Công Tước
Chương 852 : Phải trở thành người giỏi nhất
Ngày đăng: 18:20 30/04/20
Lý Nhất Địch cười nói: “Con trai độc nhất của anh Bộ sao? Tôi có thể hiểu được, nhưng mà tôi cũng tin tưởng anh Bộ đối xử với con trai duy nhất của mình sẽ không qua loa.”
Cung1Ngũ gật đầu: “Nói thì nói như vậy, nhưng mà, gần đây Tiểu Bát... Ừm, hình như là vì em đưa nó đến nhà Yến Đại Bảo cho nên chủ Yến đột nhiên rất có hứng thú với nó.8Không biết là chú ấy sai người hay là tự chú ấy làm nhưng buổi tối nào cũng đến nhà em đưa Tiểu Bát đi, năm giờ sáng lại đưa về. Thật ra em rất cảm ơn chủ Yến2có thể nhìn trúng Tiểu Bát có tiềm lực, nhưng mà... có phải kẻ thù của chủ Yến nhiều lắm không?”
Một ngày nào đó Tiểu Bát sẽ bị người khác phát hiện nó có quan hệ với Yến Hồi,4như vậy thì phiền phức rồi. Tiêu tiền bỏ sức không thành vấn đề, nhưng hiệu quả mới là quan trọng nhất. Cô nghe Yến Đại Bảo nói về vấn đề an ninh của Tuyệt Địa nhiều rồi, lúc Lý Nhất Địch vừa đi ra cô đã nghĩ đến chuyện này, chỉ đợi cái thời cơ này thôi.
“Anh Lý, Đại Bảo luôn nói với em là anh rất lợi hại, em tin lời cậu ấy. Mặc dù em cũng biết em yêu cầu như vậy hơi quá, nhưng mà đây chính là mong muốn bây giờ của em. Nếu như anh từ chối cũng không sao, em chỉ là ôm tấm lý may mắn nhắc đến mong muốn của em thôi. Dù sao nếu như Tiểu Bát có chuyện gì, cũng là do em gián tiếp mang đến cho nó. Trừ việc nó là em trai em ra, chủ yếu là em không muốn ngộ nhỡ ngày nào đó Tiểu Bát thật sự xảy ra chuyện gì sẽ khiến cho lương tâm em bất an.”
Lý Nhất Địch lập tức bật cười, anh ta gật đầu: “Tôi có thể hiểu được. Nếu như Tiểu Ngũ muốn câu trả lời, bây giờ tôi sẽ cho em. Có thể. Tôi chỉ muốn nói với Tiểu Ngũ, nếu như em trai của Tiểu Ngũ thật sự bị chú Yến sai người đưa đi, vậy thì Tiểu Ngũ cứ yên tâm rằng sau này nó sẽ tự bảo vệ được chính mình, không cần ai cả. Đương nhiên, muốn bớt chút sức lực phối hợp với những người này cũng có thể, tôi chỉ đơn thuần nói về tương lai của em trai em, hoàn toàn không cần Tiểu Ngũ lo lắng nữa.”
Cung Ngũ há miệng, ngớ ra: “Thật, thật sao?”
“Đúng, hoàn toàn không cần lo lắng” Lý Nhất Địch cười nói: “Bởi vì sau này nó tuyệt đối sẽ không gặp ai tàn khốc hơn chú Yến cả”
“Tại sao nghe anh Lý nói xong em lại càng lo lắng cho Tiểu Bát hơn thế này?” Cung Ngũ tuyệt vọng.
Lý Nhất Địch cười nói: “Có một câu ngạn ngữ, người chịu được khổ cực mới là người có thể thành công, câu này phù hợp với bất cứ ai, đương nhiên, còn phải cộng thêm một điểm quan trọng nhất nữa là may mắn”
Cung Ngũ hít sâu một hơi: “Được rồi, nghe thấy anh Lý nói như vậy, trong lòng em đã hiểu rõ rồi.”
“Đương nhiên, lúc Tiểu Bát còn nhỏ, tôi có thể bảo đảm sự an toàn của Tiểu Bát, như vậy được chứ?”
Cung Ngũ lập tức gật đầu: “Được! Cám ơn anh Lý!”
Đứng càng cao sẽ càng nguy hiểm, nếu như đã không thoát được, vậy thì chấp nhận sự an bài của vận mệnh. Cô chỉ có thể tin tưởng Tiểu Bát sẽ có tương lai của mình, dù sao, đợi đến lúc Tiểu Bát lớn như cô thì cô đã già rồi.
Đang nói chuyện, điện thoại của Lý Nhất Địch đột nhiên vang lên, anh ta nói “xin lỗi” với Cung Ngũ rồi đứng lên đi đến bên cạnh nghe điện thoại, “Alo?”
Cung Ngũ nhìn bóng lưng Lý Nhất Địch, cảm khái sự khác biệt giữa người với người sao có thể lớn như vậy? Người vừa cao vừa đẹp trai vừa chân dài sao lại chạy hết đến nhà giàu thế không biết?
Lý Nhất Địch cầm điện thoại, đột nhiên quay đầu liếc nhìn Cung Ngũ, nói với người đầu bên kia một câu: “Xem ra một cậu bé trai còn có rất nhiều người quan tâm”
Bộ Sinh ở đầu bên kia điện thoại ngẩn ra: “Ý gì thế? Chẳng lẽ còn có người hỏi thăm về con trai tôi à?”
