Công Tước
Chương 741 : Hầm mỏ
Ngày đăng: 18:19 30/04/20
Chăm sóc Cung Ngôn Thanh xong, Cung Ngũ xoay người trở về phòng ngủ: “Anh Tiểu Bảo!”
Công tước đại nhân không có ở phòng ngủ, Cung Ngũ chạy đi tắm trước, tắm xong đã thấy anh quay về rồi, đang ngồi đọc sách một mình trên sofa. Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ngẩng đầu lên: “Tắm xong rồi à?”
Cung Ngũ gật đầu, nhấc chân chạy tới, “Anh Tiểu Bảo, chị Ba vừa mới nói với em Gloria xe trộm quyển nhật ký của chị ấy.1Quyển nhật ký đó là chị ấy viết trước đó, ừm, chính là cái lúc... vẫn chưa hòa giải với em, cho nên viết những điều không tốt về em ở trong đó. Vừa rồi chị ấy phát hiện ra trang giấy kia bị người ta xé mất rồi, chị ấy lo lắng nội dung trên trang giấy đó bị người ta truyền ra ngoài”
Công tước đại nhân nhướng mày: “Tiếng Anh?”
Cung Ngũ cười: “Chị Ba nói viết bằng tiếng Trung, hơn nữa còn viết hơi8cẩu thả. Chị ấy cảm thấy cho dù là chúng ta xem cũng phải cẩn thận nhận rõ một số chữ viết ngoáy, cho nên chị ấy không lo lắng trong chốc lát sẽ có chuyện, nhưng chị ấy sợ Gloria tìm người đọc để gây chuyện” Cổ ngước khuôn mặt nhỏ bé lên, hỏi: “Anh Tiểu Bảo, anh bảo em phải làm thế nào đây?”
Công tước đại nhân cười: “Anh sẽ sai người theo sát, nếu quả thật là cô ta lấy, vậy thì lúc2đọc không hiểu sẽ phải tìm người đến xem, tìm được đồ cất ở đầu sẽ dễ rồi”
Cổng tước đại nhân cười khẽ, nhẹ nhàng hôn lên môi cô: “Tiểu Ngũ không cần lo lắng về Gloria. Chỉ cần xác nhận tờ giấy kia ở chỗ nào, anh sẽ sai người tiêu hủy, còn những người khác thì không cần lo lắng, anh có thể khiến bọn họ ngậm miệng lại”
Cung Ngũ dầu môi: “Nếu người ta cứ muốn nói, làm sao anh làm bọn họ ngậm miệng lại được? Nhưng mà những người này thật là quá đáng ghét mà, tại sao bọn họ không sống vui vẻ, cứ muốn làm cho người ta chán ghét như vậy?”
Công tước đại nhân thấy tóc cổ ướt nhẹp, bèn cầm khăn mặt lau giúp cô từng chút từng chút một: “Chúng ta không cần để ý đến bọn họ, chúng ta chỉ cần quản tốt mình là được rồi. Cuộc đời con người ngắn ngủi, chớp mắt một cái là đã qua, sao phải tốn tấm tư trên người người khác nhiều hơn mình?”
Cung Ngũ cười: “Anh Tiểu Bảo em cảm thấy anh nói rất có lý! Anh Tiểu Bảo giỏi nhất!”
Công tước đại nhân cười khẽ: “Vậy sao? Ngày mai em dẫn cố Cung mặc sức đi chơi đi, anh sẽ sai người dẫn đường cho hai người. Ngày mai anh đến Cung điện nghị sự”
Cung Ngũ gật đầu, siết tay: “Vâng, anh Tiểu Bảo cố lên! Mặc dù em không thích Quốc vương, nhưng ngài ấy là Bệ hạ của anh Tiểu Bảo, cho nên em miễn cưỡng chấp nhận ngài ấy làm Quốc vương của anh. Nhưng mà anh Tiểu Bảo, anh đừng để cho ngài ấy bắt nạt”
“Sao có thể?” Anh cười nói: “Nói là nghị sự, thật ra chỉ là ngân khố quốc gia không nhiều, hôn lễ của Quốc vương lại phải hết sức xa hoa, muốn tìm một người coi tiền như rác chi tiền thôi.”