Công Tước
Chương 156 : Đòi ôm (4)
Ngày đăng: 18:12 30/04/20
Yến Đại Bảo về phòng mình, Cung Ngũ cũng đã ở đó. Phòng Yến Đại Bảo chia thành hai phòng trong ngoài đều có giường, cho nên vừa đủ để Yến Đại Bảo và Cung Ngũ ở chung một phòng.
Cung Ngũ lấy làm lạ hỏi, “Yến Đại Bảo, một mình cậu ở hai căn phòng là sao hả?”
Yến Đại Bảo ngồi xuống bên cạnh cô: “Bởi vì lúc còn nhỏ tớ luôn mong muốn có một người bạn tốt. Khi người đó đến nhà tớ, có cơ hội thì ở lại ngủ cùng luôn, nhưng tớ chưa tìm được người bạn tốt nào chịu ở lại nhà tớ cả.”
Cô liếc nhìn Cung Ngũ, đột nhiên trở nên vui vẻ: “Bây giờ có Tiểu Ngũ đến rồi!”
Giống như ước mơ của cô đã được Cung Ngũ thực hiện, cô đứng trước mặt Cung Ngũ nói: “Tiểu Ngũ, tớ cực kỳ thích cậu!”
“Tại sao?”
“Cậu là người đầu tiên gặp ba tớ mà không sợ tớ, cậu nói chuyện với tớ cũng không hề cẩn thận để ý, cậu không nịnh bợ lấy lòng tớ, cậu cảm thấy thiệt còn đòi tiền tớ, cậu còn nói tớ lãng phí khăn mặt, còn cực kỳ thú vị nữa... Tiểu Ngũ, tớ thấy cậu cực kỳ tốt!”
Cung Ngũ há hốc miệng, cô hoàn toàn không thể ngờ được trong mắt Yến Đại Bảo mình lại tốt đẹp đến thế. Cô nhăn mặt lại, thực ra cô không hề tốt gì hết, ít ra chỉ riêng điểm cô không có người bạn nào là gái cũng đủ để chứng minh quan hệ bạn bè của cô tệ cỡ nào, Yến Đại Bảo lại thấy cô tốt như vậy thật sao.
Thực ra bản thân Cung Ngũ biết khi nói chuyện với bất kỳ ai trong lần đầu tiên gặp mặt, cô đều sẽ cảm thấy như quen thuộc, điều này Đoàn Tiêu và La Tiểu Cảnh đều nhất trí tán đồng. Hơn nữa, cô luôn có ý nghĩ sẽ không kết bạn với người ở chung trong ký túc xá, dù sao thì ban đầu dù có biểu hiện tốt thế nào đi chăng nữa thì sau một thời gian cũng sẽ có khoảng cách, cho nên Cung Ngũ hoàn toàn thả lỏng khi nói chuyện với mọi người, bởi vì dù sao cũng sẽ không giao thiệp quá sâu.
Còn Yến Đại Bảo, thực ra mới đầu Cung Ngũ cũng thấy sợ hãi, cô không sợ Yến Đại Bảo mà là sợ người cha thoạt nhìn như thể mắc bệnh thần kinh của cô ấy.
“Yến Đại Bảo, thực ra tớ không tốt như cậu nói đâu, tớ có rất nhiều khuyết điểm.”
“Tớ biết chứ! Cậu keo kẹt bủn xỉn nhưng lại ruột để ngoài da. Cậu hơi ngốc một chút nhưng cậu rất thẳng thắn thừa nhận, không hề làm bộ làm tịch. Cậu có tức giận cũng chỉ chốc lát là thôi, tớ còn chưa kịp dỗ dành cậu đã hết giận mất rồi. Cậu thích được hời từ người khác, còn ra sức vơ vét tiền của tớ, nhưng cậu đều nói thẳng ra, tớ cảm thấy cậu không có gì giả dối hết. Có lúc nhìn cậu có vẻ cực kỳ ngốc, nhưng tớ cảm thấy trong lòng cậu không hề ngốc một chút nào cả...”
“Yến Đại Bảo à, cậu đang khen tớ đấy à? Có phải cậu đang dùng cách khác để mỉa tớ không đấy?”
“Tớ đang khen cậu đấy chứ!”
