Công Tước

Chương 321 : Yêu đương là chuyện thật ngọt ngào..4

Ngày đăng: 18:14 30/04/20


Công Tước đại nhân đứng tại chỗ chờ, sau khi Cung Ngũ đi mới gọi điện cho Triển Tiểu Liên.



“Con trai, không phải con nói đón Đại Bảo đưa về nhà, buổi tối còn đi tham dự tiệc rượu mà? Sao còn gọi điện cho mami?”



“Con có việc đột xuất muốn nhờ mami giúp.”



“Ôi chao, còn khách sáo với mami làm gì? Sao nào? Có chuyện gì?”



“Nhà họ Hạ ở Mặc Thành tổ chức tiệc thường niên, nếu như mami có thời gian rảnh có thể đến xem. Một tiếng nữa sẽ bắt đầu.”



“Mami không biết ở đây còn có bữa tiệc khiến con cảm thấy quan trọng đấy. Con đang làm gì thế?”



Công Tước đại nhân đi hai bước đến chỗ yên tĩnh nói: “Con có việc ở bên ngoài. Đại Bảo được chú Yến đón về rồi.”



Vẻ mặt Triển Tiểu Liên liền trở nên ám muội, “Ái chà, con trai ngoan của mami, có phải con đang đi hẹn hò không?”



Công Tước đại nhân khẽ ho một tiếng: “Tạm biệt mami.”



“Con trai, con hẹn hò với ai thì cũng phải nói rõ chứ. Mami đã đi đến cuộc hẹn thay con mà con lại làm thế...”



Mặc dù Công Tước đại nhân nói tạm biệt nhưng vẫn chưa tắt máy. Triển Tiểu Liên nói một thôi một hồi, Công Tước đại nhân chỉ yên lặng lắng nghe, vẫn không lên tiếng. Bà cảm thấy bản thân cũng không còn cách nào nữa, chỉ đành nói: “Được rồi được rồi, xem như mami sợ con. Con yên tâm đi hẹn hò đi.” Rồi bà lại nói thêm một câu rất ám muội, “Con trai, mami không thúc giục con, mami yên lặng đợi tin tốt của con.”



Công Tước đại nhân: “...”



Anh tắt máy thì cũng vừa lúc Cung Ngũ chạy ra, “Anh Tiểu Bảo, anh muốn ăn gì nào? Chúng ta nói trước, không được đến chỗ quá đắt, em rất nghèo.”



Công Tước đại nhân mỉm cười: “Tiểu Ngũ cảm thấy ở đâu được thì đi, tôi đi theo Tiểu Ngũ.”



Cung Ngũ nghe vậy lập tức hào hứng nói: “Anh Tiểu Bảo, chúng ta đi ăn trước, sau đó ăn sẽ dẫn anh đến khu vui chơi giải trí. Chúng ta có thể chơi điện tử, đua xe… được không?”



Công Tước đại nhân gật đầu: “Được, tôi nghe theo Tiểu Ngũ.”
Cung Ngũ lại nhét một xèng vào định tiếp tục đua mô tô, đang định ấn nút xác nhận chơi tiếp thì bất thình lình có một chai nước đưa đến bên môi cô. Công Tước đại nhân cầm chai nước khoáng đã mở nắp nói: “Em uống nước đi.”



Cung Ngũ nhìn tay anh uống một ngụm, rồi hét lên: “Sắp bắt đầu rồi, sắp bắt đầu rồi!”



Công Tước đại nhân ở bên cạnh thở dài, nói là dẫn anh đi chơi, vậy mà cô lại tự chơi vui vẻ.



Cung Ngũ đua xong một ván, cũng đã thỏa mãn liền đi xuống, vẫy tay với Công Tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, Anh Tiểu Bảo, lại đây đi!”



Cung Ngũ lại tiếp tục ngồi xuống chơi trò bắt cá. Sau khi nhét một xèng vào cô bắt đầu quăng lưới, cá bắt được vừa không thể ăn lại cũng không thể nuôi. Cung Ngũ hưng phấn hét to, Công Tước đại nhân đứng bên cạnh lại đưa chai nước đến miệng cho cô uống, “Tiểu Ngũ, uống nước đi, khản hết cả giọng rồi.”



Cung Ngũ nghiêng đầu, cảm thấy chai nước chắn tầm nhìn, làm vụt mất cơ hội bắt cá lớn, “Anh Tiểu Bảo, lát nữa em sẽ uống!”



Cô lại chuyên tâm bắt cá.



Chơi hết một vòng các trò, số xèng của Cung Ngũ cũng sắp hết, thấy trò lái ô tô cô lại muốn chơi. Công Tước đại nhân nhét xèng vào máy chơi cho cô, Cung Ngũ vui vẻ ngồi lên, “Anh Tiểu Bảo, anh có muốn thi đua xe với em không?”



Công Tước đại nhân mỉm cười lắc đầu, “Tôi nhìn Tiểu Ngũ chơi thôi cũng thấy rất vui rồi.”



Trò chơi bắt đầu, Cung Ngũ không quan tâm gì nữa, đôi mắt hoa đào sáng rực nhìn vào màn hình, căng thẳng cầm vô lăng, ra sức đạp ga không buông chân.



Chiếc xe ô tô lật nhào, Cung Ngũ vội hét lên: “Chuyện gì thế này? Tức chết được! Sao lại không rẽ được sang đường lớn chứ…”



Sau đó cô ủ rũ quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Công Tước đại nhân, anh lại nhét một xèng vào trong máy.



Tinh thần Cung Ngũ lại phấn chấn, khí thế hừng hực phấn khích hét to tiếp tục lái xe.



Tóm lại người bận rộn nhất tối nay chính là cô. Cô mua ba mươi xèng thì mình cô chơi hết ba mươi xèng.