Công Tước

Chương 386 : Không ngờ anh tiểu bảo lại như vậy!.4

Ngày đăng: 18:15 30/04/20


Cung Ngũ cúp máy, vừa cúp xong thì điện thoại lại reo, Cung Ngũ nhíu mày nhìn chằm chằm bốn số cuối.



Nghĩ rằng điện thoại thì cô sẽ bắt máy sao?



Hừm, không có đâu!



Công Tước đại nhân nhìn điện thoại bị cúp ngang, rất buồn bã.



Cung Ngũ mím môi, nhìn vào điện thoại, phát hiện điện thoại không gọi lại, cô có chút không kiềm được, cúi đầu gửi tin nhắn: [Anh Tiểu Bảo có chuyện gì sao? Em đang ôn bài, rất bận.]



Công Tước đại nhân nhanh chóng trả lời: [Anh đứng dưới ký túc xá của em, có thể ra ngoài không?]



[Em đang ôn bài, em sắp thi rồi!]



[Ngày mốt là giáng sinh, anh đã chuẩn bị quà cho Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ nhất định sẽ thích.]



Cung Ngũ lập tức trả lời rất nhanh: [Anh Tiểu Bảo, quà gì thế?]



[Em đi xuống anh nói em nghe, anh đang ở dưới lầu đây.]



Cung Ngũ nhìn tin nhắn, do dự không biết có nên đi không.



Sau ba giây, cảm xúc mà cô kìm nén vào buổi chiều và buổi tối đều bay hết, mặt mày hớn hở tung tăng chạy xuống lầu, quả thật nhìn thấy Công Tước đại nhân đang đứng đợi bên cạnh cửa lớn.



Anh đứng bên cạnh kiến trúc hơi cũ kỹ lộ ra vẻ tiêu điều vắng lặng. Cách đó không xa có vài bạn nữ đứng chụm lại nhìn anh, nói xì xào với nhau gì đó, còn có bạn nữ nóng lòng muốn qua bắt chuyện với anh.



Cung Ngũ vừa thấy, lập tức nổi giận. Anh Tiểu Bảo là của cô, đám người đó nhìn cái gì?



Cô gầm gừ xông qua, chạy đến bên cạnh Công Tước đại nhân, ra sức hôn lên môi anh một cái. Sau khi tuyên bố chủ quyền xong, bản thân tự động trèo xuống, sau đó khoanh tay vênh mặt, giữ nguyên dáng vẻ lạnh cùng cao ngạo, hỏi: “Anh Tiểu Bảo, có chuyện gì sao?”



Mấy bạn nữ gần đó đồng loạt trừng mắt nhìn cô, tức hồng hộc bỏ đi.




Cung Ngũ đắc thắng hừ một tiếng.



Công Tước đại nhân đưa khung ảnh cho cô, “Tặng Tiểu Ngũ này.”



Cung Ngũ vội vàng cầm lấy, lập tức “woa” một tiếng. Đây là bản đồ làm bằng vàng mà!



Ánh mắt Cung Ngũ lập tức biến thành ánh sao, “Anh Tiểu Bảo, em rất thích!”



Công Tước đại nhân mỉm cười, “Đây là bản đồ của Gaddles, Tiểu Ngũ giáng sinh vui vẻ nhé.”



Cung Ngũ ôm lấy bức tranh bằng vàng không buông ra, “Anh Tiểu Bảo, anh thật tốt quá!”



“Phải không? Anh thật sự rất tốt sao? Anh nghĩ nhất định anh chưa đủ tốt, nếu không sao Tiểu Ngũ lại không thèm để ý đến anh?”



Cung Ngũ mím môi, kiên quyết không nói với anh vì sao cô nổi giận.



Cô vênh mặt, giữ nguyên khoảng cách, “Vậy em lên nhé!”



Công Tước đại nhân giơ tay kéo cô trở lại, trực tiếp đè cô vào tường, cúi đầu hôn cô.



Cung Ngũ lại bắt đầu vận dụng tay chân trèo lên người anh, đợi đến khi trèo lên được thì mới nhớ ra mình phải có tiền đồ, phải nghiêm nghị lạnh lùng từ chối.



