Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 110 :

Ngày đăng: 20:48 21/04/20


Một năm trước đã có truyền thông đưa tin về tác phẩm mới của Lưu lão.



Lúc ấy tất cả truyền thông đều nhất trí tỏ vẻ, Lưu lão quả thật có một tác phẩm đang lên kế hoạch quay, thậm chí có khả năng đã khởi động máy, nhưng mà tin tức kỹ càng tỉ mỉ hơn thì bọn họ lại một chút cũng không lấy ra được.



Không biết đề tài tác phẩm này, không biết diễn viên, không biết nội dung liên quan, thậm chí ngay cả đây là một bộ phim cổ đại hay là một bộ phim hiện đại, cũng không biết.



Trên công tác giữ bí mật, Lưu lão có thể nói là đạo diễn làm tốt nhất trong toàn bộ giới giải trí Hoa Hạ. Cho đến hôm nay, ngoại trừ nửa năm trước có một papparazi từng tiết lộ, nói lần này nam nhân vật chính của Lưu lão dường như là Tần Trình, nữ chính là một vị ảnh hậu, còn những tin tức khác vẫn bị vị đại đạo diễn này che giấu, khiến khán giả bị treo khẩu vị.



Mà hiện giờ, tin tức về bộ phim điện ảnh này rốt cuộc đã lộ ra toàn diện.



Bộ phim này tên «Trang hoa la».



Nam chính Tần Trình, nữ chính Hoàng Lôi.



Nhìn tấm poster đăng lên, đại khái là một bộ phim Cẩm Y vệ.



Sau đó nhìn xuống chút nữa…



[ A a a a a a a Dung Dung?! Dung Dung cũng tham gia bộ phim này hả? Dung Dung cũng diễn?! A a a a!!! ]



Trong những người mà đoàn phim «Trang hoa la» tag, ngoại trừ người thứ nhất là đạo diễn, tính về phía sau, thứ tư chính là Dung Hủ. Nếu dựa theo vị trí sắp xếp bình thường mà xem, Dung Hủ hẳn là nhân vật nam số ba.



Dung Hủ thế mà lại đóng phim của Lưu lão? Hơn nữa còn là nam số ba?!



Ở Hoa Hạ, Lưu lão có thể nói là một trong những đạo diễn có địa vị đứng đầu, địa vị còn cao hơn Hứa đạo một bậc.



Lưu lão quay phim điện ảnh hơn năm mươi năm, đã từng lấy giải Kim Phượng đạo diễn xuất sắc nhất bốn lần, ba lần lấy giải Berlin đạo diễn xuất sắc nhất, còn có năm lần giải Oscar đạo diễn xuất sắc nhất. Chỉ lấy giải thưởng mà nói, Hoa Hạ không có một đạo diễn đương thời nào nhiều cúp hơn Lưu lão!



Hơn nữa phim điện ảnh của Lưu lão, phòng bán vé vẫn luôn rất cao, danh tiếng và phòng bán vé gặt hái tốt đẹp.



Tuy rằng bình thường hai ba năm Lưu lão mới cho ra một bộ phim, nhưng mà bộ bộ đều là tinh phẩm. Diễn viên muốn đóng phim của ông nhiều đếm không xuể, nếu diễn viên người mới mà được đóng phim của ông, vậy tương đương là đi lên một chiếc xe nối thẳng đến thành danh.



Chẳng hạn như bộ phim «Mộ Thanh» mà sáu năm trước Lưu lão và Tần Trình hợp tác, trong đó có một nam thứ N đột nhiên gặp may. Cảnh diễn của nam thứ N đó chỉ có ngắn ngủn hơn mười giây, lời thoại cũng chỉ có một hai lời, nhưng mà chính thời gian lộ diện đó, lại làm cho gã từ một học sinh tên tuổi chưa biết, còn chưa có tốt nghiệp học viện điện ảnh, trở thành tiểu sinh hạng một đang hot.



Lại nói, người đó tên là Hàn Dương Hạo.



Nói ngắn lại, bất luận như thế nào, tuy Dung Hủ chỉ là nam số ba, nhưng mà nhóm fan Dung vẫn kích động đến không kiềm chế được.



Mà trên internet, nhiệt độ của «Trang hoa la» càng là cao cao không hạ. Rõ ràng đoàn phim chỉ đăng một tấm poster thô ráp, hơn nữa poster căn bản không có bất cứ nhân vật nào, chỉ có một cái bóng Tú Xuân đao dài nhỏ cứng cỏi, nhưng mà dân mạng vẫn không biết mệt mỏi mà thảo luận: bộ phim này kể về cái gì? Tần Trình sẽ diễn nhân vật gì? Nữ chính là thân phận gì? Dung Hủ đóng vai ai?