“Cảm ơn, cách khen này của cậu tớ không chịu nổi đâu, kiểu vừa đấm vừa xoa điển hình, cậu tưởng tớ ngốc thật đấy à?”
Yến Đại Bảo: “…”
Cung Ngũ trợn mắt nhìn đến há hốc mồm, đây là Yến Đại Bảo ư? Từng động tác chiêu thức giơ tay đá chân đó vừa nhanh lại vừa sắc bén, đường quyền đánh vừa chuẩn lại vừa mạnh. Cô ấy không chỉ nhanh mà chân tay còn cực kỳ mềm dẻo, có thể đứng thẳng hai chân hạ thấp hông xuống tránh né được đòn tấn công của người khác quét tới.
Cung Ngũ nặng nề nuốt nước bọt, bên kia Yến Đại Bảo đã kết thúc trận đấu, cô vui vẻ chạy tới, đầu đầy mồ hôi: “Tiểu Ngũ, tớ đánh thế nào?”
Cung Ngũ há miệng, giơ ngón cái về phía cô thể hiện thành ý thật lòng, nói: “Giỏi! Cực kỳ giỏi!”
“Cậu đợi tớ một lát, tớ đi tắm qua đã, sẽ xong nhanh thôi.” Yến Đại Bảo lại chạy đi thay quần áo. Lần này thời gian dài hơn một chút, đến khi cô đi ra đã lại khôi phục lại dáng vẻ cô công chúa nhỏ đáng yêu lúc trước, “Tham quan xong rồi, chúng ta đi xuống thôi.”
Cung Ngũ vẫn còn đang đắm chìm trong sự khâm phục, cô chép miệng: “Yến Đại Bảo, cậu lợi hại quá!”
Yến Đại Bảo thuận miệng nói: “Anh tớ mới lợi hại.”
“Anh cậu?” Cung Ngũ trợn mắt, “Anh cậu chậm rì rì như vậy.” Cô còn tiện thể làm một động tác chậm rì rì, “Ha... ha... ha..., lúc nào cũng thế này.”
Yến Đại Bảo trừng mắt, “Anh tớ còn lâu mới thế.”
“Đúng rồi, Đại Bảo, anh cậu là nhà thiết kế à? Tớ cảm thấy công việc đó rất lợi hại.”
“Cái gì mà nhà thiết kế hả, anh tớ là chuyên gia chế tạo vũ khí. Tám mươi phần trăm vũ khí có lực sát thương cực mạnh của Gaddles là do anh tớ chế tạo đấy. Toàn bộ thế lực đen tối trên toàn thế giới đều trăm phương ngàn kế muốn mời một chuyên gia chế tạo vũ khí như anh tớ đấy, nhưng trên đời này có được mấy người là thiên tài chứ, cho nên họ chỉ có thể mua những bản vẽ thiết kế với giá cao từ trong tay anh tớ… Tiểu Ngũ, bây giờ tớ lại cảm thấy cậu có nhiều thêm một khuyết điểm nữa rồi đấy.”
“Không phải là nhà thiết kế à? Mà tớ có khuyết điểm gì?”
“Kiến thức nông cạn. Nhưng ưu điểm là cuối cùng cậu cũng chịu thừa nhận là anh tớ lợi hại rồi.” Sau đó, cô lại nói như có điều gì phiền muộn, “Tiểu Ngũ, cậu ngốc nghếch như vậy, nếu như cậu làm chị dâu của tớ mà sinh con ra giống như cậu thì thảm rồi? Haizzz, tớ bỗng nhiên phát hiện anh tớ thật là đáng thương mà, phải làm sao đây? Hay là tớ đi tìm Tần Tiểu Ngư làm chị dâu tớ vậy...”
Còn chưa nói dứt lời, Cung Ngũ đã dựng lông lên: “Yến Đại Bảo, có ai như cậu không hả? Tớ ngốc chỗ nào hả? Tớ thông minh lắm đấy nhé, cứ đợi đấy, lần này tớ sẽ thi được điểm cao cho cậu xem.”
Yến Đại Bảo khinh bỉ, “Chuyên ngành tiếng Anh của cậu tớ còn lo cậu thi không đậu, làm sao mà được điểm cao được chứ?”
Cung Ngũ như bị đả kích cực lớn, “Yến Đại Bảo, cậu cứ đợi đấy, chắc chắn tớ sẽ học tiếng Anh thật tốt!”