Công Tước

Chương 1007 : Nói chuyện

Ngày đăng: 18:22 30/04/20


Bên nhà họ Yến vì sủi cảo mà suýt chút đánh nhau. Bên nhà họ Bộ ngược lại rất yên tĩnh, Công tước đại nhân lần nữa đến nhà họ Bộ làm khách, không khí vui vẻ hơn lần trước rất nhiều. Buổi tối Cung



Ngôn Đình cũng có mặt, tuổi tác của anh ta và Công tước đại nhân lại không chênh lệch nhiều, nói chuyện với nhau cũng hợp hơn, áp lực tiếp khách của Bộ Sinh cũng giảm đi không ít, tự nhiên sẽ càng dễ dung hòa hơn.



Bộ Tiểu Bát chỉ cần có đồ1ăn thì liền ngoan ngoãn, lúc được Công tước đại nhân dẫn về vô cùng hào hứng, cứ vây quanh anh nói chuyện.



Nhạc Mỹ Giảo tự nhiên cũng sẽ thích. Trong cảm nhận của bà, cậu Phí thích Tiểu Ngũ thật ra là một chuyện rất đáng vui mừng. Tuy bà cảm thấy Tiểu Ngũ và cậu Phí có chút khác biệt, nhưng mà bà có thể rõ ràng cảm nhận được sự khác biệt đang được giảm xuống nhanh chóng. Một người con trai có thể khiến Cung Ngũ tiến bộ, tuyệt đối là người đáng8để có mối quan hệ thâm giao, dù không phải là bạn trai thì bạn bè bình thường cũng đã đủ rồi.



Nhạc Mỹ Giảo nhìn Cung Ngũ, suốt cả buổi cô đều không nói gì nhiều, không chỉ đối với cậu Phí và với người khác cũng vậy. Tâm trạng của Cung Ngũ... có chút kỳ quái, cô cảm thấy hơi mắc nợ đối với Dung Trần đang ở Gaddles xa xôi. Cả một buổi tối cô đều không nói chuyện với Công tước đại nhân mà hi vọng có thể ăn xong sớm một chút rồi2gửi tin nhắn cho Dung Trần để cân bằng lại cảm giác áy náy trong lòng.



Đương nhiên, cô vẫn còn nhớ chuyện của Cung Ngôn Đình, lẽ nào lúc cô không có mặt, ba của Yến Đại Bảo lại hù dọa anh ấy rồi? Hôm nay cô ăn rất nhanh, thỉnh thoảng còn gắp thức ăn cho Bộ Tiểu Bát. Bộ Tiểu Bát tự cầm thìa ăn một mình, Cung Ngũ ăn xong, cậu cũng đã ăn khá nhiều.



Cung Ngũ nhìn Cung Ngôn Đình một cái, nhân lúc Bộ Sinh và Công tước đại nhân nói chuyện,4cô kéo kéo Cung Ngôn Đình, “Anh Tư, anh ăn xong thì tìm em nha.”



Nhạc Mỹ Giảo ngẩng đầu: “Hai anh em muốn làm gì?” Cung Ngôn tình vui vẻ xua tay: “Không có gì.” Sau đó gật đầu với Cung Ngũ: “Anh biết rồi.” Cung Ngũ mỉm cười với Bộ Tiểu Bát, làm tư thế tay cố ăn thật nhiều, sau đó đứng dậy: “Xin lỗi, con ăn xong rồi, mọi người cứ ăn từ từ.”



Sau đó cô nhẹ nhàng kéo ghế, tự mình quay trở về phòng. Công tước đại nhân nhìn cô một cái, không nói gì, thần sắc có chút... buồn bã.
Dung Trần do dự một hồi, trả lời: [Phòng đối diện này, ở đây là Gaddles, vị đó Công tước Edward giàu có quyền cao chức trọng của đất nước này, đó là Công tước đại nhân đấy! Tôi không thể lo lắng cho sự an toàn của một minh tinh thần tượng như mình sao? Cô nói xem không chừng một ngày nào đó tôi bị xe tông chết một cách không rõ ràng, hoặc bị người ta hạ độc chết, có phải tôi rất oan uổng rồi không? Hơn nữa, vì tôi ở Thanh Thành gặp xui xẻo nên mới ra nước ngoài để đổi vận, trước kia tôi suýt chết vì Yến Đại Bảo, nén nhang đầu và công việc từ thiện của ba tôi cũng không cứu được tôi. Nếu tôi chết ở Gaddles, tôi... tôi cũng không muốn sống nữa!]



