Công Tước

Chương 1030 : Trùng hợp như vậy

Ngày đăng: 18:23 30/04/20


Bên ngoài vang lên những tiếng cãi vã. Lần trước không có ai biết Tư Đồ trông như thế nào, lần này anh ta đã đăng ký cũng để lại màu tóc đen cho nên anh có thể nghênh ngang xuất hiện ở trường học.



Nguyên nhân chủ yếu Dung Trần khoan nhượng cho Tư Đồ ở ký túc xá của mình là Tư Đồ đồng ý gánh phân đi bón cho vườn hoa giúp anh ta, nếu không đã sớm bị1đá đi rồi.



Cung Ngũ vừa trở lại, mặc dù cô không phải đi bộ, nhưng đi máy bay đi xe cũng rất mệt mỏi. Cô ném hành lý xuống, ngả lưng lên chiếc chăn đượm mùi nắng.



Mới vừa nằm xuống được một lát, Dung Trần đã đi qua đập cửa: “Phòng đối diện! Tôi vừa mới nhớ ra, vừa rồi cái vị Edward đó nhìn tôi cười lạnh! Anh ta cười lạnh đó! Tôi tận mắt nhìn thấy! Phòng đối diện,8cứu mạng! Lần này tôi sắp toi rồi, chắc chắn là vì cô! Chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa, quan hệ người yêu trong sáng của chúng ta vừa mới bắt đầu đã kết thúc, ngài Edward không thể giận cá chém thớt được. Trời ơi cứu tôi với!”



Tiếp theo đó tiếng Tư Đồ cũng truyền đến: “Này, cô nhìn thấy ánh mắt người đàn ông đó nhìn tôi hồi nãy rồi chứ? Y như có một cái2hang trong mắt muốn nuốt chửng tôi xuống ấy, có phải là cô nên cũng bảo vệ tôi không? Nếu không tôi sợ là lúc tôi về lại bị người đánh gãy chân mất!” Cung Ngủ không chịu nổi nữa, trở mình bò dậy, chạy đến cạnh cửa hỏi: “Lần trước lúc quay về anh đã làm chuyện gì xấu, bị người ta đánh gãy chân hả?”



Vừa nghe thấy Cung Ngũ coi trọng chuyện này, Tư Đồ lập tức nâng cao4giọng, còn diễn sâu, cảm giác nhạc nền biến thành bị thương mới phù hợp với tâm tình, “Sao cô có thể nói tôi như vậy? Tôi... tôi điềm đạm, đáng yêu, khôn ngoan, hiền lành thế này, sao lại làm chuyện xấu được? Tôi...”



“Nói tiếng người đi!” Cung Ngũ ngắt lời anh ta.



Tư Đồ im lặng, Dung Trần ở bên cạnh dùng ánh mắt khinh thường nhìn anh ta. Anh ta chỉ đành nói lại lần nữa: “Lần trước không phải là chạy từ ký túc xá ra ngoài sao? Vừa mới ra khỏi trường học đã bị bắt...” Sau đó anh ta nước mắt nước mũi ròng ròng, cố gắng khóc lên cho Cung Ngũ nghe: “Tên khốn kiếp kia lại sai người đánh gãy chân tôi! Sao anh ta lại nhẫn tâm như vậy chứ? Nhất định là anh ta đố kỵ với đôi chân dài tắp, nuột nà của tôi...”



Anh ta tha thiết nói, Cung Ngũ sắp không chịu nổi nữa, gõ lên của hai cái, nói: “Anh so được bằng à? Chân anh Tiểu Bảo dài hơn anh nhiều. Anh ấy vốn dĩ cao hơn anh, anh còn không biết xấu hổ nói anh ấy đố kỵ với anh?”



Tư Đồ lập tức nhảy dựng lên: “Cô lại không tin người thành thật lương thiện đức hạnh đáng yêu như tôi à? Cô cô cô... sao cô có thể đối xử với tôi như vậy? Uổng công tôi nghìn dặm xa xôi đến đưa thư cho cô, cô lại đối xử với tôi như vậy? Trái tim tôi tan nát hết cả rồi... Cô lại vẫn bảo vệ anh ta, cô xứng với anh tôi hả? Cái đồ không có lương tâm này! Tôi về sẽ nói với anh tôi, nên hạ lệnh giết chết cái người phụ nữ chân trong chân ngoài lẳng lơ như cô. Cô...”



Cung Ngũ trợn mắt: “Anh có tin bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho anh Tiểu Bảo không? Lần này anh sẽ không đơn giản là bị học viện truy nã nữa đâu, rất có thể là sẽ bị cả nước truy nã đấy.” Tư Đồ: “...”




Mặt Tư Đồ xanh lét.



“Cô nói cái gì đấy? Nói cái gì đấy?” Anh ta tức giận: “Tôi như vậy còn nhỏ à? Cô từng thấy cái kim nào to như vậy chưa?”



Nói rồi, anh ta vội vàng đứng ra trước mặt Cung Ngũ, vừa tháo thắt lưng vừa nói: “Cô nhìn đi, cô nhìn cho kỹ đi...”



Cung Ngũ trốn chán rồi, dứt khoát dựa lên bàn, nhìn anh ta nói: “Được, vậy tôi xem xem. Anh đợi chút, tôi nhớ là Yến Đại Bảo từng cho tôi một cái kính phóng đại, tôi phải đi tìm mới được.”



Dung Trần: “Ha ha ha ha ha...”



Tư Đồ hộc máu, nửa ngày vẫn không cởi nổi cái quần ra. Anh ta chống tay lên bàn, run run chỉ Cung Ngũ, nói: “Cô... cô... tôi bị cô làm tức chết rồi!” Cung Ngũ nhún vai: “Ồ, không muốn cải thì thôi, đừng có mà kiếm cớ, tôi tha thứ cho anh đó.”



Cuối cùng Tư Đồ khom người lại, bám tường đi về phòng của Dung Trần.



Cung Ngũ đi đến dùng chân đá Dung Trần ra khỏi khung cửa rồi đóng cửa lại.



Dung Trần ngồi xổm trên mặt đất, tức hộc máu: “Phòng đối diện, cô đối xử với bạn trai cũ như thế à?”



“Tôi nhổ vào. Tôi không có bạn trai cũ như anh!” Cô căn bản không thừa nhận sự tồn tại này. Sau khi yên tĩnh lại, Cung Ngũ đổi sim, lần lượt gọi cho Nhạc Mỹ Giảo và Yến Đại Bảo báo bình an.