Công Tước

Chương 807 : Còn sống được bao lâu?

Ngày đăng: 18:20 30/04/20


Trong nhà đánh nhau lộn xộn cả lên, Triển Tiểu Liên hoàn toàn không biết, dù có biết bà cũng chẳng quan tâm, bà còn có việc quan trọng hơn cần làm.



Vừa sáng sớm bà đã thức dậy, tìm số liệu nhân viên1thống kế ra được tối qua, nghiêm túc nghiên cứu phân tích. Sau đó bà phát hiện một quy luật, trên tổng thể, chỉ trong thời gian trước sau khi Công tước đại nhân rời khỏi Gaddles thì giá trị đó mới nằm8ở trạng thái ổn định, thậm chí sẽ xuất hiện tình trạng giá trị suy giảm.



Layla đeo kính nhìn vào màn hình: “Cô Triển.”



“Đã nhìn ra chưa?” Ngón tay Triển Tiểu Liên chỉ vào màn hình, “Tuy tôi không biết giá trị này2đại diện cho điều gì, nhưng mà, quy luật thay đổi của nó hoàn toàn phụ thuộc vào vị trí của Tiểu Bảo”



Layla quan sát kỹ màn hình, bà ta ngồi trước một màn hình máy tính khác, nhanh chóng chỉnh ra một4biểu đồ khác, “Cô Triển, cô xem này!”



“Đây là đồ thị giá trị báo cáo kiểm tra sức khỏe của ba Tiểu Bảo..” Triển Tiểu Liên nhìn vào đô thị.



Không giống như Công tước đại nhân, đồ thị của ba anh từ lúc sinh ra không lâu sau, đều duy trì ở trạng thái tăng trưởng ổn định, cho đến lúc mất đi.



Triển Tiểu Liên nói: “Từ lúc sinh ra đến khi mất đi, ông ấy luôn ở Gaddles” Bà ngập ngừng, lại nói: “Chính xác mà nói, ông ấy luôn ở trong phủ Công tước”
Triển Tiểu Liên nói: “Từ lúc sinh ra đến khi mất đi, ông ấy luôn ở Gaddles” Bà ngập ngừng, lại nói: “Chính xác mà nói, ông ấy luôn ở trong phủ Công tước”



Layla giơ tay ấn vào tim: “Cô Triển, có phải phủ Công tước..”



Triển Tiểu Liên mỉm cười, nói: “Sau khi Tiểu Bảo được sinh ra thì nó chỉ ở phủ Công tước vài năm rồi sau đó trở về nước cùng tôi, còn ba của nó từ nhỏ đến lớn đều ở trong đó.”



Người duy nhất mắc bệnh di truyền có tuổi thọ cao nhất trong lịch sử của gia tộc Edward là một vị chiến sĩ thường xuyên chinh chiến sa trường. Không phải vì thể chất sức khỏe của ông tốt hơn những người khác, mà là vì ông thường xuyên chinh chiến bên ngoài, thời gian ở lại trong phủ Công tước rất ít, nên thời gian để thứ độc hại kia xâm nhập vào cơ thể của ông cũng ngắn hơn, nên ông ta mới có thể sống lâu.



“Một kiến trúc cổ xưa như phủ Công tước nhất định có bí mật không thể cho ai biết.” Triển Tiểu Liên mở miệng: “Chúng ta hãy đưa ra một giả thuyết, lý do chỉ có đàn ông của gia tộc Edward mới bị căn bệnh di truyền này, đó là vì chỉ có con trai trưởng của gia tộc Edward mới có thể kế vị, còn con gái sẽ sống ở nơi khác, bọn họ sẽ không chịu nhiều tổn hại. Vì thời gian trưởng thành của trẻ con là khoảng thời gian cơ thể suy yếu nhất nên con trai trưởng của gia tộc Edward từ lúc sinh ra đã được định trước sẽ kế vị. Bắt đầu từ ngày bọn họ sống trong phủ Công tước, cũng chính là lúc bị vật chất đó xâm nhập tổn hại cơ thể. Sau khi bọn họ dần dần trưởng thành thì vật chất đó cũng dần dần ngấm sâu vào cơ thể họ theo thời gian... Còn những người phụ nữ được gả vào nhà cũng chịu không ít tổn hại, nhưng vì lúc đó bọn họ đã trưởng thành, cơ thể sẽ có sự đề kháng nhất định với chất độc kia...”



Layla nói tiếp: “Nhưng một khi người phụ nữ đó mang thai, khi đứa trẻ được sinh ra trong phủ Công tước thì đứa trẻ đó nhất định sẽ hấp thu toàn bộ chất độc đó, hình thành nên một vòng tuần hoàn ác tính. Con trai trưởng kế vị của gia tộc Edward tự nhiên sẽ trở thành người bị hại, sau một khoảng thời gian dài, sẽ hình thành một lời đồn về chuyện gia tộc Edward có căn bệnh di truyền!”



Triển Tiểu Liên ngẩng đầu lên, “Mau đi tìm toàn bộ các báo cáo kiểm tra sức khỏe của tôi khi ở Gaddles, ngoài ra, tôi sẽ thông báo cho bên Gaddles, tôi muốn có tất cả các báo cáo kiểm tra sức khỏe định kỳ của những người giúp việc trên dưới trong phủ Công tước, nam nữ đều cần hết!”




Layla lập tức đứng dậy: “Vâng cô Triển!”



Bà ta nghiên cứu về căn bệnh của gia tộc Edward đã nhiều năm, nhưng không ngờ rằng lại tìm được nguyên do từ những con số không có gì đặc biệt. Nhiều đời nhà bà ta đều nghiên cứu nguyên nhân gây bệnh nhưng lại không ngờ rằng đó không phải do gen di truyền mà là do yếu tố bên ngoài tạo thành.



Điều khiến bà ta cảm thấy hổ thẹn và khó chấp nhận nhất, chính là người phát hiện ra nguyên nhân của căn bệnh không phải là một bác sĩ, mà là cô Triển.



Bất cứ lúc nào cũng không thể xem thường sự nỗ lực của người mẹ dành cho con trai của mình.



Triển Tiểu Liên đã ngồi vào ghế, lật một quyển sổ ra, phân tích kỹ số liệu bên trong hai chiếc máy tính. Tiểu Bảo của bà nếu vẫn luôn ở Thanh Thành, có lẽ hiện giờ anh sẽ không có vấn đề gì, nhưng anh lại rời khỏi Thanh Thành mà trở về Gaddles.



Lẽ nào trách nhiệm của gia tộc Edward là sau khi nỗ lực và trả giá bằng tâm huyết thì lại phải nhanh chóng chết đi?



Không thể nào! Ánh mắt của Triển Tiểu Liên nhìn chằm chằm vào máy tính, tuyệt đối không thể nào! Bà tin mọi thứ vẫn chưa muộn, con trai bà vẫn còn trẻ như vậy, sao có thể chết vì thứ gọi là bệnh di truyền!



Triển Tiểu Liên hiện giờ không có tâm trí suy nghĩ xem là ai muốn hại Tiểu Bảo, hoặc có lẽ người đó không chỉ muốn hại Tiểu Bảo, mà là cả gia tộc Edward.



Bệnh di truyền khỉ gió gì!