Công Tước
Chương 489 : Kẻ ham tiền.4
Ngày đăng: 18:16 30/04/20
Người làm vườn trẻ tuổi đang cắt tỉa vườn hoa, nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đi qua thì nhiệt tình chào hỏi. Cung Ngũ đi qua nói chuyện, ý muốn luyện khẩu ngữ nhiều hơn. Công tước đại nhân theo sau đằng xa, nhíu mày nhìn đóa hoa nhỏ dẫn theo Yến Đại Bảo đang nói chuyện với người ta. Quả nhiên còn muốn đem hoa dại bên ngoài về1trồng trong vườn nhà mình, nếu không ai cũng muốn sờ muốn ngửi, khiến chủ nhân như anh nhìn vào thấy không thuận mắt chút nào.
Người làm vườn đã trải qua huấn luyện, hoa cỏ mọc lung tung dưới bàn tay của anh ta được cắt tỉa thành một con thỏ đáng yêu.
Yến Đại Bảo mắt sáng như sao, chạy vòng quanh chú thỏ: “Woa, dễ thương quá!”
Cung Ngũ cũng tròn mắt8sững sờ, “Thật lợi hại!”
Công tước đại nhân yên lặng đứng phía sau, trên mặt nở nụ cười hòa nhã dịu dàng. Rất tốt, rất tốt, vô cùng tốt, đúng là vật nhỏ vô tâm mà!
Người làm vườn nhìn thấy Công tước đại nhân, lập tức đứng thẳng người, cung kinh hành lễ, “Chào buổi sáng ngài Công tước.”
Công tước đại nhân gật đầu nhẹ, “Xin chào, vất vả rồi.”
Cung Ngũ và2Yến Đại Bảo đã cầm lấy công cụ làm vườn, đang nghiên cứu nên cắt tỉa chỗ hai người đã chọn thế nào, sau cùng hai người quyết định tỉa thành hình con rùa, kết quả thứ tỉa ra ngoài việc nhìn thấy được có bốn chân thì chẳng nhìn ra gì cả.
Người làm vườn vội vàng đi qua, giúp bọn họ cắt tỉa, một lát sau liền hiện ra hình một4con rùa nhỏ.
Cung Ngũ cảm thán: “Woa, Matthew anh thật giỏi! Đúng là ngầu thật!”
Công tước đại nhân nhìn cô, Cung Ngũ vẫn còn chìm đắm trong sự sùng bái đối với người làm vườn đó nên không chú ý đến. Người làm vườn đỏ mặt, cúi đầu không nói gì, tận tâm tận lực làm việc.
Cung Ngũ chạy đến trước mặt Công tước đại nhân, “Anh Tiểu Bảo, anh xem anh xem, trả trách em cảm thấy ở đây đẹp, thì ra là có người rất lợi hại trang trí!”
Công tước đại nhân nhìn cô.
Cung Ngũ nhìn thấy ánh mắt của anh, ngại ngùng giơ tay xoa mũi, cúi đầu chạy đến chỗ Yến Đại Bảo tiếp tục vây quanh người làm vườn kia.
Công tước đại nhân: “…”
Chỉ một ít hoa cỏ mà anh đã bị lạnh nhạt đến như vậy. Mùi vị bị lạnh lùng lúc sáng, buổi tối cô sẽ phải dùng thân bù đắp.
Tối hôm đó…
“Ở đây tốt hơn trong trường nhiều. Hơn nữa ở đây có anh, mỗi ngày anh có thể chơi với Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ không vui sao?”
Cung Ngũ chu môi, “Vui chứ, nhưng mà…” Cô nghiêng đầu nhìn anh một cái, “Nhưng anh nói mà không giữ lời, tối hôm qua cũng vậy, tối hôm trước cũng vậy…”
“Tối hôm nay anh sẽ dịu dàng một chút, được không?”
Cung Ngũ híp mắt, “Thật không?”
Công tước đại nhân gật đầu: “Thật. Hay là bây giờ cũng có thể thử, anh đảm bảo sẽ rất dịu dàng.” Anh giơ tay nâng mặt cô, hôn nhẹ lên môi.
“Giờ anh giữ lời nhưng đến tối anh lại nói mà không giữ lời.”
“Buổi tối cũng vậy.” Anh lại dịu dàng hôn cô, “Có được không? Từ đây đến trường mất bốn mươi phút ngồi xe, toàn bộ quá trình đều được giám sát, anh có thể bảo đảm em sẽ rất an toàn. Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tiểu Ngũ, anh sẽ rất vui.”
“Trước đó em từng thấy trong sách nói, nếu hai người ngày nào cũng ở cạnh nhau sẽ mất đi cảm giác mới mẻ, sau đó sẽ thường cãi nhau, rất nhanh sẽ chia tay.”
“Tiểu Ngũ cảm thấy đã mất cảm giác mới mẻ với anh rồi?”
“Không có.”
“Vậy tại sao Tiểu Ngũ lại không muốn ở bên cạnh anh mỗi ngày. Nam nữ yêu nhau đều muốn ở bên nhau mỗi giờ mỗi phút, tại sao Tiểu Ngũ lại không muốn? Hơn nữa, chúng ta có thể lén tiết kiệm tiền ở trong trường bỏ vào trong tài khoản của Tiểu Ngũ. Tiền rơi từ trên trời xuống, em không muốn lấy sao?”
Cung Ngũ vội vàng ngồi thẳng người: “Thật không? Có nhiều không?”
Công tước đại nhân gật đầu: “Không ít, dù sao cũng là trường học quý tộc hoàng gia mà.”
Cung Ngũ lập tức sà vào lòng anh: “Anh Tiểu Bảo, anh thật giỏi, em đồng ý!”
Tuy cô đã đồng ý nhưng Công tước đại nhân cảm thấy không được vui cho lắm, dù sao cô gái này cũng không phải muốn ở cùng anh mà là vì muốn biến tiền phí ký túc xá thành tiền của mình. Có một cô bạn gái ham tiền thật không biết nên nói thế nào mới ổn.