Công Tước
Chương 1074 : Hai mươi tư giờ (1)
Ngày đăng: 18:23 30/04/20
Người đó nhìn cô từ trên cao xuống, Cung Ngũ ngẩng đầu lên, nói: “Nếu anh không tin thì anh có thể đi chứng thực, dù sao thì bây giờ tôi cũng đang ở trong tay anh, chắc chắn ta là tôi không chạy thoát được rồi. Nếu tôi nói dối, muốn chém muốn giết gì thì tùy các anh.”
Tên thủ lĩnh1trả lời: “Bây giờ họ còn hôn mê bất tỉnh, có đạn trong cơ thể, cô chắc chắn ta là họ sẽ không chết chứ?”
Cung Ngũ quay đầu lại: “Lấy đan ra, cầm máu, chờ thuốc giải, còn có ý nghĩa hơn là các anh ở đây uy hiếp một cô gái như tôi. Khẩu súng đó vốn là do vị hôn8phu đưa cho tôi để phòng thân. Anh ấy cũng sợ tôi ngộ sát người khác, cho nên đã đặc biệt điều chế ra đạn là hỗn hợp thuốc gây mê và độc dược, dùng để uy hiếp những kẻ uy hiếp tính mạng tôi dừng hành vi làm tổn thương tôi.”
Vết sẹo trên mặt người đó thay đổi cùng với biểu2cảm trên mặt hắn ta, giống như một con côn trùng xấu xí đang bò trên mặt hắn ta ta, khiến gương mặt hắn ta ta càng trở nên xấu xí dữ tợn hơn. Hắn ta nói: “Hai mươi tư giờ, nếu như họ chết thì cô cũng không sống nổi nữa. Đội quân của tôi ngoài việc kiếm tiền ra, cũng4rất coi trọng tình bạn, cô đã làm hại hai người anh em cực kỳ quan trọng của tôi.”
Cung Ngũ gật đầu: “Hai mươi tư giờ, tôi không đi đâu hết, anh muốn họ sống thì hy vọng duy nhất là vị hôn phu của tôi. Lượng thuốc gây mê và độc dược cũng là do anh ấy cung cấp, anh ấy có thuốc giải mà.” Người đó đứng dậy, độ cao giữa hai người càng trở nên rõ rệt, hắn ta ta chỉ tay vào Cung Ngũ: “Hãy nhớ lấy lời cô nói, nếu họ chết thì cô cũng không được toàn mạng. Tin tôi đi, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết.” Cung Ngũ mím môi ngồi dưới đất, cô nhìn người đó, nói: “Ừm.” Hơi ngưng lại giây lát, cô lại nói tiếp: “Vị hôn phu của tôi là một người mắc chứng sạch sẽ.”
Tên thủ lĩnh đó đã đi được hai bước, nghe thấy lời cô nói lại dừng bước, nhìn cô: “Ý cô là sao?”
Lúc đầu cô nói không sai, ở bên anh Tiểu Bảo sẽ không có chuyện gì tốt đẹp.
Cô đã sớm biết thế nào anh Tiểu Bảo cũng có người nhằm vào, nhưng phải làm sao đây? Ai bảo cô ngốc nghếch như vậy, mới chỉ có thể đã đồng ý với yêu cầu tái hợp của anh Tiểu Bảo chứ, bây giờ nhìn đi, vừa mới tái hợp được bao lâu mà đã có người bắt cóc cô rồi.
Đúng là quá xui xẻo mà. Người đó đã đi đến cửa, bỗng nhiên nói: “Hai mươi tư giờ, trong khoảng thời gian này tôi có thể bảo đảm an toàn cho cô, nếu như hai người anh em của tôi chết...” “Tôi biết, anh đã nói rất nhiều lần rồi.” Cung Ngũ tiếp lời.
Hai mươi tư tiếng, đó là thời gian Cung Ngũ có được từ chỗ tên thủ lĩnh.
Sau khi thấy tên thủ lĩnh, người đang ở trong căn phòng nhỏ tối tăm đều bị gọi hết ra ngoài, chỉ có mình Cung Ngũ ngồi dưới đất. Cô cũng không biết bây giờ là lúc nào, cũng không biết là mấy giờ. Nguồn sáng trong căn phòng nhỏ tối tăm đã bị lấy đi mất, chỉ còn một mảng đen kịt.