Một tiếng, «Trang hoa la» đi lên hạng nhất hot search toàn mạng.



Ba tiếng, bất cứ một tieba, diễn đàn nào liên quan tới giới giải trí, đều đang thảo luận về bộ phim này.



[ Phim cổ đại! Phim hành động! Tần thần đã lâu không đóng phim cổ đại QAQ yêm muốn khóc! ]



[ Năm nay là năm gì, năm nay là năm gì! Tuần trước phim điện ảnh của Tần thần mới công chiếu tại nước Mỹ, tháng sau liền tới Hoa Hạ chúng ta chiếu. Tôi đang đếm ngón tay tính ngày đây, hiện tại Tần thần lại tới thêm một bộ phim hả? Hạnh phúc tới quá nhanh, tôi sắp hôn mê rồi oa oa oa. ]



[ Tần thần nhà tôi có phải bị ai nhập hay không, đột nhiên biến thành chiến sĩ thi đua, tôi không thích ứng được _(:з” ∠)_]



[ Đúng vậy đó, năm nay Tần thần tổng cộng có ba bộ phim lận. Đầu năm «Tầng mây màu đen», giữa năm là «Sứ giả gió bão» đang chiếu, còn có «Trang hoa la» lập tức sắp chiếu! Á từ từ, hình như tôi phát hiện có một vài chỗ kỳ quái nha… mấy thím có phát hiện không, ba tác phẩm của Tần thần năm nay, có hai bộ đều là hợp tác với Dung Hủ? ]



Quả nhiên là một lời đánh thức người trong mộng!



Fan Tần Trình mấy năm nay mỗi ngày đều phán sao phán trăng, vẫn luôn ngóng trông nam thần nhà mình có thể quay thêm mấy bộ phim, có thể nhận thêm vài buổi phỏng vấn, làm cho bọn họ có thể thường xuyên nhìn thấy đối phương. Hiện tại Tần Trình là không quay thì thôi, vừa quay liền quay nhiều phim như vậy! Điều này làm cho bọn họ hạnh phúc đến sắp ngất, đồng thời, cũng phát hiện người luôn xuất hiện song song với tên Tần Trình  —— Dung Hủ!



Cùng lúc đó, fan Dung cũng kỳ quái phát hiện chuyện này.



Dung Dung nhà mình hiện nay tổng cộng chỉ có sáu tác phẩm, ngoại trừ hai bộ phim truyền hình, còn có bốn bộ phim điện ảnh. Bốn bộ phim điện ảnh này là «Tầng mây màu đen», «Mê thành», «Không tiếng động» và «Trang hoa la», trong đó thế mà lại có hai bộ đều hợp tác với Tần Trình?



Nhìn nhìn, fan hai nhà chậm rãi đối diện nhau.



Nhưng mà, giờ phút này chân chính hưng phấn không phải là fan Tần Trình, cũng không phải fan Dung Hủ, mà là fan CP!



Từ lúc đoàn phim «Trang hoa la» đăng weibo, fan CP Trình Dung liền phát hiện bát thức ăn chó này. Bọn họ không dám tin mà nhìn kỹ weibo ba lần, xem xong ba lần lại xem thêm ba lần, chờ đến khi Tần Trình và Dung Hủ đều share cái weibo này xong, bọn họ mới hưng phấn, hận không thể đem bốn chữ “Trình Dung vương đạo” chiêu cáo thiên hạ.



[ Quan bức dân chết, quan bức dân chết, lại hợp tác, lại hợp tác! ]



[ Đây là CP giá trị nhất mà tôi từng theo! «Tầng mây màu đen» mới chiếu nửa năm, hiện tại bọn họ thế mà lại lại hợp tác! Ha ha ha ha, bát thức ăn chó này tôi ăn! Tôi rưng rưng mà ăn! Quả thực ăn quá ngon! Lại thêm một bát! ]



[ Ngao ngao ngao ngao!!! Tần thần và Dung Dung lại hợp tác rồi! Tôi mặc kệ, tuy rằng không biết «Trang hoa la» kể về cái gì, nhưng tôi tuyệt đối phải đến rạp chiếu phim xem lần hai, lần ba! Dù trong nội dung phim không có một chút đường, tôi cũng muốn viết fanfic! Trình Dung cao nhất! ]



Trong lúc nhất thời, “CP Đàm Tiết” vừa mới hot lên đã đột ngột bị “CP Trình Dung” đè xuống.



