Công Tước

Chương 469 : Giao phó của bạn cũ.3

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Cả nhà Nhạc Trọng Xuân có phản ứng rất lớn đối với chuyện Nhạc Mỹ Giảo muốn tham gia huấn luyện, hi vọng sau này trở thành người mẫu. Nhạc Trọng Xuân mắng bà phá hoại thuần phong mỹ tục. Đối với bọn họ, người mẫu là những cô gái trẻ đẹp hầu hạ những doanh nhân giàu có uống rượu ngủ nghỉ, dùng thân thể đến kiếm tiền, chẳng khác gì làm vợ bé cho người ta.



Nhạc Trọng Xuân chỉ vào mũi bà1mà mắng: “Tao sẽ không cho mày bất cứ đồng nào để tham gia huấn luyện gì đó! Dọn sẵn đường tốt cho mày mày không đi, cứ muốn đi theo con đường tà đạo đắm mình trong trụy lạc. Người mẫu là nghề dùng mánh khóe hạ tiện, chẳng khác gì phụ nữ trong kỹ viện ngày xưa…”



Nhạc Trọng Xuân thay Nhạc Mỹ Giảo suy nghĩ sẵn sau này sẽ làm giáo viên, công việc ổn định, sau khi kết hôn với Nhạc8Dương thì hai vợ chồng cùng là viên chức. Kết quả Nhạc Mỹ Giảo lại chẳng làm theo sự sắp xếp của ông ta, tự mình quyết định tương lai của bản thân.



Nhạc Mỹ Giảo đứng trước mặt ông ta, nói thẳng: “Con không bảo ba đưa tiền, hiện giờ những thứ con ăn con, mặc con dùng bây giờ đều là tiền của ba ruột con để lại, là tiền mà ba ruột con kiếm được, không phải của ba!”



Nhạc Trọng Xuân lại2muốn đánh cô, nhưng Nhạc Mỹ Giảo dáng người cao, tuy không có sức nhưng cũng không dễ dàng ngoan ngoãn chịu để cho ông ta đánh. Nhạc Mỹ Giảo đẩy tay Nhạc Trọng Xuân ra: “Ba, ba có từng nghĩ đến một ngày khi ba già không đi được nữa, con trở về tát ba một cái nhưng ba không đánh trả lại được không?”



Hoặc là ánh mắt của Nhạc Mỹ Giảo quá hung hăng, hoặc là lương tâm của Nhạc Trọng Xuân4nổi lên, sau đó ông ta không giơ tay đánh bà nữa. Nhạc Mỹ Giảo ngồi trong phòng khách không cử động. Bà muốn đi tham gia huấn luyện, không ai cản được bà.



Cuối cùng, Nhạc Trọng Xuân lấy ra một sổ tiết kiệm, bên trong có ba trăm nghìn, ông ta ném sổ tiết kiệm ra trước mặt Nhạc Mỹ Giảo: “Cầm lấy tiền mà ba mày để lại cho mày! Tao chỉ có thể xem như bao nhiêu năm qua đã nuôi một đứa vô ơn! Nhìn người mày đầy mùi tiền thì đã biết mày và gia đình tao không giống nhau, nhà họ Nhạc là gia đình gia giáo, không có đứa con như vậy!”




Nhạc Mỹ Giảo có hối hận vì con đường mình đã đi qua không? Bản thân Nhạc Mỹ Giảo cũng biết, khi bà nói với Bộ Sinh những chuyện này thì trong lòng trống rỗng, không có suy nghĩ gì, vì dù sao cũng là chuyện đã quá. Nếu cứ ép hỏi bà có hối hận hay không, Nhạc Mỹ Giảo cảm thấy có lẽ bản thân có chút hối hận, nếu bà không nhìn thấy tập tài liệu về tài sản mà ba ruột bà để lại trong phòng của Nhạc Trọng Xuân thì đã tốt rồi.



Lúc đầu bà còn có thể khờ khạo sống trong hạnh phúc, nhưng bà lại nhìn thấy rồi.



Thật ra ban đầu nhà họ Nhạc đối với bà rất tốt, bà cũng cảm thấy hoàn toàn có thể hòa nhập vào nhà họ Nhạc, nhưng kết quả lại không phải như vậy. Đó chẳng qua chỉ là sự dối trá mà nhà họ Nhạc tạo ra cho người bên ngoài thấy.



Nhạc Mỹ Giảo tin rằng ban đầu khi Nhạc Trọng Xuân nhận được lời ủy thác của ba ruột bà trước lúc lâm chung, ông ta nhất định là thành tâm thành ý, cũng muốn hoàn thành di nguyện của người bạn cũ nên lúc đầu ông ta thật sự đối với bà rất tốt. Nhưng dần dần thời gian qua đi, mọi thứ đã bắt đầu thay đổi.



Đủ các áp lực trong cuộc sống hiện thực khiến cho Nhạc Trọng Xuân không tự chủ được mà nghĩ tới những tài sản không có chủ kia. Ông ta không cần ra sức làm việc mà cũng có được một khoản tiền lớn và bất động sản hàng chục triệu. Dù sao lúc đó Nhạc Mỹ Giảo cũng chỉ là một đứa trẻ mới học tiểu học, là độ tuổi có thể nắm trong lòng bàn tay, cơ bản không cần phải lo sợ.