Công Tước

Chương 130 : Mẹ gặp mẹ 3

Ngày đăng: 18:12 30/04/20


Triển Tiểu Liên dẫn Yến Đại Bảo lên phòng, Cung Ngũ đi theo sau, đến khi Triển Tiểu Liên và Yến Đại Bảo dừng ở trước cửa một căn phòng, Cung Ngũ mới chỉ vào phòng đối diện nói với Yến Đại Bảo: “Tớ và mẹ tớ ở phòng đó.”



“Thật không? Tiểu Ngũ, vậy thì tốt quá rồi!”



“Thật trùng hợp.”



“Đúng vậy đó!”



Triển Tiểu Liên quẹt thẻ bước vào phòng, cô bé đó ngốc thì không nói, đến cả con gái bà cũng ngốc nghếch như vậy.



Cung Ngũ mở cửa đi vào phòng mình, quả nhiên Nhạc Mỹ Giảo vẫn chưa trở về.



Yến Đại Bảo chạy qua chạy lại giữa hai phòng, “Tiểu Ngũ, buổi tối chúng ta có thể nói chuyện rồi.”



“Mẹ tớ thường ngủ sớm để dưỡng da đẹp, bà ấy sẽ không cho tớ ngủ muộn đâu.”



“Mấy giờ cậu ngủ?”



“Khoảng 9 giờ là ngủ rồi.”



“Sớm thế! Tớ thường ngủ lúc 9:30.”



Mặt Cung Ngũ giật giật: “Cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu.”



Yến Đại Bảo tham quan phòng của Cung Ngũ một hồi, còn lăn mấy lượt trên giường của Cung Ngũ, sau đó thì bị Triển Tiểu Liên gọi về dọn dẹp hành lý.



Cung Ngũ nằm nhoài trên giường đọc xách, đọc một hồi thì ngủ quên mất. Cửa phòng vẫn còn mở, giọng của Yến Đại Bảo không ngừng truyền tới nhưng cô lại hoàn toàn không biết.



Công tước đại nhân đứng trước cửa phòng đối diện, lúc nãy còn nghe thấy giọng hát của cô gái nhỏ, nhưng sau khi có vật gì đó rơi xuống đất thì bỗng trở nên yên tĩnh.



Anh đi vào, thấy Cung Ngũ đang nằm ngoài trên giường ngủ say, bản hướng dẫn du lịch Trung – Anh dày cộp rơi dưới đất. Anh cúi xuống kéo chăn đắp cho cô, nhặt quyển sách đặt lên đầu giường rồi trở về phòng đối diện.



Yến Đại Bảo sắp xếp đồ đạc xong thì định chạy sang phòng bên cạnh, Công tước đại nhân kéo cô lại: “Cung Ngũ ngủ rồi.”
Triển Tiểu Liên cười haha, “Không cần giúp mẹ, sau này giúp anh con nhiều hơn một chút là được.”



Yến Đại Bảo nắm tay lại, “Dạ, anh cần em giúp thì em sẽ giúp anh.”



Công tước đại nhân mỉm cười gật đầu: “Ừ.”



Cung Ngũ nhất thời không hiểu được bọn họ đang nói gì, cô đang dùng thìa múc một miếng bánh kem ở trước mặt Yến Đại Bảo.



“Tiểu Ngũ cậu giúp tớ ăn một nửa đó đi...”



Đang chia bánh kem thì đột nhiên điện thoại reo lên, Công tước đại nhân bắt máy: “Alo?”



Anh nhìn Cung Ngũ, nói: “Tôi biết rồi.”



Triển Tiểu Liên nhìn Yến Đại Bảo vẫn còn đang ăn, bà đứng dậy nói: “Đại Bảo, mẹ và anh con có chút việc sẽ trở về khách sạn trước, lát nữa hai đứa ăn xong thì về nhé, không được chạy lung tung, biết chưa?”



Yến Đại Bảo gật đầu: “Con biết rồi!”



Cung Ngũ cũng trả lời: “Dạ cô Triển.”



Cô ngẩng đầu nhìn Công tước đại nhân, đúng lúc anh gật đầu với cô.



Sau khi bọn họ rời đi, Yến Đại Bảo và Cung Ngũ ngồi nhìn nhau cùng bật cười, vẫn là hai người các cô ở cùng nhau là tự do nhất, thật là tốt, là la la.



Cung Ngũ cầm thìa: “Tớ thêm một miếng, tớ thêm một miếng nữa!”



Yến Đại Bảo che bánh của mình lại: “Cậu ăn hết một nửa của tớ rồi, không được ăn nữa!”



“Một miếng nữa thôi, miếng cuối cùng mà!”