Rất nhiều fan xem «Mê thành», lập tức thích CP “Bách Tích Văn × Dung Hủ”. Nhưng mà khi tin tức «Trang hoa la» công bố, CP Trình Dung đột nhiên sôi động lên, các tác giả CP chế tạo ra bánh chó và đường nhiều không đếm xuể, khiến rất nhiều fan không biết CP Trình Dung lập tức bay theo chiều gió.



[#Trình Dung# a a a a hóa ra «Tầng mây màu đen» còn có nhiều bánh chó như vậy, thiệt moe mà! Lập tức sắp có bánh chó «Trang hoa la» nữa, cảm giác đảng CP này thật sự là thanh thiên trên đỉnh đầu! Tôi ăn CP này rồi! ]



Lúc «Trang hoa la» công bố tin tức phim, Dung Hủ còn đang tiến hành tuyên truyền cho «Mê thành».



Hiện giờ đoàn phim đã chạy tới trạm thứ hai đếm ngược trong hoạt động tuyên truyền toàn quốc, ở thành phố bốn mùa như xuân này, nhóm fan điện ảnh nhiệt tình tích cực tham dự hoạt động, khiến nhiệt độ «Mê thành» càng ngày càng cao.



Hiện tại phim đã chiếu chín ngày, phòng bán vé tích lũy ba ngàn chín trăm triệu!



Thành tích này hoàn toàn không thể so với «Tầng mây màu đen», nhưng mà phải biết, «Tầng mây màu đen» hoàn toàn là một ngoại lệ. Bây giờ là tháng chín, năm nay đã qua hơn phân nửa, toàn bộ Hoa Hạ chỉ có mỗi «Tầng mây màu đen» là có phòng bán vé hơn mười tỷ.



Hơn nữa sức bật của «Mê thành» ở giai đoạn sau rất đầy đủ.



Phòng bán vé của bộ phim điện ảnh này vào ngày công chiếu chỉ có khoảng ba trăm triệu, nhưng mà bốn ngày kế tiếp, phòng bán vé của nó không giảm mà lại tăng, vào ngày thứ ba, phòng bán vé một ngày thế mà đạt tới 560 triệu kinh người. Bởi vì «Mê thành» cực hot, các rạp chiếu phim lớn cũng gia tăng suất chiếu cho bộ phim điện ảnh này, hiện tại mỗi ngày phòng bán vé «Mê thành» đều duy trì khoảng một hai trăm triệu, cuối tuần phỏng chừng có thể được hai ba trăm triệu!



Con số này khiến Viên đạo tương đối vừa lòng, mỗi lần ăn cơm, Viên đạo đều cảm khái nói rằng: “Tháng chín là tháng tốt, tháng sau «Sứ giả gió bão» liền chiếu trong nước. Vừa lúc chúng ta xuống rạp, hoàn mỹ!”
Cũng không nói lời nào, chỉ là nhìn, môi hơi hơi cong lên.



Ngọn đèn mờ nhạt chiếu sáng phòng ăn nho nhỏ, khó hiểu mà có chút không khí mờ ám lan ra. Ánh đèn khiến dung nhan vốn dĩ xinh đẹp của thiếu niên càng thêm mông lung, ánh sáng nhu hòa và ngũ quan thanh nhã, Dung Hủ sững sờ nhìn Tần Trình, tầm mắt Tần Trình đã từ từ lướt xuống đôi môi no đủ của thiếu niên.



Hắn đã một tháng, chưa gặp thiếu niên của hắn.



Cũng đã một tháng, không có hôn đôi môi mềm mại ấy.



Nhìn ánh mắt người đàn ông càng thêm sâu thẳm, Dung Hủ chậm rãi phục hồi lại tinh thần. Cậu giống như hiểu rõ cái gì, nâng mắt lên nhìn người đàn ông ở trước mặt, nâng cằm, trấn định nói: “Ăn bánh ngọt, đã nói ăn bánh ngọt mà?”



Tần Trình nhướn mày, đoạn nói: “Hiện tại… còn muốn ăn bánh ngọt hả?”



Hiện tại nào có tâm tình ăn bánh ngọt.



Dung Hủ lạnh nhạt thong dong nói rằng: “Đương nhiên phải ăn bánh ngọt, chẳng lẽ anh muốn chờ đến mười hai giờ, rồi lại ăn à?”



