốt, cô đi theo tôi. Mọi người đi trước đi, tí tôi sẽ qua đó.
Diệp Vũ Phong nói với Điền Hiểu Phù rồi quay sang bảo với mấy người kia.
Điền Hiểu Phù thật không ngờ, mình vừa mới nói tới tên Lâm Vân, Diệp bí thư thực sự giữ mình lại. Trong nội tâm rất là kinh hỉ, xem ra vị quản lý tên Lâm Vân kia không có lừa gạt mình.
- Đưa tờ giấy cho tôi xem một chút.
Diệp Vũ Phong dẫn theo Điền Hiểu Phù và Hải Huyên tới văn phòng làm việc của mình, rồi mới nói với Điền Hiểu Phù.
Cầm lấy tờ giấy Điền Hiểu Phù đưa, Diệp Vũ Phòng nhìn vào, quả nhiên là chữ ký của Lâm Vân. Y đã từng thấy qua chữ của Lâm Vân khi Lâm Vân viết đơn thuốc cho phụ thân uống. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Ừ, tên cô là gì?
Diệp Vũ Phong xem hết tờ giấy, nhẹ nhàng gật đầu. Giúp đỡ hai sinh viên mới tốt nghiệp đại học y khoa tới một bệnh viện làm việc, đối với y mà nói,thực sự quá đơn giản.
- Tôi tên là Điền Hiểu Phù, còn đây là bạn tôi tên Hải Huyên, nàng đi theo là để giúp tôi.
Điền Hiểu Phù đang lúc khẩn trương, không nghĩ tới Diệp bí thư lại hỏi tên nàng.
- Ừ, cô chỉ xin cho mình tới bệnh viện Ái Thụy làm việc, hay là muốn xin cho cả hai người tới bệnh viện Ái Thụy làm việc?
Nghe Diệp bí thư nói như vậy, Điền Hiểu Phù ngây ngẩn cả người. Chẳng lẽ hai người đều có thể được tuyển vào. Hải Huyên cũng rất kích động. Cô ta cảm giác ra được, ngay cả hai người Diệp bí thư cũng xin được, thì chuyện của Hiểu Phù coi như đã xác định.
- Tốt, ngày mai hai người tới bệnh viện Ái Thụy báo danh. Điền đồng học, cô ở đâu gặp được Lâm tiên sinh?
Thấy biểu lộ của hai người như vậy, Diệp Vũ Phong đương nhiên đoán ra hai người đang suy nghĩ cái gì. Đối với y mà nói, tiến cử một người hay hai người cũng như nhau mà thôi.
- A…
Điền Hiểu Phù và Hải Huyên bị hạnh phúc bất ngờ xông tới, nên có chút sững sờ.