Công Tước
Chương 1515 : Bán bạch (1)
Ngày đăng: 18:28 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Lam Anh tiếp nhận được nửa năm, Cung Ngôn tình kiểm tra sổ sách một lần, sau đó lấy ra năm mươi phần trăm lợi nhuận đem đi làm từ thiện.3
Tuy trung tâm huấn luyện này chẳng có quảng cáo tuyên truyền gì, nhưng bên phía tiếp nhận khoản tiền từ thiện lại dán thông báo bên ngoà2i, còn tuyên bố ra ngoài số tiền quyên góp và tên công ty thông qua các kênh khác nhau
Sau đó có hai hãng truyền thông đến phỏng vấn, La5m Anh xuất hiện một lần, còn công việc giới thiệu chủ yếu do các nhân viên khác phụ trách
Cô vốn định xuất hiện một lần rồi thôi, kết qu4ả bài phỏng vấn vừa được phát, hình ảnh của cô lập tức được mọi người chú ý
Anh ta không kiếm đủ tiền nuôi cả gia đình, thường xuyên lôi cô ta trút giận, chì chiết cô ta chỉ là kẻ ăn bám
Lâu dần, tình cảm phai nhạt, hai vợ chồng cô ta chẳng ai nói với nhau câu nào.
Lúc con gái còn nhỏ, vì sợ ảnh hưởng đến tâm lý của đứa bé nên cô ta nhẫn nhịn, dồn hết sức lực và tinh thần vào việc chăm con
Giờ con gái đã đi học, cô ta có nhiều thời gian rảnh rỗi, đầu óc lại suy nghĩ nhiều hơn, càng cảm thấy cô đơn, tủi nhục hơn
Mãi cho đến khi nhìn thấy Lam Anh trên ti vi, cô ta mới như người vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng
Sau khi tôi rời khỏi tổ chức thì không có công việc, bạn trai tôi nói sẽ nuôi tôi, tôi đã tin...” Vẫn là câu chuyện với mô tuýp cũ
Khi mới yêu, Bán Bạch muốn đi làm nhưng bạn trai không cho, còn thề non hẹn biển sẽ nuôi cô ta cả đời
Cô ta bị tình yêu làm cho mù quáng nghe theo.
Đến khi hai người lấy nhau, Bán Bạch gần như không địa vị nào trong gia đình
Nhà chồng chỉ thích con trai nhưng Bán Bạch lại sinh con gái nên bố mẹ chồng chẳng ai quan tâm, thái độ của chồng cô ta cũng thay đổi
Sáng thứ tư, Lam Anh đi làm, vừa đến nơi thì có người báo cá0o có một cô gái xinh đẹp đến ứng tuyển.
Lam Anh đi vào phòng họp
Cô vô cùng bất ngờ khi người đến ứng tuyển lại là Bán Bạch.
Nhìn thấy cô, Bán Bạch chậm rãi đứng dậy: “Lam Anh.” Lam Anh lấy lại tinh thần, ngồi xuống ghế, bình tĩnh nói: “Thì ra là cô.” Bán Bạch mím môi, “Ừ, là tôi
Tôi thấy tin tức về trung tâm huấn luyện trên đài truyền hình của Thanh Thành, nên tôi đến đây thử may mắn.” Lam Anh gõ xuống bàn, hỏi: “Nhìn thấy tôi mà cô vẫn muốn đến ứng tuyển sao?” Bán Bạch rũ mắt xuống, sau đó cô ta gật đầu: “Vì biết là cô nên tôi mới đến đây
Lâu dần, tình cảm phai nhạt, hai vợ chồng cô ta chẳng ai nói với nhau câu nào.
Lúc con gái còn nhỏ, vì sợ ảnh hưởng đến tâm lý của đứa bé nên cô ta nhẫn nhịn, dồn hết sức lực và tinh thần vào việc chăm con
Giờ con gái đã đi học, cô ta có nhiều thời gian rảnh rỗi, đầu óc lại suy nghĩ nhiều hơn, càng cảm thấy cô đơn, tủi nhục hơn
Mãi cho đến khi nhìn thấy Lam Anh trên ti vi, cô ta mới như người vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng
Cô ta nhận ra cô ta đã đánh mất những gì, thanh xuân và cả kỹ năng sống
Cô ta chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình đi tìm Lam Anh.
“Tôi biết, tôi vẫn còn nợ cô một lời xin lỗi
Tôi đã từng cảm thấy chỉ cần tôi không gặp lại cô thì sẽ không còn chuyện gì nữa, nhưng không ngờ.” Bán Bạch cúi đầu nói lí nhí
Lam Anh đứng dậy, đi đến bên cạnh máy nước uống, rót hai cốc nước, đưa một cốc đến trước mặt cô ta: “Cô thật sự nợ tôi một lời xin lỗi
Dù tôi biết những chuyện cô làm trong quá khứ là bất đắc dĩ, cũng hiểu là cô không còn cách nào khác, càng biết rõ những nguy hiểm mà cô phải đối mặt lúc đó
Nhưng không có nghĩa là tôi sẽ xem như chuyện đó chưa từng xảy ra.” “Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô, còn về việc cô ứng tuyển, tôi không thể quyết định, dù sao tôi cũng cần người có tố chất là một huấn luyện viên, không phải ai cũng có thể làm được.”
