Công Tước
Chương 1119 : Hay ghen (2)
Ngày đăng: 18:24 30/04/20
Cung Ngũ cảm thấy cũng không có chuyện gì cả, khi ăn cơm cô cũng không nhìn Dung Trần, có đẹp thế nào cũng không đẹp bằng Công tước đại nhân được, chỉ là mới đầu cô tò mò nên nhìn nhiều hơn một chút mà thôi, còn hôm nay cô không hề nhìn sang.
Nhưng còn Công tước đại nhân sau bữa cơm đi đến phòng làm1việc thì đã tối sầm mặt lại.
Cung Ngũ: “...”
Sự nhạy cảm khiến Cung Ngũ cảm thấy dường như là anh đang giận cho cô xem, nhưng tại sao lại thế chứ? Cô đã làm gì sao? Cô có làm gì đâu? Tại sao Công tước đại nhân lại giận cô chứ? Tại sao? “Anh Tiểu Bảo... anh Tiểu Bảo...” Cung Ngũ hớt hải đuổi theo Công tước8đại nhân, “Anh Tiểu Bảo sao anh lại bơ em đi thế? Ui chao anh mà còn bơ em nữa là em giận đấy nhé!” Công tước đại nhân dừng bước, quay lại hỏi cô: “Thực sự Tiểu Ngũ thấy cái tên Dung Trần đó đẹp trai lắm à?”
Cung Ngũ chớp mắt: “Đương nhiên là không rồi!” Cổ một mực phủ nhận, “Tuy Dung Trần trông cũng2được, nhưng mà anh Tiểu Bảo vẫn là người đẹp trai nhất!” Cô nhảy nhót chạy đến bên cạnh cười nhăn nhở với anh, để lộ ra hàm răng trắng sáng: “Anh Tiểu Bảo giận vì Dung Trần thật đấy à?! Anh Tiểu Bảo sao anh lại không tự tin thể nhỉ? Dung Trần còn lâu mới đẹp trai được bằng anh Tiểu Bảo của em! Một4ngôi sao nhỏ bé, anh Tiểu Bảo không muốn cho anh ta làm ngôi sao nữa thì có khi ngay ngày mai đã rụng luôn rồi, sao so sánh được với anh Tiểu Bảo chứ?”
Cô ôm lấy cánh tay anh, cười tươi: “Em thích anh Tiểu Bảo nhất, em thích ở chung với anh Tiểu Bảo nhất, em thích ôm anh Tiểu Bảo khi ngủ nhất, em thích ngủ chung với anh Tiểu Bảo nhất.”
Công tước đại nhân liếc nhìn cô, “Thật không?” Cung Ngũ gật đầu, “Chắc chắn là thật rồi! Sao em phải nói dối với anh Tiểu Bảo chứ?” Công tước đại nhân lại liếc nhìn cô, cuối cùng cũng ôm lấy cô, khó khăn gật đầu: “Ừ, anh cũng thích ngủ cùng với Tiểu Ngũ.”
Cung Ngũ ngẩng đầu lên, cười với anh, thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng chuyện này cũng qua đi.
Quốc vương lấy khăn tay lau mũi, liếc nhìn cô ta, “Ngươi lo lắng cái gì?” Nói xong, hắn ta lại ung dung đi về phòng ngủ. Thị nữ suýt nữa thì mềm nhũn cả chân. Quốc vương về phòng nghe thấy tiếng Gloria đang tắm rửa. Gloria xóa hết mùi lạ trên người mình rồi mới ra ngoài, nhìn thấy Quốc vương đang ngồi trên chiếc ghế bên ngoài, “Quốc vương bệ hạ.”
Quốc vương hít mũi, hỏi đại một câu: “Gloria thân yêu của ta, gần đây nàng vất vả rồi, lão Brod vẫn đang ở bệnh viện à?”
“Vâng thưa bệ hạ.” Gloria tiến sát lại gần, “Tuy sức khỏe của cha đã khá hơn rồi nhưng để đề phòng chẳng may nên vẫn ở lại bệnh viện quan sát. Hôm nay khi em đến thăm, thực ra đã không còn vấn đề gì đáng ngại nữa rồi. Cảm ơn Bệ hạ đã cho phép em đi thăm họ ngay cả khi bệnh tình sắp khỏi, thực sự hy vọng sau này luôn có cơ hội đó.”
Quốc vương sửng sốt, thị nữ nói là đi từ nhà về cơ mà? Sao Hoàng hậu lại nói là ở bệnh viện?
“Hoàng hậu thân yêu của ta, nàng vừa từ bệnh viện về sao?” Hắn hỏi. Gloria cúi đầu cười, dịu dàng nói: “Đúng vậy thưa Bệ hạ, cho nên em mới vội vàng đi tắm rửa, không dám để Bệ hạ ngửi thấy mùi khó ngửi trên người.”
Quốc vương hơi ngưng lại, mắt híp lại, “...” Hắn hít mũi, cầm chiếc khăn tay che mũi đứng lên, “Ta vào nhà vệ sinh một lát.”
Nói xong nhanh chóng vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại. Ở bên trong khoảng nửa giờ rồi mới hớt hải đi ra, rời khỏi phòng ngủ. Gloria đi theo vài bước: “Bệ hạ, buổi tối ngài có muốn ở lại không?” Đã bao lâu rồi đây là lần đầu tiên cô ta nhắc đến việc ở lại ngủ, nhưng đâu ngờ sau khi cô ta lên tiếng, Quốc vương vẫn không dừng bước, mà vội vàng rời đi. Gloria cắn môi đứng ở cửa, cô ta biết rằng vừa rồi chắc chắn là Quốc vương đã hút thứ đó rồi, trên người có mùi lạ, sợ người khác phát hiện cho nên mới ở một mình cả ngày trời. Gloria cảm thấy rõ ràng mình và Quốc vương đã không thể nào tiếp tục sống chung được nữa rồi, không có tiền cũng chẳng có quyền, con người Quốc vương cô ta cũng không có được, cô ta còn mong chờ điều gì ở Quốc vương chứ? Có thời gian nghĩ lại đúng là thấy ngưỡng mộ Cung Ngũ, ít nhất thì Công tước Edward có tiền, có quyền, thậm chí còn có tình cảm mà người khác cầu còn không được, sống như vậy mới là một cuộc sống viên mãn chứ, còn cô ta là gì chứ? Chỉ nghĩ thôi đã thấy chán chường rồi.