Công Tước
Chương 59 : Cháu gái
Ngày đăng: 18:11 30/04/20
“Chú Út, cháu ngủ rồi. Lát nữa cháu ra ngoài gặp chú!”
Cửa lại bị đập rầm rầm, “Cháu gái, hôm nay tâm trạng của chú Út không tốt, mở cửa nói chuyện với chú chút đi. Nói không chừng, chú Út tâm trạng tốt sẽ cho cháu một bao lì xì lớn.”
“Ha ha. Lì xì của chú Út to quá, cháu nhận rồi sợ đau tay!” Cô nói rất khí thế song cô đã bò xuống giường.
Cô còn chưa đi đến thì đột nhiên nhìn thấy một bao lì lì dược nhét chầm chậm vào trong phòng qua khe cửa. Con ngươi cô xoay tròn, nghe thấy Cung Cửu Dương ở bên ngoài nói: “Cho cháu một cái trước làm tin. Mau mở cửa để chú Út yêu thương cháu nào!”
Cung Ngũ: “…”
Thật muốn đem người này dìm chết trong bồn cầu!
Cô nhặt lì xì lên, mở ra nhìn, hai trăm đồng, cũng tàm tạm. Cô nhét tiền vào trong lợn tiết kiệm sau đó mới mở cửa.
Cung Cửu Dương đứng trước cửa: “Cháu gái đúng là thấy tiền sáng mắt mà! Ban đầu nghe người kia nói chú còn không tin, bây giờ thì tin rồi.” Nói xong hắn cười: “Ka ka ka…”
Cung Ngũ lạnh nhạt nói: “Cung Ngôn Thanh nói đúng không? Ừ, chị ta cao quý nhất.”
Cung Cửu Dương cười khẩy: “Cô nhóc, cháu cũng cá tính đấy!”
Hắn nghênh ngang đi vào trong, đánh giá căn phòng một lượt. Nhìn chiếc giày bị Cung Ngũ đá lung tung trên sàn nhà, hắn nhấc chân đá một cái, đôi giày nằm ngay ngắn lại, “Lười đến mức này, giày cũng không để cho ngay ngắn.”
Cung Ngũ khoanh tay trước ngực, mặt đề phòng: “Chú Út có việc gì thế?”
Cung Cửu Dương đi đến ngồi trên ghế cạnh bàn học của cô, chân bắt tréo, vỗ vào đùi mình, cười càn rỡ nói: “Cháu gái, đến đây ngồi trên đùi chú, để chú yêu thương cháu.”
Cung Ngũ trừng mắt: “Chú Út đến để chòng ghẹo cháu sao?”
“Chòng ghẹo cái gì chứ?” Cung Cửu Dương kiên quyết phủ nhận: “Khó nghe quá! Chú lấy thân phận là bề trên yêu thương cháu thôi.”
Cung Ngũ tức điên người, cái đồ không biết xấu hổ, cô chửi hắn: “Yêu thương cái đầu chú ấy! Chú bao nhiêu tuổi rồi? Tôi bao nhiêu tuổi? Chú xem tôi là trẻ lên ba à? Chú như vậy là biến thái đấy chú biết không?”
Thân thiện dễ gần?
Đây chính là tên ngốc thần kinh thì có!
Cung Cửu Dương đánh giá Cung Tứ từ trên xuống dưới, ánh mắt rơi trên ngón tay anh, cười nói: “Nghe nói có một tên ngốc anh hùng cứu em gái để bị cắt ngón tay, thì ra là cậu à?”
Cung Tứ vội vàng cúi đầu: “Khiến cho chú Út lo lắng rồi, sau này Ngôn Đình sẽ cẩn thận hơn.”
“Ai lo lắng cho cậu? Tôi đang chế nhạo cậu không có chút năng lực gì cả. Đần!” Hắn lại liếc nhìn Tiểu Ngũ cười hì hì nói: “Cháu gái nhỏ, sau này chú Út sẽ lại tìm cháu chơi, dạy cháu cách quản chồng. Cháu đừng có bướng bỉnh đấy!”
Hắn bắn tim với Cung Ngũ rồi nghênh ngang đi ra ngoài.
Cung Ngũ rùng mình, xoa da gà nổi trên cánh tay, ghét bỏ nhìn bóng dáng Cung Cửu Dương. Đợi hắn đi xa rồi, cô mới khẽ đẩy Cung Tứ: “Anh Tư, chú Út nhà chúng ta có phải đầu óc có vấn đề không?”
Cung Tứ khóa cửa, “Chú ấy không phải đầu óc không tốt mà là quá tốt nên mới hơi thần kinh. Tiểu Ngũ, sau này em đừng ở một mình cùng với chú ấy. Con người chú ấy… anh nghe người ta nói chú ấy khá trăng hoa. Mặc dù nói là chú Út, nhưng… về chuyện nam nữ… không phải là tốt đẹp.”
Cung Ngũ gật đầu: “Ban nãy chú ấy còn chòng ghẹo em, không có chút dáng vẻ nào của bề trên. Còn đòi làm chú Út, em nhổ vào!”
“Đúng thế! Tiểu Ngũ, sau này phải nhớ kỹ, không được ở một mình với chú ấy.”
“Vậy nếu như chú ấy đến tìm em thì sao?” Cung Ngũ băn khoăn hỏi: “Em không được cho chú ấy vào phòng hả?”
Cung Tứ suy nghĩ một lát nói: “Nếu như ở trong nhà thì mở cửa ra. Nếu như ở bên ngoài, em đừng một mình cùng chú ấy vào mấy nơi có phòng tách biệt. Anh không yên tâm về chú ấy.”
“Chú ấy thật sự là chú Út của chúng ta sao? Em nghe ý của anh Tư sao giống như đang dạy em cách đối phó với kẻ biến thái thế!”
* Ba nhỏ: Tên gọi thân mật của chú
** Bách hạnh hiếu vi tiên: Con người có cả trăm đức hạnh, hiếu là đức hạnh đứng đầu tiên.