Công Tước
Chương 188 : Tức giận rồi sao?.1
Ngày đăng: 18:13 30/04/20
Cung Ngôn Thanh có dám hay không, trong lòng cô ta rõ nhất. Từ thành công bước đầu, cô ta đã đúc kết được một sự thật, thứ cô ta không có được, nếu cô ta tranh giành thì sẽ có thể có được.
Ví dụ như Bộ Sinh.
Nếu buổi tối hôm đó cô ta không thành công có được Bộ Sinh thì có lẽ sau này cô ta sẽ không mộng tưởng hão huyền, nhưng hết lần này đến lần khác cô ta đều được toại nguyện. Cung Truyền Thế ủng hộ cô ta, Cung Ngôn Bồng cũng ủng hộ cô ta, thậm chí họ còn giúp cô ta hoàn thành tâm nguyện.
Bị Bộ Sinh lạnh nhạt mấy tháng trời, cô ta nhẫn nhục chịu đựng âm thầm làm một nhân viên bình thường trong công ty của anh ta. Sau đó cô ta tiến thêm một bước nữa, Bộ Sinh lại một lần nữa làm như mong ước của cô ta, hoàn thành tâm nguyện của cô ta.
Điều này khiến cho Cung Ngôn Thanh vững tin rằng tất cả mọi thứ cô ta muốn đều phải đi tranh giành mới có được, bao gồm cả đứa con của Bộ Sinh. Tuy bàn tay cầm lọ thuốc và giọng nói đang run rẩy nhưng cô ta biết mình đang cần gì.
Cung Ngôn Thanh hiểu rõ cô ta không phải là cô công chúa được Bộ Sinh sinh lòng ngưỡng mộ, cũng không phải là cô công chúa khiến Bộ Sinh vừa gặp đã yêu, cô ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, hạnh phúc của cô ta phải do tự bản thân theo đuổi. Cô ta chán ghét khi cố buộc mình phải sống trong một cái vòng, cũng chán ghét việc ngụy trang bản thân mình trong lớp vỏ bọc giả dối ấy. Cô ta biến mình thành người vừa tao nhã vừa hiền thục nhưng vẫn không đổi lại được một cái ngoái nhìn của Bộ Sinh. Vậy nên cô ta mới biến bản thân càng trở nên xinh đẹp quyến rũ hơn.
Gần đây ở Bộ Thị, Cung Ngôn Thanh được coi là tiêu điểm chú ý của mọi người, rất nhiều người thấy ngạc nhiên vì sự thay đổi của cô ta. Cô gái hàng ngày ăn mặc dịu dàng thân thiện chỉ trong một đêm đã biến thành người phụ nữ sexy xinh đẹp, thậm chí bên cạnh cô ta còn có thêm vài kẻ theo đuổi.
Đó là điều ngoài dự liệu của Cung Ngôn Thanh.
Bộ Sinh cười thân thiện, đứng lên rồi chầm chậm đi đến bên Cung Ngôn Thanh, vỗ nhẹ vai cô ta: “Tôi hiểu tâm tư của em, nhưng tôi dẫn họ đi công tác là có tính toán riêng. Hai người họ ở cùng phòng với nhau sẽ tiết kiệm được tiền phòng hơn so với hai phòng nam nữ ở riêng.” Nói xong, anh tươi cười đẩy cửa ra, “Tôi đùa đấy, đừng suy nghĩ linh tinh, làm tốt chuyện của mình là được.”
Sắc mặt Cung Ngôn Thanh đã hơi tái đi, cô ta gật đầu với Bộ Sinh, “Vậy em ra ngoài đây.”
Nụ cười của Bộ Sinh không hề khiến cho Cung Ngôn Thanh cảm thấy rung động, anh ta tươi cười giả tạo, khép cửa lại.
Thực ra Cung Ngôn Thanh đã dự tính trước được phản ứng của Bộ Sinh, nhưng khi thấy vậy cô ta vẫn bị đả kích nặng nề. Cô ta mặt không biểu cảm ngồi trên ghế, quay đầu lại nhìn Tiểu Đan và Tử Kính trong phòng thư ký, dù sao thì cũng là hai người đàn ông, không giống như trước kia đặc biệt dẫn Tô Linh Châu theo.
Thực ra Bộ Sinh đã nể mặt cô ta lắm rồi, từ khi anh ta thừa nhận mối quan hệ của họ thì đã giữ khoảng cách với Tô Linh Châu. Tô Linh Châu cũng dứt khoát, không bám riết lấy Bộ Sinh, điều này càng khiến Cung Ngôn Thanh cảm thấy Bộ Sinh là một người vừa giữ lời lại có trách nhiệm. Nếu không thì anh sẽ không đoạn tuyệt dứt khoát với Tô Linh Châu như vậy, còn có thể khiến Tô Linh Châu ngoan ngoãn câm miệng lại.
Cung Ngôn Thanh ôm cánh tay, vẻ mặt u ấm nhìn màn hình máy tính, khó khăn lắm cô ta mới có được ngày hôm nay, cô ta tuyệt đối sẽ không cho phép mình quay trở về trạng thái trầm mặc không ai biết cũng chẳng ai hay như trước kia. Sau khi đã được hướng chế độ đãi ngộ của nữ thần, sao cô ta có thể chấp nhận lại biến thành người bình thường được chứ?
Thái độ của Bộ Sinh đối với cô ta chỉ càng làm cô ta quyết tâm tranh giành địa vị và quyền lợi của mình hơn mà thôi.