Công Tước

Chương 495 : Có liên quan đến cậu đúng không?.2

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Sau khi buổi học kết thúc, Cung Ngũ dành thời gian gọi điện cho mẹ.



“Mẹ, là con đây.”



Nhạc Mỹ Giảo ngây người: “Tiểu Ngũ?”



Tuy Cung Ngũ không gọi điện thoại cho bà nhưng mọi tình hình của Cung Ngũ ở Gaddles bà đều biết hết. Bởi vì Công tước đại nhân thực sự là một người giám hộ có trách nhiệm cho nên Nhạc Mỹ Giảo1mới rất yên tâm.



Lúc này Cung Ngũ gọi điện cho bà, bà cũng không lo lắng lắm, chỉ nói: “Còn nhớ gọi điện về cho mẹ cơ à? Con đúng là đứa vô tâm mà!”



Cung Ngũ buồn bã: “Con rất thảm…”



Nhạc Mỹ Giảo cười khẩy: “Vậy sao? Rất thảm? Thảm đến mức nào? Ăn ngon mặc đẹp, con tưởng mẹ không biết à? Cậu Phí đã8nói hết với mẹ rồi, con ngoan ngoãn học hành cho mẹ, đừng có mà bày trò gì đấy!”



Cung Ngũ thở dài, “Vâng. Con biết rồi. Con sẽ chăm chỉ học hành, ngày càng tiến bộ!”



Nhạc Mỹ Giảo hừ một tiếng: “Thế là tốt nhất.”



Gọi điện thoại chẳng nói được mấy câu đa phần chỉ nghe mẹ cô giáo huấn. Tiền điện thoại lại đắt, cô2nhanh chóng cúp máy.



Nhạc Mỹ Giảo nhìn điện thoại bị cúp ngang, “Con nhóc này trong mắt chỉ có tiền thôi, lại dám nói với tôi là cước điện thoại quốc tế quá đắt, tắt máy luôn.” Bà liếc nhìn Bộ Sinh, buồn rầu hỏi: “Có lẽ nào sau này nó sẽ không gọi điện cho tôi nữa không?”



Thật ra Bộ Sinh muốn nói Tiểu Ngũ4rất giống Nhạc Mỹ Giảo, đặc biệt là ở phương diện ki bo. Nhưng anh ta không thể nói ra câu này được.




Tiếng tăm tốt đẹp của nhà họ Cung suốt bao năm qua chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi đã bị hủy sạch. Cung Truyền Thế thực sự muốn chết quách đi cho xong.



Chuyện này bọn họ vẫn còn giấu Cung Học Cần, Cung Học Cần giữ lại được cái mạng, một tháng trước vừa mới tỉnh lại.



Toàn bộ quyền nắm nữ tài sản của nhà họ Cung vốn nằm trong tay Cung Học Cần đều rơi vào tay của Cung Cửu Dương.



Sau một tháng dưỡng bệnh, sức khỏe của Cung Học Cần xem như có khởi sắc, cũng bắt đầu tiếp khách được. Hai ngày nay đã có thể ngồi dậy chuyện trò vui vẻ, đã được chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh thường. Theo như lời bác sĩ, sức khỏe của ông cụ đã tốt lên, qua vài ngày nữa là có thể xuất viện.



Ban đêm, Cung Cửu Dương một mình xuất hiện trên hành lang của bệnh viện, ánh đèn chiếu trên bức tường trắng xóa tỏa ra ánh sáng yếu ớt.



Lúc này đang là đầu xuân, hắn một bộ đồ màu đen, khoác một chiếc áo gió dài màu đen, đôi chân dài sải những bước đi khoan thai. Ban đêm, thời tiết hơi lạnh, mắt hắn nhìn thẳng về phía trước, giày da giẫm trên sàn nhà bóng loáng, phát ra tiếng vang.



Hắn mặc áo đồ đen trong bệnh viện giống như thần chết đến báo thù.



Hai tên vệ sĩ được nhà họ Cung thuê đứng ở cửa phòng bệnh Vip, sau khi nhìn thấy Cung Cửu Dương lập tức đứng thẳng lưng: “Ngài Cửu!”



Cung Cửu Dương liếc nhìn bọn họ rồi giơ tay lên, hai tên bảo vệ lập tức rời đi.



Hắn mở cửa đi vào trong rồi khóa cửa lại.