Công Tước

Chương 579 : Mặt người dạ thú.6

Ngày đăng: 18:17 30/04/20


Công tước đại nhân mỉm cười nói: “Đại Bảo béo một chút nhìn cũng xinh, Tiểu Ngũ béo lên cũng rất đẹp.”



Cung Ngũ ngả đầu vào người Công tước đại nhân, giơ điện thoại lên tự chụp một bức, gửi cho Yến Đại Bảo: [Yến Đại Bảo, tớ và anh Tiểu Bảo đang tham gia lễ kết thúc học kỳ bên này, là la la!]



Yến Đại Bảo trừng to mắt phồng má, nhìn chằm chằm1vào hai người trong ảnh, vô cùng tức giận: [Có gì ghê gớm chứ? Tớ sẽ đề nghị với trường mở buổi lễ kết thúc học kỳ. Hừ, tớ sẽ bảo ba làm nhà tài trợ, nếu không tổ chức, tớ sẽ lấy bazooka của ba tớ nổ tan tành hết cái trường đó!]



Cung Ngũ đưa Công tước đại nhân xem, tố cáo: “Anh Tiểu Bảo anh xem Yến Đại Bảo này!”



Công tước đại nhân8mỉm cười, “Không sao, mẹ anh không để nó làm vậy đâu.”



Ba của Gloria là Brod và phu nhân của ông ta ngồi ngang hàng với Công tước đại nhân, sau khi chào hỏi Công tước đại nhân thì ngồi vào ghế. Ngồi bên cạnh phu nhân Nicholas chính là Gloria, xinh đẹp đoan trang lại trang nhã, lễ phục tinh tế khiến vóc dáng xinh đẹp của cô ta hiện ra rõ rệt.



Cung Ngũ2lén hỏi Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh thích vóc dáng của Gloria không?”



Công tước đại nhân, “Anh thích kiểu giống Tiểu Ngũ.”
Công tước đại nhân, “Anh thích kiểu giống Tiểu Ngũ.”



Gloria đặc biệt bước qua hành lễ với Công tước đại nhân, biểu cảm có chút e thẹn. Sau khi Công tước đại nhân lịch sự đáp lễ, vẻ mặt của cô ta tỏ ra buồn bã, nhấc lễ phục trở về ghế ngồi.



Cung Ngũ vội vàng kề sát vào người4Công tước đại nhân, giơ ngón trỏ bày tỏ sự hài lòng với anh.



Công tước đại nhân thở dài, đột nhiên giơ tay nâng quai hàm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô.



Ở chốn đông người, lại ngồi ở vị trí thu hút sự chú ý, hành động này lập tức bị nhiều người bắt gặp. Các cô gái xung quanh đều kêu lên, Gloria mắt đỏ hoe, cắn răng, giậm chân tức giận.



Công tước đại nhân hôn xong thì mỉm cười với cô, nói: “Được rồi, hiện tại có không ít người đã xác định Tiểu Ngũ là vị hôn thê của anh rồi.”



Cung Ngũ toét miệng cười. Nếu cô có đuôi, ngay bây giờ nhất định sẽ rất đắc ý mà vẫy đuôi lên.




Lúc đang biểu diễn ca múa, Công tước đại nhân đi vào nhà vệ sinh. Khi người dẫn đường đưa anh rời khỏi, Cung Ngũ vẫn nghiêm túc xem biểu diễn. Xong một bài hát, Công tước đại nhân vẫn chưa trở về, Cung Ngũ vô thức nghiêng đầu, phát hiện Gloria cũng không còn ngồi ở đó nữa.



Tròng mắt vội đảo một vòng, Cung Ngũ phồng má, theo như trên phim truyền hình thì lúc này Gloria nhất định đã đi tìm Công tước đại nhân.



Cung Ngũ nỗ lực để bản thân ngồi yên ở đó, trừng mắt nhìn sang phía Công tước đại nhân vừa rời khỏi, đợi anh trở lại. Cô muốn chạy qua đó, nhưng lỡ gặp phải cảnh tượng không hay thì chẳng phải sẽ rất ngại ngùng hay sao? Cô ngồi yên tại chỗ chờ đợi, chẳng bao lâu sau thì Công tước đại nhân trở lại, nhìn từ xa đã thấy nụ cười trên mặt anh, Cung Ngũ nhìn anh ngồi xuống, hỏi: “Anh Tiểu Bảo, anh đi đâu thế?”



Công tước đại nhân trả lời: “Nhà vệ sinh. Đợi sốt ruột rồi à?”



Cung Ngũ lại hỏi: “Anh có nhìn thấy ai không?”



Công tước đại nhân thở dài: “Em muốn hỏi thì cứ hỏi thẳng.”



Khóe mắt của Cung Ngũ liếc nhìn ra phía sau anh, nói: “Em thấy cô ta cũng bỏ đi, em đang nghĩ có phải cô ta đi tìm anh không.”



Công tước đại nhân: “Trên đường có gặp, chỉ chào hỏi thôi.”