Công Tước

Chương 285 : Tiểu ngũ chính trực.4

Ngày đăng: 18:14 30/04/20


Cô ngồi đó nhìn Công Tước đại nhân với vẻ mặt vô tội, ánh mắt đáng thương.



Công Tước đại nhân thở dài, giơ tay lên đỡ trán, anh hơi ngừng lại một lát rồi hỏi: “Em không biết trong phòng khách sạn có áo tắm à? Còn mang quần áo vào cho anh làm gì?”



Cung Ngũ trợn tròn mắt, vẻ mặt không phục, cô có lòng tốt mà, lòng tốt đấy.



Công Tước đại nhân nhíu mày, “Còn không vui à?”



Cung Ngũ lại chuyển sang liếc xéo, vẫn không để ý đến anh.



“Tiểu Ngũ!”



Cung Ngũ đành phải khôi phục lại trạng thái bình thường, “Bên ngoài có người gõ cửa bảo em mang quần áo cho anh, em tưởng lát nữa anh sẽ mặc. Em đã đứng ngoài cửa hỏi anh rồi nhưng anh không trả lời, em cũng không còn cách nào khác nữa cho nên mới đành phải mang vào trong cho anh!”



Anh ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi: “Vậy trước đây em cũng như vậy à? Ví dụ như khi Bộ Sinh tắm, em cũng xông vào phòng tắm như vậy à?”



“Em có phải là kẻ háo sắc đâu, sao em phải xông vào phòng tắm lúc anh ta đang tắm làm gì chứ? Hơn nữa anh ta có liên quan gì đến em đâu!”



Công Tước đại nhân thở phào nhẹ nhõm, cảm giác bức bách trong lòng cũng tan biến đi, giọng nói cũng thoải mái hơn đôi chút, “Vậy sao em lại cứ thế xông vào nhà tắm?”



Cung Ngũ đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, hùng hồn đáp lại: “Anh Tiểu Bảo, anh quên rồi à? Chính anh nói là khi nào về sẽ cho em xem đấy nhé!”



Công Tước đại nhân: “…”



Lại một lần nữa không biết phải nói gì.



“Vậy bây giờ em còn muốn xem nữa không?”
Công Tước đại nhân thực sự... không biết phải làm sao.



“Tiểu Ngũ, được rồi.” Anh cười, nhìn cô nói: “Được rồi Tiểu Ngũ, em vất vả rồi.”



Cung Ngũ nghe vậy liền tươi cười đặt máy sấy tóc về chỗ cũ, rồi lại chạy ra, cầm theo cây lược trong tay, “Anh Tiểu Bảo, em chải đầu cho anh.”



Kết quả cho dù lược hay tóc đều không nghe lời của cô, cô muốn chải ra sau thì tóc cứ muốn xô về đằng trước, cứ thế vòng đi vòng lại mãi khiến cô nổi giận, “Anh Tiểu Bảo, sao tóc anh cứ không chịu nghe lời thế?”



Công Tước đại nhân thở dài, kéo tay cô ngồi xuống, “Được rồi, nó không nghe lời thì mặc kệ nó đi.”



Cung Ngũ tức giận đặt cây lược xuống rồi ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh anh, cầm tay anh quan sát tỉ mỉ.



Cô đã nhớ nhung suốt bao lâu rồi nhỉ? Trước đây chỉ có cơ hội nhìn từ xa, lần này được dựa sát gần thế này, cuối cùng cô cũng được nhìn tỉ mỉ chi tiết rồi. Lần này cô không nói gì nữa, tránh để chẳng may lại nói gì sai làm anh giận nữa.



Bàn tay của một người đàn ông ra sao Cung Ngũ không biết, nhưng cô chắc chắn một điều rằng tay của Công Tước đại nhân chắc chắn là đẹp nhất trong số tất cả đàn ông cô từng được gặp. Điều quan trọng nhất là đôi bàn tay này còn biết đánh đàn nữa! Nghĩ thôi đã thấy trái tim nhỏ bé đập thình thịch rồi!



Cô nhìn ngang nhìn dọc nhìn nghiêng nhìn thẳng, tóm lại là vần vò bàn tay anh ở mọi góc độ, còn bắt anh tạo dáng tay theo một tư thế, sau đó lấy điện thoại ra chụp lại.



Công Tước đại nhân: “…”



Tay của Công Tước đại nhân cố ý cử động một chút, Cung Ngũ đã đè lại, còn nói thêm: “Đừng động mà! Khi nào em bảo cử động thì anh mới được cử động...” Quan sát một chút, cô chép miệng, nói: “Được rồi, anh cử động tự do đi!”



Công Tước đại nhân: “…”