Nghe vậy, trong mắt Tần Trình hiện lên một chút kinh ngạc, hắn còn chưa hiểu rõ ý Dung Hủ, đột nhiên! Liền thấy thiếu niên dùng ngón tay, trực tiếp moi một miếng bánh ngọt bỏ vào trong miệng, tiếp dó… đột nhiên nghiêng người tiến lên, một phen kéo cổ hắn, kéo hắn xuống, hôn lên.



Hai mắt Tần Trình phút chốc trợn to, Dung Hủ lại trực tiếp cạy mở hàm răng hắn, đưa bánh ngọt qua.



Mật và bơ ngọt ngào lập tức hòa tan trong cổ họng hai người, đầu lưỡi thiếu niên nhẹ nhàng liếm cắn trong miệng người đàn ông, khiến bánh ngọt có thể được đối phương nuốt vào. Nhưng mà giây tiếp theo, Tần Trình lại mãnh liệt ôm thân thể Dung Hủ, thừa dịp Dung Hủ kinh ngạc hé mắt nhìn hắn, tay phải gắt gao đè gáy thiếu niên, làm sâu sắc nụ hôn này.



Môi lưỡi mềm mại và bánh ngọt thơm ngon, hô hấp hai người dần dần dồn dập, miệng lưỡi mút vào cũng chậc chậc ra tiếng. Nước bọt theo khóe môi Dung Hủ chảy xuôi xuống, bơ cọ lên môi trên cậu, Tần Trình lại trực tiếp duỗi lưỡi đảo qua, cuốn bơ trở về.



Giờ phút này, bánh ngọt đã sớm hòa tan, nhưng nụ hôn lại chỉ mới vừa bắt đầu.



Tần Trình xoay người một cái, trực tiếp một tay đặt Dung Hủ ở trên bàn. Hai người đứng ở cạnh bàn, đùi thiếu niên gắt gao tựa lên mép bàn, hai tay chống ra phía sau ở trên bàn, ngưỡng mặt lên, nghênh đón nụ hôn của đối phương.



Âm thanh mờ ám quanh quẩn trong căn phòng trống rỗng, đầu lưỡi người đàn ông thô ráp cuồng bạo mà càn quét tất cả nước bọt trong miệng thiếu niên, chậm rãi, thân thể Dung Hủ càng thêm mẫn cảm có chút chống đỡ không nổi, âm thanh tràn ra từ trong miệng cũng thêm một chút hương vị kiều diễm.



Chờ nụ hôn này rốt cuộc chấm dứt, sắc mặt cậu ửng đỏ, dùng sức thở hổn hển. Một giọng nói trầm thấp lại vang lên bên tai cậu: “… Tiểu Hủ, anh còn muốn ăn bánh ngọt.”



Dung Hủ nâng hai mắt lên, ánh nước xinh đẹp nhẹ nhàng nhộn nhạo trong con ngươi. Một lát sau, cậu cong môi, lộ ra một nụ cười hồn nhiên lại mê người. Cậu lại moi ra một chút bánh ngọt bỏ vào trong miệng, lần này không cần cậu hành động, Tần Trình đã mãnh liệt hôn xuống.



Một cái bánh ngọt sáu tấc, hai người rất nhanh liền ăn hết.



Khi ăn xong bánh ngọt, Tần Trình tiếc nuối nhìn cái hộp, giận dữ nói: “Quá nhỏ rồi.”



Mà bên kia, hai má Dung Hủ đã sớm đỏ đến có thể chảy máu, môi cũng hơi có vẻ sưng đỏ. Cậu không ngừng thở dốc, qua hồi lâu mới đem cảm giác tê tê kia đè áp xuống, nhưng người đàn ông lại ôm chặt eo cậu, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Hủ… quà sinh nhật của anh đâu?”



Trên môi còn có chút nóng nóng, Dung Hủ không để bụng mà hỏi ngược lại: “Anh còn có quà sinh nhật hả?”



Ngụ ý là: anh đã sớm không còn quà sinh nhật rồi.



Tần Trình thấp giọng nở nụ cười: “Thật sự không có hả?”



“Anh có thể đi tìm xem, ” nhịn không được mà đưa tay sờ sờ đôi môi còn có chút sưng đỏ của mình, Dung Hủ chớp chớp mắt: “Có lẽ trong phòng này, quả thật có một thứ thuộc về anh. Nếu anh tìm không thấy thì… quên đi.”



