Công Tước
Chương 1105 : Thích khách
Ngày đăng: 18:23 30/04/20
Cậu ta nói: “Em biết thầy đang giảng bài về cục diện chính trị thế giới, nhưng em thấy rất hứng thú về cục diện chính trị Gaddles.”
Thầy giáo đẩy kính lên, liếc nhìn cậu ta, gật đầu: “Thì ra là trò Hal, em nói đi.” “Thưa thầy, thầy thấy Quốc vương bệ hạ1tôn kính của chúng ta trong vòng mười năm nữa sẽ dẫn dắt đất nước phát triển theo con đường nào? Còn những người đang ở đây nghe thầy giảng bài có thể làm được gì cho Bệ hạ?” Matthew nói, “Dù sao thì với cục diện chính trị thế giới hiện giờ, không8còn tồn tại mấy quốc gia có chế độ quân chủ thể tập nữa. Gaddles là một quốc gia điển hình nhất trong số đó. Xét từ sự phát triển của Gaddles, đa số các doanh nghiệp và công xưởng phát triển thực sự đều là sản nghiệp của gia tộc Edward, còn gia2tộc Edward lại là gia tộc giàu có nhất ở Gaddles. Hơn nữa rất nhiều mô hình và chế độ quản lý của gia tộc Edward thực ra đều học hỏi rất nhiều mô hình của các quốc gia phát triển trên thế giới. Có khi nào điều này cũng có nghĩa là Gaddles4cũng cần phải thay đổi rất nhiều chế độ, thậm chí là thay đổi cả truyền thống quân chủ thể tập thì mới phát triển hơn nữa được hay không?”
Sinh viên bên cạnh hả hê nói: “Dù có phát triển thể nào thì gia tộc Hal cũng không trở mình được đâu, chỉ dựa vào mấy cái trang trại rách nát đó nhà cậu thì làm được gì hả?”
Đám sinh viên xung quanh bỗng cười rộ lên. Matthew không gây nhau với họ, chỉ ngẩng đầu lên nhìn thầy giáo: “Thưa thầy, về vấn đề này, thầy có ý kiến gì không ạ?” Thầy giáo nhìn Matthew cười: “Không ngờ trò Hal lại quan tâm đến chính sự trong nước như vậy!”
Thực ra Matthew chưa bao giờ quan tâm đến chính sự trong nước, trước đây cậu ta chỉ nghe người lớn trong nhà nhắc đến, điều rõ ràng nhất chính là khối gia sản đồ sộ vô đối của gia tộc Edward, còn những thứ khác cậu ta không hề quan tâm.
Lâu dần đám sinh viên ở trường học cũng lơ cậu ta đi, cho dù cậu ta có cố gắng thể nào phấn đấu thế nào thì thứ cuối cùng cậu ta thu hoạch về được vẫn chỉ là sự châm chọc cười nhạo của người khác. Cuộc đời này cậu ta chỉ cần đợi cha cậu ta già đi hoặc chết đi, cậu ta sẽ được thừa kế trang trại của gia đình, lúc đó tuy cũng không sống giàu có xa hoa nhưng vẫn không phải lo lắng vấn đề ăn mặc.
Nếu không phải là vì Gloria, cậu ta tuyệt đối sẽ không quan tâm đến cục diện chính trị của Gaddles, đặc biệt là sau khi gần gũi thân mật nhiều lần với Gloria xong, tâm lý muốn bảo vệ người mình yêu trong lòng cậu ta càng lớn hơn.
“Vương thất có tập tục cha truyền con nối!” Matthew nhìn cô nói: “Xưa nay vương thất chưa bao giờ yêu cầu thấp về con cái nối dõi, nhưng theo lịch sử ghi chép lại, con cái nối dõi của vương thất Gaddles trước giờ vẫn luôn dồi dào, nhưng vẫn không có con cháu có chất lượng cao ra đời.” Gloria khẽ động cánh môi, “Con cái nối dõi... sợ là không thể được rồi...” Matthew cầm tay cô ta lên, đặt đến bên môi mình, nói: “Sao lại không thể được? Có thể chứ?!” Nói xong liền cười trả lời: “Nếu như trước giờ vương thất vẫn không thể có được con cháu có chất lượng cao ra đời thì chứng tỏ là gen của vương thật không tốt, nếu đã như vậy, thì chi bằng để anh giúp đỡ...”
Nói xong, cậu ta liền xoay người đè cô ta xuống dưới thân, Gloria sợ hãi mặt biển sắc, “Không được, nếu để Bệ hạ biết chuyện...”
Matthew hoàn toàn không thèm để ý đến, nói: “Biết thì sao chứ? Hắn ta muốn công khai thừa nhận mình bị cắm sừng, hay là thừa nhận hắn ta hút thuốc phiện? Em yêu, em đừng quên, trong tay chúng ta cũng có quân bài. Cầu người chi bằng tự mình giúp mình, chúng ta nắm trong tay bí mật và tin tức động trời đó của hắn thì còn sợ gì nữa chứ? Em yêu em đừng lo, anh dám làm như vậy chính là vì đã suy nghĩ chu toàn cả rồi. Nếu chẳng may không được thì chúng ta tiết lộ tin tức đó ra ngoài...”
Gloria lo lắng ngẩng đầu lên, “Nhưng mà, em sợ đến lúc đó hắn ta chó cùng rứt giậu, dù sao hắn ta cũng là Quốc vương...” “Đừng sợ, anh có cách rồi!” Matthew nói: “Tuyệt đối anh sẽ không làm tổn thương đến em đâu, anh bảo đảm đấy.”
Giọng điệu thâm tình ấm áp khiến người con gái nghe thấy bỗng cảm thấy như mình được yêu thương cưng chiều đặt trong lòng bàn tay, Gloria ôm cổ cậu ta, “Em tin anh, em tin anh, anh yêu ạ...”
Đôi tình nhân tình ý triền miên, khi ôm nhau giống như người có tình trong thiên hạ, đáng tiếc lại là đôi tình nhân vụng trộm.