Nhưng trước tình hình thực tế, cô lại gặm rất hào hứng.



Đợi đến khi cô ngẩng đầu lên lại, mới phát hiện trong quá trình Công Tước đại nhân hôn cô, anh đã ôm cô đến một góc khác, tránh khỏi cửa lớn của ký túc xá nơi có nhiều người qua lại, dù có sinh viên đi qua thì cũng không dễ nhìn thấy như lúc nãy.



“Tiểu Ngũ, nói cho anh biết chú Yến nói gì với em?”



Cung Ngũ phồng má, không nói gì.




Công Tước đại nhân lại hôn cô, Cung Ngũ vội vàng nói: “Chú Yến không nói gì cả, thật đấy!”



“Vậy tại sao đang yên lành em lại không thèm để ý tới anh? Nhìn anh bằng ánh mắt chán ghét, anh làm sai gì rồi?”



Cung Ngũ có chút đắc ý: “Đâu có đâu, em không hề chán ghét anh Tiểu Bảo. Ha ha ha ha…”



Công Tước đại nhân: “…”



Cung Ngũ ôm cổ anh, cố ý cọ vòng một nhỏ nhắn của mình vào người anh, “Anh Tiểu Bảo, em nghe nói phụ nữ ngực to rất dễ bị ngã.”



“Em nghe ai nói thế?”



Cung Ngũ dè dặt nói: “Em đoán thôi mà.”



Công Tước đại nhân nổi giận run người, “Tiểu Ngũ hôm nay đột nhiên không quan tâm anh, là vì Tiểu Ngũ cảm thấy anh chê Tiểu Ngũ ngực nhỏ à?”



Cung Ngũ khí thế hùng hồn nói: “Anh vốn dĩ nói vậy, chẳng phải anh nói em nhỏ sao.”



Gân xanh trên trán Công Tước đại nhân nổi lên cuồn cuộn, “Tuổi còn nhỏ! Chứ em nghĩ chỗ nào nhỏ?”



“Ờ, vậy là em hiểu sai rồi.” Cô ra dấu cho Công Tước đại nhân bỏ cô xuống, buồn bã nói: “Anh Tiểu Bảo, em phải lên đây.”



Công Tước đại nhân không những không buông mà còn giơ tay nâng cô lên cao, “Chú Yến còn nói với em chuyện gì nữa? Nói ra hết cho anh nghe xem.”



Cung Ngũ lắc đầu: “Không có, chú Yến rất tốt.”



Công Tước đại nhân nghiến răng, “Thật sự hết rồi?”



Cung Ngũ nói: “Thật sự hết rồi, anh Tiểu Bảo sao lại không tin em.”



Công Tước đại nhân im lặng, cuối cùng cũng hỏi ra: “Tiểu Ngũ, em thành thật trả lời anh, có phải em cảm thấy anh… không làm đến cùng, cảm thấy anh có lẽ có vấn đề, nên mới tức giận?”



Cung Ngũ dựng tóc gáy, “Anh nói xem? Em chẳng mặc quần áo, trên truyền hình thì nhất định sẽ làm chuyện đó, kết quả anh Tiểu Bảo thì sao, anh sờ em, sau đó chê của em nhỏ, sau đó đứng dậy. Hừ! Anh Tiểu Bảo sao anh có thể như vậy?” Cô giơ tay nâng nâng ngực của mình, hỏi: “Em có nhỏ đâu? Rõ ràng của em to mà, rốt cuộc anh chê em nhỏ, hay là vì anh bị yếu sinh lý? Anh tự nói đi!”



Công Tước đại nhân tức giận đến run người, nghiến răng nói: “Đồ không biết sống chết!”



Đây là lời hung dữ nhất mà Cung Ngũ nghe thấy từ trong miệng Công Tước đại nhân. Lẽ nào cô vừa nói sai chuyện gì? Nhưng cô vốn dĩ rất nghi ngờ, nếu anh bị yếu sinh lý, vậy thì anh đang lừa cô, cô không cảnh giác bị lừa kết hôn…