Ánh mắt tối đen sâu thẳm của người đàn ông gắt gao chăm chú nhìn thiếu niên, người kia lại không chút sợ hãi lạnh nhạt đối mặt.



Rốt cuộc, Tần Trình hít một hơi: “Bằng không… anh dùng một món quà, đến trao đổi với em nhé?”



Dung Hủ hơi kinh ngạc.



Kế tiếp, dưới sự hướng dẫn của Tần Trình, Dung Hủ đi tới phòng chứa quần áo. Cậu rất ít khi tới nơi này, nơi này là phòng chứa quần áo của Tần Trình. Làm minh tinh, quần áo hai người đều rất nhiều, phòng này bỏ quần áo của Tần Trình thôi cũng đã sắp chứa không nổi rồi, lại càng không cần nói tới cậu. Vì thế một năm trước, Tần Trình cố ý giúp Dung Hủ trang hoàng một phòng chứa quần áo khác, chuyên môn cho cậu sử dụng.



Lần đầu tiên tới căn phòng này, ánh mắt Dung Hủ lướt qua các loại lễ phục rực rỡ muôn màu. Cậu mới vừa nhìn đến đồng hồ, liền nghe được một tiếng “xoẹt”, Dung Hủ lập tức ngẩng đầu nhìn lại, cậu mở miệng hô một tiếng “Tần Trình”, lời còn lại chưa nói ra, liền nuốt hết vào trong cổ họng.



Sau khi mành bị kéo ra, giá áo bên trong liền lộ ra. Nhìn từng bộ quân trang sẫm màu phẳng phiu thon dài, con ngươi Dung Hủ hơi hơi rung động, cậu quay đầu nhìn về phía Tần Trình, Tần Trình lại nâng bước hướng về phía cậu.



Giọng người đàn ông trầm thấp tao nhã như đàn violoncel, chậm rãi vang lên: “Tiểu Hủ, mặc chúng nó vào… có được không?”



Nụ hôn này bắt đầu tương đối nhanh chóng.



Dung Hủ gần như là trong tức khắc liền hiểu rõ ý Tần Trình, hơn nữa khi Tần Trình nói “mặc chúng nó vào”, chẳng biết tại sao, một luồng hơi nóng từ dưới thân cậu lan tràn lên trên. Hai người vừa hôn môi, vừa cởi quần áo, Tần Trình dùng sức hôn thiếu niên trong ngực, vừa dùng một tay cởi cúc áo ngủ cho cậu.



Cởi bỏ một cúc, lại một cúc.



Tiếng nước bọt chậc chậc trong phòng chứa quần áo có vẻ phá lệ dâm mỹ, đến cuối cùng, Tần Trình dứt khoát dùng hai tay cởi bỏ cúc áo ngủ, vừa cúi đầu cắn đôi môi càng ngày càng mẫn cảm của thiếu niên. Tốc độ hắn cởi cúc áo rất nhanh, không bao lâu, cúc áo đều được cởi bỏ, lộ ra lồng ngực và phần bụng trắng nõn bằng phẳng của thiếu niên.



Đầu lưỡi Tần Trình tùy ý xâm lược trong khoang miệng ấm áp, nhưng hai tay đã bắt đầu rút áo Dung Hủ ra ngoài.



Trong phòng chứa quần áo, nhiệt độ bay cao đến độ khiến đầu óc hai người đều dần dần có chút choáng váng.



Tiếng rên rỉ ngọt ngào của Dung Hủ nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng, Tần Trình nhịn không được đẩy nhanh tốc độ, cuộn cái áo ngủ mỏng manh đến đầu vai thiếu niên. Dung Hủ cũng không kìm lòng nổi mà vươn tay, bắt đầu cởi cúc quần áo Tần Trình.



“Tiểu Hủ…”



“Hưm… Tần Trình…”



Hết thảy đều đến điểm cao nhất, hết thảy đều giống như nước chảy thành sông. Tận đến khi ngay sau đó ——



“Cạch —— ”



Cửa bị người ta nhẹ nhàng mở ra, một âm thanh vang dội vang lên trong phòng: “Dung Dung sweetheart, Tần Trình, người đâu rồi? Con trai, mẹ tới mừng sinh nhật con nè!”



“Rầm —— ”



Cửa phòng chứa quần áo bị mạnh mẽ đóng lại, dì Tần vừa mới đi đến huyền quan phút chốc sửng sốt, khó hiểu quay đầu nhìn về phía cửa phòng đóng chặt ở xa xa.



“…???”