Công Tước
Chương 1125 : Mỹ nam ngủ trong rừng tỉnh lại rồi
Ngày đăng: 18:24 30/04/20
Tiểu Euguen đưa cô đến đó, bên ngoài phòng phẫu thuật chỉ có Tư Đồ Lệ đang đợi. Anh ta ngồi xổm dưới đất, cúi đầu nhìn mặt đất không động đậy, nếu như khi Cung Ngũ đi đến không thấy anh ta ngẩng đầu lên thì Cung [ Ngũ còn tưởng anh ta hóa đá thật rồi. Nhìn thấy Cung Ngũ, Tư Đồ Lệ sửng sốt nhìn1cô nói: “Chúng tôi đã đợi bao nhiêu ngày rồi... muốn đợi cái tên đó... chúng tôi đợi được rồi, nhưng mà, tên đó đã bắn nhầm anh Hai...”
Cung Ngũ hỏi: “Sand đâu rồi?”
Tư Đồ Lệ hít mũi, nói: “Anh ấy bảo khi anh Hai tỉnh thì gửi tin nhắn cho anh ấy, anh ấy đi tìm tên kia.”
Cung Ngũ trợn trừng mắt lên, “Một mình anh ta8đi rồi à? Sao anh không nói sớm?” Tư Đồ Lệ lắc đầu: “Anh ấy không cho tôi đi, nói là nếu như Dung Trần tỉnh lại không nhìn thấy chúng tôi thì sẽ khó chịu, bảo tôi dù thế nào cũng phải ở lại, một mình anh ấy đi thôi.”
Cung Ngũ quay sang nhìn Euguen, “Cậu hai Lý đâu?” Euguen mím môi: “Cậu hai Lý rất tức2giận, có người dám xông vào lãnh địa của ngài Edward như vậy, cậu hai Lý đã phái người đuổi theo kẻ xông vào đây rồi, hạ lệnh giết chết không tha.”
Cung Ngũ nghĩ ngợi, cho dù Lý Tư Không có biết hay không, anh ta đuổi theo tên Mặt Sẹo cũng đều là giúp Sand. Cô liếc nhìn Tư Đồ Lệ, “Có cậu hai Lý giúp đỡ4rồi.” Tư Đồ Lệ vẫn cúi đầu nhìn xuống đất, sau đó nói: “Tôi đã điều tra tư liệu của tên đó rồi. Chắc chắn anh cả không phải là đối thủ của hắn ta.”
Cung Ngũ đi đến bên cạnh anh ta, ngồi xuống, một lúc sau cô mới nói: “Vậy anh muốn làm thế nào?” Tư Đồ Lệ trả lời: “Tôi đợi tin tức của anh tôi, biết rồi tôi sẽ đi giúp anh ấy.”
Cung Ngũ hỏi: “Anh ta muốn anh đi thật sao?”
Tư Đồ Lệ yên lặng một lúc mới nói: “Không muốn đâu, tôi đoán vậy.” Hơi ngưng lại một lát anh ta lại nói thêm: “Thực ra... là tôi sợ chết...”
Cung Ngũ thấy hơi lo lắng nên tìm bác sĩ phẫu thuật chính: “Liệu anh ta có chết không?” “Phẫu thuật thành công rồi, tất cả đầu đạn đều được lấy ra, cũng đã truyền máu kịp thời, nhưng vẫn chưa qua thời kỳ nguy hiểm, sau hai tư giờ nếu không có vấn đề gì thì có lẽ là anh ta sẽ qua khỏi được.”
Cung Ngũ thở phào nhẹ nhõm, nói với Tiểu Euguen cho người chăm sóc, sau khi tỉnh lại phải thông báo cho cô ngay. Xử lý xong chuyện ở bệnh viện, Cung Ngũ lại quay về phủ Công tước. Lý Tư Không đã xử lý để phủ Công tước yên tĩnh không có sự cố gì, cô lại đến lâu đài xem Công tước đại nhân thế nào.
Cô ngồi bên cạnh Công tước đại nhân, anh vẫn đang ngủ say. Cô thở dài nói: “Anh Tiểu Bảo, anh mau tỉnh lại đi. Anh phải tỉnh lại em mới thấy yên tâm. Làm thế nào bây giờ anh Tiểu Bảo...”
Cung Ngũ khẽ chạm vào ngón tay Công tước đại nhân, gõ lên đầu ngón tay anh, “Anh Tiểu Bảo, anh mà không tỉnh là em đi chăm sóc Dung Trần đấy. Người ta bị thương nặng hơn anh, vừa mới phẫu thuật xong, còn anh chỉ là thử thuốc thôi, nếu anh không tỉnh lại là em đi thật đấy...”
Cô còn chưa dứt lời Công tước đại nhân đã tỉnh lại vì quá tức giận.
Ngón tay anh bỗng nhiên động đậy, sau đó nắm chặt lấy tay cô, nắm rất chặt. Cung Ngũ: “...” Cô kinh ngạc reo lên: “Anh Tiểu Bảo anh tỉnh lại rồi à?!” Cô vui vẻ gọi bác sĩ: “Người đâu? Anh Tiểu Bảo tỉnh lại rồi, cuối cùng cũng tỉnh lại rồi! Mau đến đây đi, mỹ nam ngủ trong rừng tỉnh lại rồi!” Thấy Công tước đại nhân đang híp hờ mắt dường như đang nói điều gì, cô vội vàng đến gần nghe thử, “Anh Tiểu Bảo nói gì vậy?” “... Không được...”
Cung Ngũ: “...”
Tay Công tước đại nhân bấu chặt ga giường, nhấn mạnh: “Không được đi...” Cung Ngũ bỗng bật cười với anh, nói: “Ừm, anh Tiểu Bảo không cho em đi thì em không đi nữa, anh Tiểu Bảo đừng giận nữa mà. Anh vừa tỉnh lại phải bình tĩnh!” Cô hét lên với bên ngoài: “Người đâu! Tôi nói là mỹ nam ngủ trong rừng tỉnh lại rồi mà!”