Công Tước
Chương 458 : Chỗ tị nạn 2
Ngày đăng: 18:16 30/04/20
Lý Nhất Địch thở dài: “Đại Bảo, Tiểu Ngũ chỉ nói thôi, em ấy không làm đầu, em đừng sợ”
Cung Ngũ đã biết chuyện Yên Đại Bảo sợ bẩn từ lâu, cho nên cô nảy ra ý nghĩ xấu xa đánh nhau không thắng cũng chả sao, làm cô ấy ói mửa chết cũng không tệ.
Cung Ngũ tự cầm gậy đánh một mình, sau khi Yến Đại1Bảo khóc một trận thì đi cùng Lý Nhất Địch, “Tiểu Ngũ, tới phải đi chơi với anh Bánh Bao, tớ không thèm để ý cậu nữa, hứ!”
Cung Ngũ vẫy tay: “Yến Đại Bảo bái bai, chơi vui nha.”
Cô tự mình chơi một lúc, vì cô đánh quá hay nên rất nhanh chóng có người chủ động đến bắt chuyện muốn đánh bóng với cô.
Đương nhiên8còn bao gồm cả việc vì cô xinh xắn.
Đang đánh với khí thế ngất trời, Yến Đại Bảo cầm sữa chua chạy đến, vừa nhìn thấy cảnh Cung Ngũ cùng người ta nói chuyện vô cùng sôi nổi, cô lập tức hít một hơi lạnh, vội vàng lấy điện thoại ra chụp hình lại gửi cho Công tước đại nhân: [Anh, anh xem Tiểu Ngũ này!] Yến Đại2Bảo rất biết chọn thời cơ, đúng lúc Cung Ngũ đang nói chuyện với người ta, hiện trường vốn chẳng có gì, chỉ là giao lưu bình thường, nhưng với góc chụp khác đi, bức ảnh đó lập tức trở nên mập mờ rất nhiều.
Nếu Cung Ngũ biết cái loa di động Yến Đại Bảo lại tố cáo, nhất định sẽ muốn nhào tới cắn chết cô ấy,4nhưng đáng tiếc là cô không biết, cô vẫn đang khom lưng nghiêm túc đánh bóng.
Sau khi Yến Đại Bảo gửi hình đi, Công tước đại nhân lập tức gọi điện thoại lại cho Yến Đại Bảo, “Đại Bảo và Tiểu Ngũ ăn cơm chưa?”
“Tiểu Ngũ nói cậu ấy không đói, muộn chút nữa sẽ ăn, còn em đang uống sữa.
Tiểu Ngũ đang đánh bi-a với người khác, anh phải giáo huấn cậu ấy”
“Đại Bảo và Tiểu Ngũ sao không đến Hoàng Triều?”
Yến Đại Bảo: “...”
Lẩm bẩm cả buổi không nói ra nguyên nhân, Công tước đại nhân hỏi: “Đại Bảo và Tiểu Ngũ có phải lại đánh nhau với người khác không, nên không dám về nhà?”
“Không có, em và Tiểu Ngũ rất ngoan.
Anh, em cúp máy đây, Tiểu Ngũ kêu em qua đó.
Cung Ngũ âm thầm tiếp nhận sự gào thét cổ vũ của cô, tiếp tục đánh bóng vào.
Sau nửa tiếng anh đánh tôi đánh, Cung Ngũ cuối cùng cũng dọn sạch bàn, người đứng xem xung quanh đều vỗ tay kết thúc ván này.
Yến Đại Bảo: “Woa woa woa woa...
Tiểu Ngũ cậu thật là giỏi!”
“Yến Đại Bảo, cậu ồn ào quá!”
“Người ta cổ vũ cho cậu mà!”
Yến Đại Bảo vui vẻ nói: “Tiểu Ngũ giỏi nhất!”
Người trẻ tuổi vừa xem cô đánh bóng lúc nãy đi qua, “Cô có thể để lại số điện thoại được không? Lần sau tôi sẽ hẹn cô đánh tiếp”
Cung Ngũ vừa định lấy điện thoại ra cho đối phương số, Lý Nhất Địch đột nhiên mở miệng: “Ngại quá, cô ấy thỉnh thoảng mới đến nên không tiện lắm”
Người trẻ tuổi liếc nhìn Lý Nhất Địch, có chút nghi ngờ nhìn Cung Ngũ, gật đầu: “Mạo muội rồi”
rồi vội vàng xoay người bỏ đi.
Cung Ngũ trợn tròn mắt, ngại ngùng nhét điện thoại vào lại.
Lý Nhất Địch hỏi: “Bây giờ hai cô bé dễ thương cảm thấy đói chưa?”
Yến Đại Bảo nghiêng đầu nhìn Cung Ngũ, hỏi: “Tiểu Ngũ cậu đói chưa?”
Cung Ngũ gật đầu: “Chúng ta đi ăn đi!”