Công Tước
Chương 193 : Dạo này bị nóng trong người.1
Ngày đăng: 18:13 30/04/20
Cung Ngũ tập quân sự một tuần, đương nhiên cũng phải tạm ngừng công việc ở câu lạc bộ. Nhạc Mỹ Giảo cũng đã năm lần bảy lượt cảnh cáo không cho cô đi làm thêm nữa, Cung Ngũ ngoài miệng đồng ý, nhưng trong lòng phản đối, dự định hết tuần này lại đi làm tiếp.
Cung Ngũ dự định như vậy nhưng khi trò chuyện với An Hổ Phách cô đã buột miệng nói ra mà quên mất chiếc loa phường Yến Đại Bảo. Yến Đại Bảo lập tức đi mách với Công Tước đại nhân, nói Tiểu Ngũ không nghe lời mẹ còn dương dương tự đắc khoe với bạn cùng phòng.
Buổi tối hôm đó khi nói chuyện, Cung Ngũ đã cảm nhận được áp lực đến từ Công Tước đại nhân.
Cung Ngũ cầm điện thoại, nghi ngờ sâu sắc liệu có phải là Yến Đại Bảo đã đi mách lẻo với Công Tước đại nhân hay không, nếu không thì sao Công Tước đại nhân lại giống như con giun trong bụng cô, biết cô đang nghĩ gì được chứ?
Cô nhìn chằm chằm vào màn hình, nghĩ ngợi một lát rồi trả lời: [Anh Tiểu Bảo yên tâm, em chưa bao giờ đắc tội ai cả, cái tên lần trước đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không cần phải lo lắng đâu.]
Công Tước đại nhân trả lời rất nhanh: [Nếu đợi đến khi Tiểu Ngũ phát hiện ra mình đắc tội ai thì đã muộn rồi. Những cô gái tốt nên nghe lời mẹ.]
Cung Ngũ: [Dạ vâng, em sẽ nghe lời mẹ.]
Về vấn đề này, Cung Ngũ quyết định thực hiện theo chính sách đối phó với mẹ cô, ngoài thuận trong phản, sau này cô sẽ không nói ra trước mặt Yến Đại Bảo nữa thì sẽ không có ai biết chuyện cả. Không ai ngăn cản được quyết tâm kiếm tiền của cô, cô phải phát triển toàn diện mới được.
Cung Ngũ nghĩ sao làm vậy. Tối thứ bảy, cô đi làm như thường lệ.
Yến Đại Bảo gọi cho cô, Cung Ngũ cầm điện thoại lên xem một lát, cuối cùng chuyển thành chế độ im lặng, giả bộ như không nghe thấy, nhìn thấy có khách đến, cô liền chủ động chào hỏi: “Tổng giám đốc Trương lại đến đánh bóng đấy ạ?”
Vì có kỹ thuật đánh bóng tốt, Cung Ngũ dần có khách hàng ổn định. Những người này đến tìm cô đa phần là để đánh bóng thật, bởi vì bao lâu nay những cô gái vừa trẻ trung xinh đẹp lại đánh bóng giỏi thực sự rất hiếm.
Cung Ngũ ngâm mình trong bồn tắm, trong lòng thoải mái, cơn sợ hãi kinh hồn trước đó đã bị cô gác qua một bên rồi.
Hai ngày sau đó, Cung Ngũ cảm thấy không ổn lắm, vì cô lại gặp phải sự cố bất ngờ một lần nữa. Cô đang đi trên đường thì bị chó đuổi, nếu không phải vì cô chạy nhanh trốn vào một cửa hàng thì đã bị cắn rồi. Mà con chó đó cứ đứng mãi ở trước cửa, còn chưa bị cảnh sát và người bắt chó đưa đi thì đã lăn đùng ra chết. Sau này nghe người ta kể lại rằng con chó đó đã được người ta đút cho thuốc độc, nó cắn ai thì người đó chết, may mà còn chưa kịp cắn ai đã lăn đùng ra chết rồi.
Cung Ngũ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, tại sao con chó đó lại chỉ đuổi một mình cô chứ?
Sau khi đến trường, Cung Ngũ quyết định gần đây sẽ không ra khỏi cửa, hàng ngày chỉ ghé qua ba địa điểm cố định là lớp học, căng tin và phòng ký túc xá.
Buổi tối, Cung Ngũ dựa vào chiếc giường to đùng của Yến Đại Bảo đọc sách, Yến Đại Bảo gọi: “Tiểu Ngũ cậu theo tớ đi ra ngoài mua đồ ăn đi, tớ đói rồi.”
“Hai ngày nay tớ không đi ra ngoài, ra ngoài sẽ gặp chuyện xấu, cậu rủ Lam Anh đi cùng đi, tớ không đi đâu.”
“Tiểu Ngũ!”
“Yến Đại Bảo, cậu mập rồi đây, thế mà còn ăn đêm nữa à?”
“Tớ chỉ ăn một tí tẹo thôi, cậu đừng nói tớ thế mà!”
“Tớ không nói nữa, cậu đi đi.”