Công Tước
Chương 821 : Lựa chọn như thế nào mới chính xác
Ngày đăng: 18:20 30/04/20
Ngày trời trong nắng ấm, tâm tình Cung Ngũ cũng tốt theo, trước khi đi học có giống như một con bướm hạnh phúc nhào vào lòng Công tước đại nhân, hôn anh một cái rồi vui vẻ lên xe đi.
Lái xe đi rất xa rồi, Cung Ngũ vô tình ngẩng đầu lên, phát hiện vẫn có thể nhìn thấy trong kính chiếu hậu cảnh Công tước đại nhân đang đứng ở cửa đưa mắt nhìn theo cô. Cung Ngũ quay đầu lại muốn nhìn qua cửa kính thì xe vừa1vặn lái đến đoạn rẽ, không nhìn được nữa.
Tiễn Cung Ngũ đi rồi, Công tước đại nhân mới định trở về. Một chiếc xe chạy nhanh như bay dừng ở bên cạnh anh, suýt nữa đụng vào chân anh. Công tước đại nhân đứng im tại chỗ, Lý Tư Không bước từ trên xe xuống, cười lộ ra cả hàm răng trắng, “Này, Bảo, làm gì thế?”
Công tước đại nhân hỏi: “Có chuyện gì?”
Lý Tư Không lắc lắc ngón cái, “Chú Hòa bảo tôi đón cậu qua đó, nói là có8manh mối rồi.”
Công tước đại nhân nhìn anh ta một cái: “Đợi một chút.”
Lý Tư Không trợn mắt lên: “Lên xe đi luôn còn đợi cái gì nữa?”
Công tước đại nhân chậm rãi đi lên tầng, Lý Tư Không trừng mắt: “Ý gì thế hả? Ý gì thế hả? Ông đây không hầu hạ được!”
Lúc đi ra Công tước đại nhân đã thay một bộ quần áo khác, anh ngồi lên xe, “Đi thôi”
Lý Tư Không tức giận muốn thét ra lửa: “Ông đây là tài xế của cậu à? Cậu2ngồi lên đằng trước cho ông đây!”
Kết quả, ghế phụ đã có vệ sĩ ngồi sẵn.
Lý Tư Không tức giận thở phì phì lái xe, “Về rồi ông đây sẽ tố cáo với dì Triển cậu suốt ngày bắt nạt ông đây!”
Người phía sau căn bản không thèm phản ứng với anh ta. Lý Tư Không lải nhải không ngừng cả đường đi, Công tước đại nhân không trả lời, cuối cùng anh ta cảm thấy vô vị nên ngậm miệng lại không nói gì nữa.
Công tước đại nhân lại hỏi: “Phát tác, là bắt đầu từ chân à?”
Hòa Húc lật ghi chép và các loại bệnh án cũ ở phía sau, rồi gật đầu nói: “Đúng thế, bắt đầu từ chân. Thời gian phát tác căn cứ vào tình trạng sức khỏe của mỗi cá nhân”
“Có thể chữa được không?” Lý Tư Không hỏi: “Tôi chỉ muốn biết loại thuốc độc này có thể chữa được không thôi!”
Hòa Húc dựa tay vào lưng ghế, “Căn cứ theo mức tương tự của các bệnh án thời đại hiện nay, tổng cộng đã xảy ra năm mươi chín vụ, chết tại chỗ năm mươi ba người, bốn người còn lại thì chết trong quá trình điều trị. Một trong hai người cuối cùng được cứu sống nhưng để lại di chứng nghiêm trọng, người thì còn sống nhưng trí lực lại thoái hóa như trẻ sơ sinh, cả đời cần người chăm sóc. Người cuối cùng thì nửa người không có cảm giác, tương tự với bệnh liệt nửa người mà người ta thường nói”
Công tước đại nhân khẽ động bàn tay đặt trên tay vịn, anh im lặng một lúc lâu rồi mới hỏi: “Cần bao lâu?”
Hòa Húc trả lời: “Ba đến năm năm.”
Lý Tư Không suýt nữa nhảy lên: “Mẹ kiếp! Ba đến năm năm? Tại sao chứ không nói ba mươi lăm năm luôn đi?” Hòa Húc nhìn anh ta, “Ba đến năm năm chỉ là thời gian thử nghiệm, chúng ta sẽ cho loài động vật có quan hệ gần với loài người nhất thử loại cỏ độc này, sau đó tìm ra thuốc giải trong hàng ngàn hàng vạn loại thuốc để làm thí nghiệm, cho đến khi tìm thấy loại thuốc ưu tú nhất và không có di chứng. Ba đến năm năm là thời gian phán đoán bước đầu của tôi. Phải biết, bất cứ phát hiện trọng đại nào trong y học đều phải trải qua thí nghiệm lặp đi lặp lại suốt thời gian dài, đừng nói ba đến năm năm, cho dù là ba mươi năm, năm mươi năm cũng rất bình thường
Lý Tư Khổng bứt rứt, “Vậy Bảo phải làm thế nào?”
Công tước đại nhân vẫn im lặng như cũ, qua một lúc lâu, anh lại mở miệng: “Chú Hòa có đồng ý tiếp nhận ủy thác không?” Anh cười, nói: “Dù sao tôi cũng muốn sống. Tôi sống, ít nhất có thể cho mẹ tôi và người nhà một chút an ủi, nếu như tôi chết, mẹ tôi nhất định sẽ rất đau lòng”
Lý Tư Không mím môi nhìn anh, qua một lúc lâu anh ta mới nhảy từ trên bàn xuống, gắt gỏng nói: “Bảo, cậu có thể đừng có suốt ngày nói mấy lời xúi quẩy đó được không? Chú Hòa đã nói có thể dăm ba năm là được rồi, cậu đừng có nghĩ tiêu cực nữa!”
Hòa Húc nhìn hai người trẻ, đột nhiên lại mở miệng: “Ba đến năm năm là suy nghĩ của tôi, có lẽ bà Layla cũng có cách suy nghĩ khác. Tôi sẽ bàn bạc với bà ấy, cố gắng hết sức triển khai thí nghiệm có mục đích, có phương hướng. Có điều tôi hi vọng ngài Edward có thể hiểu được, cho dù có ở trước mặt cô Triển thì tôi cũng vẫn sẽ nói như vậy. Chuyện không nắm chắc, bất cứ lúc nào bất cứ ai cũng đều không dám bảo đảm, dù sao ở trong bệnh viện, cho dù là phẫu thuật lớn hay nhỏ cũng đều cần người nhà ký giấy chấp nhận mạo hiểm”
Công tước đại nhân: “Tôi hiểu. Nếu như cần bất cứ thứ gì thì chú Hòa cứ nói”