Công Tước
Chương 1253 : Nghèo chết rồi
Ngày đăng: 18:25 30/04/20
Yến Đại Bảo ở bên cạnh khoanh tay, trợn mắt, “Tiểu3 Ngũ, cậu vừa nghe nói có thể nhận tiền lì xì là 2không thấy cái gì nữa! Cái đồ mê tiền này!” Cung 5Ngũ thản nhiên nói: “Là chủ La cho tớ, đâu phải t4ớ đời. Hơn nữa, đó là chú La tặng cho Cải Trắng N0hỏ, tớ không có quyền từ chối, liên quan gì đến tớ chứ?”
Tần Tiểu Ngư vẫn đang chăm chú xem phim thần tượng, vừa xem vừa đánh giá: “Haiz, người phụ nữ này xấu xa như vậy, tại sao nam chính còn không nhìn ra? Chỉ số thông minh thế này sao lại làm được nam chính chứ, ôi chao đúng là sốt ruột chết đi được!”
Cung Ngũ dịch qua đó, nhìn cô ta một cái, nói: “Tiểu Ngư, cậu cũng cảm thấy thật đáng lo ngại cho chỉ số thông minh của người ta đúng không?” Tần Tiểu Ngư nhìn cô chằm chằm: “Cậu có ý gì? Có phải là câu nói chỉ số thông minh của tớ cũng đáng lo không? Tiểu Ngũ! Tớ rất thông minh đấy nhé!” Cung Ngũ trợn mắt, “Cậu thông minh chỗ nào? Sao tớ không nhìn ra nhỉ?” Tần Tiểu Ngư tức chết, “Con thuyền nhỏ tình bạn lật rồi!” Yến Đại Bảo ở bên cạnh cười lăn lộn, nói: “Tiểu Ngũ, con thuyền nhỏ tình bạn của cậu và Tần Tiểu Ngư lật rồi, bánh xe lớn tình bạn của chúng ta vẫn vững chắc. Chúng ta vẫn là bạn tốt.” Cung Ngũ gật đầu: “Đúng vậy!” Tần Tiểu Ngư bĩu môi, xem ti vi, không để ý tới hai người bọn họ. La Tiểu Cảnh cùng người híp mắt, một lát sau mẹ La gọi cậu ta đi bê trái cây. La Tiểu Cảnh bế lên một khay đủ loại bát đựng trái cây đã được gọt vỏ, cắt thành từng miếng một, bên trên còn đặt cả tăm xỉa răng, trong mỗi cái bát nhỏ đặt những loại trái cây khác nhau. Cung Ngũ lập tức phấn chấn tinh thần: “Woa, nhiều trái cây thế! Sáu loại trái cây luôn!” Tầm mắt Tần Tiểu Ngư bị trái cây thu hút, không xem tivi nữa, “Tớ phải bắt đầu ăn trái cây đây, nhìn ngon quá!” Thật ra Yến Đại Bảo chẳng lạ lẫm gì những loại đồ ăn này, cũng chẳng thấy hứng thú nhưng cứ ở gần bên Cung Ngũ thì cô nhất định phải tranh giành một chút. Vừa nghe Cung Ngũ nói nhiều trái cây, Yến Đại Bảo lập tức tham gia vào đại chiến đoạt đồ ăn: “Woa, nhiều trái cây quá! Tớ cũng muốn ăn!”
La Tiểu Cảnh trợn mắt, ba La cười nói: “Xem ra mấy đứa bé đều thích ăn, vậy lát nữa mỗi đứa mang một ít về đi. Chú có anh em buôn bán đổ sỉ trái cây, trong nhà không có gì nhiều, chỉ nhiều trái cây.”
Cung Ngũ gật đầu: “Ngon quá! Ngọt lịm! Lát về, cho cháu xin một ít dưa bở chú nhé!” Yến Đại Bảo nói: “Có phải dưa bở bổ ngực không?” Cung Ngũ trợn mắt: “Yến Đại Bảo cậu ngốc à? Đu đủ mới bổ ngực.”
Yến Đại Bảo rất tức giận: “Dù sao... dù sao cũng đều là trái cây!”
Tần Tiểu Ngư vừa ăn vừa xem ti vi, còn nói: “Dưa bở và đu đủ khác nhau mà. Yến Đại Bảo cậu không có kiến thức bình thường thì đừng nói.”
hả?”
La Tiểu Cảnh cạn lời nhìn bọn họ một cái, rút nguồn điện ra, bể cái nồi cơm điện đi qua bên cạnh ba La, nói: “Cậu ấy sửa được rồi.” Ba La: “...” Tần Tiểu Ngư đứng lên, phủi tay, nhìn về phía Cung Ngũ và Yến Đại Bảo, hỏi: “Lần này tin rồi chứ? Tớ biết sửa thật.” Cung Ngũ đảo nhanh con ngươi một vòng, nói: “Trừ phi cậu làm một cái hộp trang điểm cho tớ, nếu không tớ sẽ không tin!” Yến Đại Bảo như máy nhắc lại, dùng sức gật đầu, nói: “Đúng thế!” Tần Tiểu Ngư tức chết: “Đã nói biết rồi còn không tin tớ!” Cung Ngũ nói: “Nếu như cậu làm cho tớ một cái hộp trang điểm, tớ sẽ tin cậu, sau đó sẽ còn giới thiệu mối làm ăn cho cậu.”
Tần Tiểu Ngư nói: “Cậu chờ đó cho tớ!”
Mẹ La bể cá ra: “Được rồi mấy đứa, chuẩn bị ăn cơm thôi!” Bà lại hỏi La Tiểu Cảnh: “Tiểu Cảnh, con hỏi Hổ Phách chưa? Nó có nói trưa về ăn cơm không?”
“Cô ấy không về đâu ạ. Ba mẹ cô ấy giữ cô ấy ở lại ăn cơm rồi.” La Tiểu Cảnh đã dọn xong ghế ra.
Ba La bảo mấy người Cung Ngũ ngồi xuống dùng cơm, “Mấy đứa đừng khách sáo nhé, cứ coi như ở nhà mình. Tiểu Ngũ, Đại Bảo, đây không phải là lần đầu tiên các cháu đến, đừng để chú phải mời mấy đứa nhé. Con cái trong nhà mình cứ tự nhiên. Còn Tồn Tiểu Ngư, mặc dù đây là lần đầu tiên cháu đến đây nhưng cứ thoải mái giống như Tiểu Ngũ và Đại Bảo ấy. Nào nào nào, ăn đi ăn đi!”