Công Tước
Chương 838 : Cháu gái trở lại rồi
Ngày đăng: 18:20 30/04/20
Buổi tối sau khi về nhà, Cung Ngũ nói với Nhạc Mỹ Giảo chuyện nhà họ Cung gọi điện thoại cho cô, bảo cô về thăm Cung Truyền Thế.
Nhạc Mỹ Giảo đầu tiên hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Đi cái gì mà đi? Con về nhà bọn họ có thể cho con cái gì?”
Học phí, sinh hoạt phí, tất cả chi phí đi nước ngoài trong một thời gian dài1của Tiểu Ngũ, nhà họ Cung đã cho được một xu nào chưa? Một đám ti tiện bỉ ổi!
Cung Ngũ: “Mẹ, mẹ quên rồi à? Hộ khẩu của con vẫn còn ở nhà họ Cung, bây giờ con là cô Năm của nhà họ Cung. Dù ít hay nhiều, nhà họ Cung cũng có một chút tài sản, cho dù không có tài sản thì họ cũng nên cho con chút8tiền làm của hồi môn đúng không?”
Bộ Sinh đi từ bên ngoài vào, thuận miệng nói: “Tiểu Ngũ quên rồi à? Em từng đầu tư mười triệu vào đó, hơn hai năm nên có hoàn vốn đầu tư rồi rồi.”
Cung Ngũ đầu tiên hơi ngẩn ra, sau đó mắt sáng lên: “Tôi đã quên mất chuyện này rồi đấy! Vậy có phải tối hẳn đã có rất nhiều tiền không?”
Nhạc Mỹ2Giảo nghe Bộ Sinh nói như vậy, lập tức nói: “Tiểu Ngũ, ngày mai mẹ cùng con đến nhà họ Cung, tránh cho đám lang sói nhà họ Cung kia thấy con là cô gái nhỏ mà bắt nạt con!”
Cung Ngũ: “.” Cô không phải là trẻ con nữa rồi.
Bộ Sinh: “Về khoản tiền nong em đi cũng vô ích, ngày mai anh sẽ sắp xếp tài vụ và đoàn luật4sư qua đó, kể cả phần hoàn vốn đầu tư của anh cũng lấy về”
Nhạc Mỹ Giảo nghe thấy Bộ Sinh và Tiểu Ngũ dùng đến cả tài vụ và đoàn luật sư, chắc chắn sẽ không ít, hứng thú bừng bừng hỏi: “Có thể có bao nhiêu tiền?”
Bộ Sinh nhìn là một cái, thở dài, “Anh và Tiểu Ngũ mỗi người đầu tư mười triệu, ngoài ra anh còn cho Cung Truyền Thế vay mười triệu. Mười triệu cộng thêm lãi trong hai năm, cùng với hai mươi triệu hồi vốn đầu tư, em nói có thể có bao nhiêu?”.
“Tôi biết còn hỏi cậu làm gì? Cậu giỏi lắm đúng không? Chỉ cậu thông minh, chỉ cậu biết tính sổ sách, chỉ cậu hiểu đầu tư, chỉ cậu biết tính.”
Bộ Sinh: “...”
Cung Ngũ gật đầu: “Đúng vậy, là tôi, chào ông”
“Hóa ra thật sự là cố Năm!” Người gác cổng nhanh chóng mở cửa ra, “Cô Năm, mời!”
Thấy sau lưng cô còn có không ít người, người gác cổng có chút căng thẳng, lo lắng người đến có mục đích không tốt, hỏi: “Cô Năm, bọn họ là...”
Cung Ngũ: “Tôi thăm ba tôi xong sẽ tìm chú Út, hai năm trước tôi đầu tư vào chi thứ Tư nên kết toán rồi.”
Người gác cổng “ô ổ” hai tiếng, vội vàng nói: “Cô Năm, phiền cô đợi một chút, tôi sẽ đi thông báo ngay”
Nói xong, người gác cổng vội vàng chạy vào trong nhà, Cung Ngũ đứng ở cửa chờ, không hề đi vào, có lẽ là vì bây giờ cô thật sự không có cảm giác coi nơi này là nhà, cho nên cho dù đứng ở đây đợi cô cũng cảm thấy rất tự nhiên. Có phải nhà hay không không quan trọng, vào bất cứ lúc nào tiền mới là quan trọng nhất, thứ cô thích vẫn là tiền!
Cung Ngũ đợi không lâu, rất nhanh người gác cổng đã chạy ra, thở hổn hển: “Cô Năm...”
Không đợi ông ta mở miệng nói chuyện, đã thấy có người bước nhanh từ trong nhà ra, Cung Cửu Dương xuất hiện phô trương như thường lệ, “Ôi chao, nhìn xem là ai đây? Đây không phải là cháu gái của chú sao? Đã bao lâu không gặp rồi, cháu gái bấy giờ phát đạt rồi, coi thường chú Út rồi phải không? Nào nào, để chú Út thương...”
Đúng là không thay đổi một chút nào, Cung Ngũ trợn mắt nhìn Cung Cửu Dương một cái: “Chú Út, chú như vậy có phải là không thỏa đáng lắm không? Cháu đã lớn như vậy rồi, chú định thương như thế nào? Ôm vào lòng hôn hai cái, hay là nhấc lên cao đây?”
Cung Cửu Dương cười: “Người một nhà còn nói mấy lời xa cách gì chứ? Nếu như cháu gái muốn được nhấc lên cao thì chú Út vẫn nhấc được”
Nói xong hắn ta giơ tay muốn kéo Cung Ngũ, Cung Ngũ lui về phía sau một bước, “Vẫn thổi đi thì hơn, nam nữ thụ thụ bất thân. Đừng nói là chú Út, ba ruột cũng có lúc phải tránh hiểm nghi. Chú Út hiểu lễ nghĩa như vậy, khẳng định hiểu đạo lý này.” Cố đổi chủ đề, nhìn về phía Cung Cửu Dương, cười nói: “Đúng rồi chú Út, hai năm không gặp, mặc dù nói mới vừa gặp đã nói đến tiền thì không hay lắm, nhưng mà anh em ruột thịt còn phải tính toán rõ ràng, càng đừng nói là chú cháu với nhau đúng không? Đây là đoàn luật sư và đoàn tài vụ cháu đưa đến, liên quan đến khoản đầu tư hai năm trước, cháu đến thăm ba cháu, thuận tiện kết toán luôn. Chuyện này làm phiền chú Út thu xếp rồi, không biết sức khỏe ba cháu thế nào? Cháu đi gặp ông ấy đây”
Cung Cửu Dương nhìn Cung Ngũ rồi sờ cằm, nói: “Ôi chao, không nhìn ra cháu gái của chú đã hiểu chuyện như vậy rồi cơ đấy! Quả nhiên là đi một ngày đàng học một sàng khôn. Cháu gái tiền đồ thênh thang không tệ không tệ. Nào nào, cháu gái thăm bệnh cái gì chứ, dù sao cũng không chết được, đến đây nói cho chú Út nghe tình hình mấy năm gần đây của cháu thế nào. Thật ra chú Út rất quan tâm đến cháu gái ngoan của chú, không phải là chủ không có cơ hội đi thăm cháu sao? Khiến cháu gái của chủ thất vọng rồi, nào, qua đây nói chuyện với chú Út nào!”