Cung Ngũ cầm điện thoại đứng dậy, nhảy thẳng lên giường: [Nói cũng có lý lắm, tôi đã bị thảm cảnh mà anh nói thuyết phục rồi. Nhưng mà phòng đổi diện này, con gái trẻ tuổi ưu tú như tôi đây không dễ dàng tìm thấy đầu, anh xác định không giữ lấy mà muốn buông tay à? Tôi chân thành khuyên anh một câu nên giữ lấy tôi, bằng không, một ngày nào đó anh đột nhiên phát hiện vẻ đẹp của tôi, anh hối hận thì phải làm sao? Dung Trần gửi tin nhắn cho Cung Ngũ, thận trọng nói rõ sự sợ hãi và cả thế giới nội tâm tình cảm phong phú của mình, sau cùng thì đưa ra một kết luận hoàn mỹ: [Tóm lại, trời cao đất rộng sự cao quý là quan trọng nhất! Phòng đối diện này, tôi cảm thấy hai chúng ta nên trở về mối quan hệ bạn trai bạn gái đơn thuần đi! Cô cảm thấy như vậy thế nào? Hiểu cho thân phận minh tinh thần tượng ngàn năm mới có một này của tôi, cô thấy thế nào?



Cung Ngũ khinh bỉ: [Biết ngay anh có phản ứng này. Hứ, xem như tôi nhìn lầm anh rồi. Anh là một kẻ nhát gan! Ngài Edward không phải là loại người như anh nghĩ đâu. Anh ấy sống chết bám lấy tôi nhưng cũng rất có phong cách, anh nghĩ rằng anh ất sẽ dùng thủ đoạn bị ổi để đối phó anh? Phòng đổi diện, anh đúng là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử...] Dung Trần: [Nhìn đi nhìn đi, cô bắt đầu nói tốt cho anh ta rồi kìa, hành động của cô chưa cắm sừng tôi, nhưng trong lòng cô đã cắm sừng tối rồi. Phòng đối diện này, cô cảm thấy ngày mai tôi có thể trộm được cá khô không?]



Chủ đề bị chuyển quá nhanh, Cung Ngũ suýt chút nổi điên, đúng là kẻ nhát gan.



Cô hung hăng trả lời: [Trộm không được đầu, ông ta bị tối trộm một lần rồi, nhất định là đã đổi chỗ giấu, anh đừng có mong ăn được cá nướng, chúc anh thất bại!



Dung Trần: [Cô là đồ bụng dạ hẹp hòi, không phải bị tôi đá rồi à? Còn nói với tôi như vậy! Tôi là minh tinh thần tượng đấy, bài hát mới của tôi lại lọt top rồi, phòng đối diện cô đã nghe chưa? Tôi mở cho cô nghe nha...] Cung Ngũ: [Cút!] Dung Trần: [Phòng đối diện này, cô đang trở mặt sau khi vừa chia tay à, rõ ràng trước đó còn rất chủ động nhiệt tình tích cực nhẫn nại, cô không thấy có lỗi với tôi sao? Cô là một cô gái không có lương tâm! Nhưng mà tôi thật sự đề nghị cô nghe bài hát mới của tôi, người quản lý nói tiếng vang rất lớn. Đúng rồi, những bài hát tôi viết trước đó cô còn nhớ không? Đã đưa cho người khác hát rồi, tôi còn kiếm được tiền sáng tác nữa.] Cung Ngũ: [Cút, đừng lãng phí tiền nhắn tin quốc tế của tôi, rất đắt đấy.]



Dung Trần:[Phòng đối diện...]



Cung Ngủ không để ý nữa. Tức sắp chết rồi, đồ khốn khiếp, biết ngay anh ta tham sống sợ chết, nhưng không ngờ lại sợ chết đến như vậy, sợ anh ta luôn. Nhưng cũng không thể trách anh ta, ai bảo Yến Đại Bảo cho anh ta tổn thương chí mạng như vậy? Người đã từng bị gãy chân có thể không hoảng sợ sao? Nhưng mà cô vẫn rất tức giận, lại bị đá rồi, tốt xấu gì cũng phải để cô chủ động nói một tiếng chứ, tức chết đi được!