Công Tước

Chương 744 : Miệng qua

Ngày đăng: 18:19 30/04/20


Cung Ngũ hoàn toàn là nghĩ gì thì nói đó, nói xong cô thở dài: “Haiz, anh Tiểu Bảo, anh không cần để ý đến em. Em cảm thấy em chính là ăn no rửng mỡ, thật sự là xem nhiều phim truyền hình rồi, ha ha ha!”.



Người xung quanh đều không lên tiếng, chỉ nghe thấy cô cười ngây ngô như con vịt con, Công tước đại nhân cười nhìn cô, “Được rồi, chúng ta không thể loại bỏ khả năng có thể xảy ra trên đời này mà chúng ta không lường trước được. Nói không chừng một ngày1nào đó thật sự sẽ có chuyện như vậy xảy ra. Tuy nhiên, tạm thời nền móng của ngài ấy vẫn còn nông, chưa vững chắc, chắc không đến nỗi ngu ngốc ra tay vào lúc này đâu.”



Đây chỉ là giả thuyết thối. Cung Ngũ bĩu môi, Quốc vương mù như vậy, ngốc một chút mới phù hợp với phong cách.



Công tước đại nhân nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của cô, anh không nhịn được lại cười, đi dịch lại ôm lấy bả vai cô: “Được rồi, anh biết là Tiểu Ngũ cực kỳ ghét, nhưng mà cũng không sao,8Tiểu Ngũ chỉ cần thích anh là được.”



Cung Ngũ gật đầu: “Vâng vâng, em chỉ thích anh Tiểu Bảo thôi”



“Anh Tiểu Bảo, ở đây không có đường nhựa, xe cũng không đi qua được, thật là phiền phức!” Cung Ngũ lẩm bẩm: “Chúng ta đã đi một lúc lâu rồi, em toát hết cả mồ hôi đây này. Ngọn núi kia nhìn thì gần nhưng đi tới đó vẫn rất xa!”



Công tước đại nhân gật đầu: “Ở đây có một hồ cát chảy lớn, trọng lượng con người khá nhẹ nên cho dù có giẫm lên cũng không sao, nhưng xe2thì tương đối nguy hiểm. Vì lý do an toàn cho nên mới quyết định đi bộ. Tiểu Ngũ vất vả rồi, đợi đến chỗ đó anh sẽ bảo bọn họ chuẩn bị đồ ăn ngon cho em, có được không?”



Cung Ngũ gật đầu: “Vâng, được ạ!”



Vừa đi cô vừa lẩm bẩm, “Hồ cát chảy, anh Tiểu Bảo, thế nào cũng phải lấy lại mới an toàn đúng không? Nếu không khai thác mỏ ở đây xong thì vận chuyển ra ngoài cũng khó”



“Cho nên nơi này dễ bị người ta quên lãng” Công tước đại nhân nói, “Chính là vì4giao thông không thuận lợi cho nên mới không có ai khai thác vùng mỏ này. Huống hồ trước kia kỹ thuật vẫn chưa tiên tiến đến mức có thể thăm dò xem rốt cuộc là quặng gì. Nếu như tất cả ở nơi này đều tốt, cái vùng mỏ này đã sớm bị người ta phát hiện rồi.” Anh giơ tay chỉ về một vùng đất trống phía xa, nói: “Anh dự định sẽ xây một sân bay ở chỗ đó. Đợi lần sau đến đây, chúng ta có thể đi máy bay đến, vận chuyển cũng dùng máy bay, con đường này sẽ càng hoang phế hơn, như vậy sẽ không có ai đến cướp cái vùng mỏ này được”
Công tước đại nhân cười hỏi: “Vậy giữa anh và tiến, Tiểu Ngũ yêu cái gì nhất?”



Thật ra anh đã rất hài lòng rồi, dù sao đã rất lâu cô gái này không đả động đến chủ đề tiền.



Anh còn chưa khen ra miệng, cô gái nhỏ này đã lộ nguyên hình: “Em thích anh Tiểu Bảo, cũng thích tiền!”



“Nếu bắt buộc phải xếp theo thứ tự thì sao?” Anh trêu cổ.



Cung Ngũ chớp mắt, cố làm ra vẻ khó xử nói: “Chuyện này hả... ừm, vậy em thích anh Tiểu Bảo trước, sau đó đến thích tiền đi”



Không đợi anh vui vẻ, Cung Ngũ lại nói: “Em cảm thấy anh Tiểu Bảo vô cùng biết kiếm tiền, em có anh Tiểu Bảo là em có tiền rồi!”



Công tước đại nhân: “.”



Mặc dù rất có lý nhưng luôn cảm thấy không phải là cái ý đó, anh ôm cô vào trong lòng, cười hỏi: “Vẫn là bởi vì tiền mới thích anh trước, có đúng không?”



Cung Ngũ cười lấy lòng: “Ôi chao em chỉ nói vậy thôi mà, anh Tiểu Bảo anh đừng như vậy chứ, em thích anh Tiểu Bảo nhất!”