Công Tước
Chương 648 : Cuộc sống của con tin
Ngày đăng: 18:18 30/04/20
Xe nổ máy, suốt trên đường không ai nói chuyện, Chiêm Húc cũng trầm mặc không nói tiếng nào.
Không biết đã đi mất bao lâu, đoàn xe dừng lại trước một căn biệt thự kiểu châu Âu hào hoa khí thế.
Sau khi Cung Ngũ xuống1xe mới phát hiện hóa ra chiếc xe đã lái vào sân nhà người ta rồi.
“Cậu Chiêm, lão Đại đợi cậu rất lâu rồi.”
Chiêm Húc muốn đưa Cung Ngũ cùng đi, nhưng gã kia đột nhiên đưa tay kéo Cung Ngũ lại, nói với8Chiêm Húc: “Cậu Chiêm, lão Đại đã nói, cô gái này có thể trực tiếp đưa đến phòng của ngài ấy.”
Chiêm Húc nhìn cánh đang chặn trước mặt mình, rồi quay sang nhìn gã, ánh mắt trầm mặc nhưng ánh lên một tia ác ý, khiến2cho gã đó vô thức bước lui về sau một bước.
Gã đó đứng thẳng người lên, khẩu súng trong tay nhắm thẳng vào Chiêm Húc, “Đây là mệnh lệnh của lão Đại, cậu có nhìn tôi cũng vô dụng, cậu vào trong nhưng cô ta phải đưa4đến phòng của lão Đại.”
Chiêm Húc đột nhiên ra tay, nháy mắt đã siết chặt cổ của gã đó, siết chặt yết quản của gã, nét u ám trong mắt hắn ta cũng tăng lên theo lực tay, sức lực trên tay hắn ta cũng càng ngày càng lớn.
Cho đến khi gân xanh trên tay nổi hết cả lên, hắn ta u ám lên tiếng: “Chỉ cần mày nói thêm một câu nữa, tin tao đi, sau này mày sẽ không còn cơ hội để lên tiếng nữa!”
Nói xong, hắn ta buông tay, gã đó trực tiếp khuỵu xuống đất, hai tay ôm lấy cổ, mắt long lên, dốc hết sức hô hấp, chẳng dám nói tiếng nào nữa.
Chiêm Húc kéo tay Cung Ngũ: “Đi thôi!”
Cung Ngũ thấp thỏm lo âu đi theo hắn ta, men theo cầu thang xoắn để lên trên.
Biệt thự được xây dựng theo phong cách châu Âu, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy những trụ La Mã, những bức tranh kiểu căn phòng giáo đường, tràn đầy màu sắc sùng giáo làm cho người khác kính nể, khiến người ta cho rằng chủ nhân ở đây là một giáo đồ ngoan đạo.
So với câu nói vừa rồi của gã ngoài cổng muốn đưa một cô gái xinh đẹp như Cung Ngũ đến phòng tên nào đó, hình thành hai sự châm biếm hoàn toàn trái ngược.
Chiêm Húc đứng trước cửa phòng sách, cung kính đưa tay gõ cửa, “Ba nuôi, là con!”
“Vào đi!”
Bây giờ cho dù ba bảo con chết, con cũng tuyệt đối không do dự chút nào.
Chỉ là, cô ta thật sự là người rất quan trọng, con và Edward cạnh tranh nhiều năm như vậy, nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ chẳng còn cơ hội nữa.
Ba nuôi, xin ba đồng ý với con, con nhất định sẽ không làm ba thất vọng.”
Hắc Sát mỉm cười, hàm răng không hoàn chỉnh làm cho nụ cười của ông ta rất đáng sợ, thái độ đối với Chiêm Húc hiển nhiên rất hài lòng, ông ta nói: “Nếu con có được bản vẽ, vậy cô gái này sẽ xử lý thế nào?”
Chiêm Húc trầm mặc một lúc lâu, rồi nói: “Đến lúc đó sẽ nghe theo ba nuôi xử lý.”
Trong lòng Cung Ngũ chợt trùng xuống, lạnh lùng như rơi xuống động băng vạn trượng.
Cuối cùng Hắc Sát cũng hài lòng, “Được, vậy ta đợi con.
Đứng dậy đi, ta biết con rất hiếu thuận, con là kẻ có tiền đồ, đừng để phụ nữ làm mờ mắt.”
“Vâng, con xin ghi nhớ dạy dỗ của ba nuôi.
Con sống chết gì cũng sẽ nghe lời ba nuôi, tuyệt đối sẽ không để phụ nữ mê hoặc.
Xin ba nuôi yên tâm.”
Chiêm Húc cúi đầu, nói: “Con đưa cô ta về trước, con phải đích thân trông chừng cô ta mới yên tâm, vì cô ta...
quá quan trọng.”
Hắc Sát liếc nhìn Cung Ngũ một rồi liếc nhìn Chiêm Húc, “Vậy phải nhớ những lời hôm nay con đã nói, đừng làm ta thất vọng.”
“Vâng!”