“Không phải” Lý Nhất Địch cười nói: “Vừa rồi Tiểu Ngũ cũng nói đến điều kiện có liên quan đến an toàn của Tiểu Bát, hình như cô ấy hiểu rõ nội tình hơn anh. Anh chắc chắn không cần đợi cô ấy về để hỏi chuyện liên quan đến con trai anh à? Tôi cảm thấy cách sắp xếp của cô ấy hợp lý hơn, dù sao tôi cũng không muốn đối địch với chủ Yến, anh nói đúng không?”
Bộ Sinh ngẩn ra: “Tiểu Bát có liên quan đến ông Yến ư?”
Lý Nhất Địch cười nói: “Đợi Tiểu Ngũ về, hỏi Tiểu Ngũ đi. Cô ấy còn biết rõ hơn tôi.”
Yến Đại Bảo cười: “Ừ!”
“Nhưng mà Yến Đại Bảo, đây là công việc trường kỳ đấy! Cậu phải không ngừng cố gắng, nếu không ngày nào đó anh Bánh Bao của cậu bị người phụ nữ khác cướp đi thì cậu khóc cũng không kịp đầu”
Yến Đại Bảo trợn mắt: “Ai dám? Tớ đánh chết cô ta!” Cô ngồi xuống bên cạnh Cung Ngũ, “Anh Bánh Bao nói với tớ hôm nay anh ấy rất vui bởi vì tớ tặng quà cho anh ấy, còn đón sinh nhật cùng anh ấy. Anh Bánh Bao nói sau này tớ nhất định sẽ là mẹ hiền vợ đảm”
Cung Ngũ: “Đúng rồi Yến Đại Bảo, nếu như cậu đã muốn làm mẹ hiền vợ đảm cho anh Bánh Bao của cậu, có phải là cậu nên thổi qua lại với anh Dung gì đó kia của cậu đi không?”
Yến Đại Bảo trợn mắt: “Anh Dung nhát gan lắm, anh ấy nói mấy lần là đến Thanh Thành tìm tớ nhưng mấy lần đều xảy ra tai nạn xe hoặc là ngã gãy chân. Sau đó anh ấy nói không đến nữa, nói có lẽ bát tự của anh ấy không hợp với Thanh Thành, chỉ cần nói đến Thanh Thành thì nhất định sẽ xảy ra chuyện. Tớ cũng cảm thấy như vậy?
Cung Ngũ mím môi, “Bát tự không hợp hả... có lẽ thế. Nếu như bát tự đã không hợp rồi, vậy thì đừng qua lại nữa, tránh cho đến lúc đó cậu cũng dính vận xui của anh ta”
Yến Đại Bảo khiếp sợ: “Chẳng lẽ cái này cũng truyền nhiễm sao?”
Cung Ngũ gật đầu: “Đúng vậy, ai biết có truyền nhiễm hay không chứ? Thà tin có chứ không thể không tin!”
Yến Đại Bảo lập tức gật đầu: “Tớ biết rồi, tớ không được liên lạc với anh Dung, cũng không được nghe điện thoại của anh ấy nữa, nếu không đổi thành tớ gãy chân thì thảm lắm!”
Cung Ngũ cười: Yến Đại Bảo thật sự quá ngoan, nói cái gì cũng nghe hết!
Yến Đại Bảo: Tiểu Ngũ thật là lợi hại, nói cái gì cũng đúng!
Bộ Tiểu Bát chớp mắt, nhìn người này, lại nhìn người kia: Tiếp tục ăn đồ ngon thôi. Đồ ăn ở đây thật sự rất ngon!
Buổi tối lúc trở về, Cung Ngũ đặt Bộ Tiểu Bát vào ghế trẻ em, cô quay đầu lại nhìn Yến Đại Bảo, hỏi: “Yến Đại Bảo, tớ hỏi cậu một chuyện”
“Cậu hỏi đi” Yến Đại Bảo cười hì hì nói, “Chuyện gì thế?”
“Giả dụ, tớ nói là giả dụ, anh Bánh Bao của cậu lấy một tiểu yêu tinh về nhà, cậu có tức giận không?” Cung Ngũ mím môi, lại bổ sung một câu: “Sau đó còn sinh một đứa con, cậu có vui không?”
Yến Đại Bảo trợn mắt, “Tớ sẽ lấy sáng của ba tớ bắn cho anh Bánh Bao và người phụ nữ đó cùng nổ tung!”
Cung Ngũ gật đầu, vỗ vai cô ấy: “Ngầu lắm! Tớ đi đây, bye bye Yên Đại Bảo!”
Nói xong cô lên xe, tài xế lái thẳng xe ra ngoài.
Yến Đại Bảo mù mờ vẫy tay với Cung Ngũ: “Bye bye..”
Cô chống cằm nghiêm túc suy nghĩ, lời vừa rồi Tiểu Ngũ hỏi là có ý gì? Chẳng lẽ anh Bánh Bao đã tìm được người phụ nữ để kết hôn với anh ấy rồi ư? A a a, thật là tức giận, xem ra phải cầm dao đi tra hỏi anh Bánh Bao xem có phải đã giấu cô làm chuyện gì xấu rồi không mới được!