“Tôi biết.” Bán Bạch nói: “Tôi thấy trên thông báo có viết huấn luyện viên phụ trách việc huấn luyện, tôi có thể làm được.” Lam Anh đứng dậy, “Tôi cho nhân sự qua nói chuyện cụ thể với cô, tôi đi làm việc đây
Cô đợi một chút.” Bán Bạch đứng dậy đi đến trước cửa phòng họp
Trong hàng ngũ các huấn luyện viên, cô ta nhìn thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, rất nhiều người đều là học viên đã rời khỏi tổ chức
Nhân sự mang hồ sơ qua cho cô ta điền vào, còn mua bảo hiểm trong thời gian huấn luyện cho cô ta, đề phòng xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
“Trong thời gian huấn luyện sẽ căn cứ vào mức độ hoàn thành của mỗi cá nhân, nếu mỗi tháng huấn luyện đủ mục tiêu, sang tháng sau có thể vào làm hai tháng
Sau hai tháng huấn luyện hoàn thành mục tiêu, có thể tiếp tục làm hai tháng, nếu sau ba tháng mà không đạt yêu cầu thì sẽ bị xét vào hàng không đủ tiêu chuẩn
Tôi nói như vậy, cô đã hiểu rõ chưa?”
Bán Bạch gật đầu: “Tôi hiểu rồi
Khi nào thì tôi có thể bắt đầu huấn luyện?”
“Bây giờ là chín giờ ba mươi sáng, nếu cô có thời gian, hôm nay có thể bắt đầu huấn luyện, muộn nửa tiếng cũng không sao, tôi có thể tính thêm thời gian cho cô.” Bán Bạch lập tức nói: “Vậy hôm nay tôi bắt đầu luôn.” Lam Anh dặn dò các huấn luyện viên xong thì nhìn thấy nhân sự đi qua: “Huấn luyện viên Lam, người mới vừa đến lúc nãy muốn huấn luyện trong hôm nay, tôi đã để cô ấy đi làm quen rồi
Cô xem nên sắp xếp huấn luyện viên nào qua đó chỉ dẫn?”
Lam Anh: “Để tôi đi.” Vì là buổi sáng sớm nên ở đây không có nhiều người, phòng huấn luyện này chuyên dành cho phụ nữ
Khi Lam Anh bước vào, Bán Bạch đang làm nóng người.
Lam Anh nói: “Những thứ này chúng ta đều học qua, người chậm nhất cũng cần hơn hai tháng, nhanh nhất là một tuần, chỉ cần cô không quên hết mọi thứ, làm quen lại một hai tuần là có thể hoàn thành.”
Bán Bạch lặng lẽ gật đầu: “Vâng.” Đợi sau khi Bán Bạch khởi động xong, Lam Anh đi đến chiếc máy tập đầu tiên, giải thích: “Máy móc ở đây đều dựa theo máy móc từng có trong tổ chức, tuy nhiên tần số hoạt động đã giảm đi một nửa, có lẽ sẽ dễ thích ứng hơn.”
Cô lùi về sau một bước, tiếp tục giải thích các đặc tính của những máy móc khác, để cô ta hiểu rõ toàn bộ các loại máy
Sau khi giải thích xong, Lam Anh nói: “Bây giờ cô dùng tất cả các máy một lượt, để tôi xem vấn đề của cô là gì?
Bán Bạch gật đầu, vận động cơ thể, bước lên máy tập luyện đầu tiên
Cô ta thất bại hai lần trên máy đầu tiên, Lam Anh nói: “Cái đầu cứ bỏ qua, tiếp tục thử máy khác.”
Bán Bạch dùng thử qua một lượt, trong tất cả các máy chỉ thành công được một nửa
Sau khi bước xuống từ máy cuối cùng, cô ta vô cùng bất an, không biết bản thân mình làm sao
Thật sự là cô ta đã quên đi rất nhiều thứ.
Lam Anh nói: “Tôi đề nghị cô chạy bộ mỗi buổi sáng, tăng cường thể chất của bản thân, tạm thời bỏ giày cao gót, sau này có phải làm công việc của một huấn luyện viên, nó sẽ gây trở ngại cho việc huấn luyện tự chủ
Hoàn thành được một nửa thì đã tốt lắm rồi, cô không phải là người kém nhất trong tất cả nhân viên.” “Tôi sẽ cố gắng.”
Lam Anh gật đầu: “Vậy được rồi, tôi vừa nói cô nghe đặc điểm của tất cả các máy, cô cứ nắm vững các máy tập này trước, tôi sẽ cho người đến hướng dẫn cho cô.”
Buổi chiều Bán Bạch đi đón con gái tan học sau đó trở về nhà, lúc ăn cơm tối, cô ta nói: “Khưu Hoa, em muốn mua hai bộ đồ thể thao.”
Chồng cô ta nhíu mày: “Cả ngày cô đều ở nhà, mua quần áo làm gì?” Mẹ chồng cũng nói: “Tiểu Hoa kiếm tiền không dễ dàng gì, cô thì chỉ biết dùng tiền lung tung
Suốt ngày ở nhà thì mua quần áo làm gì? Con gái cũng lớn vậy rồi, sao chẳng hiểu chuyện gì cả?” Nói xong mấy câu này, bà ta lại lầm bầm: “Trẻ mồ côi chính là trẻ mồ côi, không có giáo dưỡng...”
Con gái cô ta học theo cách nói chuyện của bà nội: “Mẹ, mẹ không kiếm được tiền, bà nội nói, ai kiếm được tiền mới có quyền nói chuyện trong nhà
Mẹ không kiếm được tiền nên không được yêu cầu, ba cho mẹ ăn cho mẹ mặc, mẹ nên biết thỏa mãn một chút.” Bán Bạch sững sờ khi nghe đứa con gái bảo bối của mình nói vậy
Thì ra trong mắt con gái, từ lâu cô ta đã giống như một ký sinh trùng sống đến bây giờ.