Công Tước

Chương 1096 : Kiểu nào cũng không vừa mắt

Ngày đăng: 18:23 30/04/20


Được người đẹp cầu cứu, Matthew cảm thấy dũng khí cả đời của bản thân đều dồn lên hết cho Gloria, cậu ta dường như chẳng hề suy nghĩ mà đồng ý: “Vâng, tôi giúp cô, Hoàng hậu bệ hạ tôn kính!” Tuy cậu ta không biết bản thân rốt cuộc phải làm gì, nhưng nhận lời có lẽ1sẽ không sai.



Gloria ôm lấy điện thoại, cúi đầu, nhất thời không biết nên nói gì.



Ngoài cửa có tiếng động truyền vào, Gloria đứng thẳng lưng lên, “Tôi cúp máy trước đây!”



Sau đó cô ta tắt máy, xoay người lại nhìn là Quốc vương bệ hạ từ bên ngoài đi vào. Hắn ta đi thẳng một mạch vào trong8nhà vệ sinh, sau khi ở trong đó hai mươi phút, lại mở quạt thông gió, rồi rời khỏi.



Gloria đợi hắn ta đi khỏi thì bước vào nhà vệ sinh, quả nhiên lại phát hiện trong thùng rác có một túi giấy nhỏ hình vuông bên trong là chất bột trắng đó. Gloria nhìn ra ngoài. Nghĩ ngợi một2lát, cô ta đứng dậy đi thẳng ra ngoài, thủ vệ và người hầu đứng ngoài cửa hành lễ với cô ta: “Hoàng hậu bệ hạ!”



“Bệ hạ vừa từ đâu trở về thế?” Cô ta hỏi.



“Bệ hạ vừa từ phòng nghị sự trở về”



Gloria suy nghĩ, rồi đi về phía phòng nghị sự. Ngoài cửa phòng nghị sự cũng4có thủ vệ canh gác, nhìn thấy cô ta, bọn họ cung kính hành lễ: “Hoàng hậu bệ hạ.”



“Bệ hạ vừa ở đây tiếp kiến những ai?” Gloria nhìn cánh cửa phòng nghị sự đang đóng chặt, hỏi.



“Thưa Hoàng hậu bệ hạ, Quốc vương bệ hạ vừa tiếp kiến Bá tước Arabella đại thần tài chính, tướng quân Bach...”



Những người này đều là trọng thần của Gaddles, cũng là những người luôn ở bên cạnh Quốc vương bệ hạ, trung thành bảo vệ quyền thống trị của hắn ta. Gloria biết rõ Quốc vương và hai người này trước giờ vẫn rất thân thiết.




Cung Ngũ: “...” Cô mím môi, liếc nhìn anh một cái, rồi nói: “Được rồi, được rồi, vậy em đi cùng anh Tiểu Bảo. Em thấy một cánh tay của anh không cử động được nên mới đi cùng anh thôi. Anh phải cố gắng tĩnh dưỡng cho cánh tay khỏe lại mới được, bằng không hình tượng này sẽ làm mất giá đấy.”



Công tước đại nhân mỉm cười gật đầu: “Ừ!”



Quốc vương muốn đến phủ Công tước thăm bệnh, Công tước đại nhân lại đang bị thương, Cung Ngũ cảm thấy phủ Công tước khá bẩn và lộn xộn, đến lúc đó Quốc vương soi mói thì phải làm sao? Sau khi thương lượng với Công tước đại nhân, cô đặc biệt gọi Tiểu Eugene đến, bảo anh ta nhanh chóng sắp xếp dọn dẹp vệ sinh trong ngoài, đừng để đến lúc đó làm mất mặt Công tước đại nhân. Tiểu Eugene phụ trách sắp xếp người quét dọn, Cung Ngũ phụ trách kiểm tra, Công tước đại nhân phụ trách ngồi bên cạnh chống cằm nhìn cô bận rộn, trông có vẻ rất thoải mái.



Lúc này Lý Tư Không không biết đã chạy đi đâu, sau khi Công tước đại nhân phẫu thuật xong thì không nhìn thấy anh ta nữa. Cung Ngủ cho rằng anh ta đã trở về, sau đó cô vô tình phát hiện thì ra Lý Tư Không chạy đến lâu đài, ăn ngủ ở bên đó, có chuyện gì mới sang bên này.



Khi Cung Ngũ ở bên ngoài kiểm tra vệ sinh, nhìn thấy có xe chạy vào cổng lớn của phủ Công tước, sau đó Lý Tư Không từ trong xe bước ra, Cung Ngũ trừng to mắt: “Lý Tư Không! Anh chạy đi đâu thế? Lẽ nào anh đang ở bên lâu đài sao?” Lý Tư Không dùng khóe mắt liếc nhìn cô một cái, không nói một câu nào, đi vào trong. Cung Ngũ: “...”.



Đồ khinh người, có tiền thì ghê gớm lắm à?



Cung Ngũ chặc lưỡi, tiếp tục công việc của mình. Một tiếng đồng hồ sau, Lý Tư Không lại rời đi, cô vội vàng chạy đi tìm Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh Lý hình như có thành kiến với em, nhìn thấy em cũng chẳng thèm nhìn thẳng mặt, anh nói xem con người đó có vấn đề đúng không? Em đâu có đắc tội với anh ta.”



Công tước đại nhân nhìn cô, sau đó dùng một tay ôm cô vào lòng, mỉm cười nói: “Không có gì đâu, là Lý Tư Không phiền phức, chúng ta không cần nói tới cậu ta là được.” “Nhưng anh ta đáng ghét!” Cung Ngủ tố cáo: “Em chào hỏi anh ta nhưng anh ta lại trợn mắt liếc em, anh Tiểu Bảo nói xem anh ta có quá đáng không?”



Công tước đại nhân gật đầu: “Quá đáng! Nên chúng ta không cần qua lại với con người quá đáng đó, bảo cậu ta cút đi là được.”



Cung Ngũ hùa theo: “Đúng vậy!”