Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 144 :

Ngày đăng: 20:48 21/04/20


Liên hoan phim Berlin nổi danh nhất trong ba liên hoan phim thế giới, nguyên nhân không do nó, mà vì giải Kim Hùng cử hành cùng kỳ với liên hoan.



Giải Kim Hùng Berlin và giải Kim Phượng Hoa Hạ cùng với giải Kim Tượng Oscar nước Mỹ, là ba giải thưởng lớn điện ảnh. Theo trình tự thời gian, Kim Tượng Oscar cử hành vào tháng hai hàng năm, giải Kim Phượng vào tháng tư hàng năm, giải Kim Hùng thì cử hành cuối tháng bảy, tổ chức đồng thời với liên hoan phim Berlin.



Bởi vậy, có giải Kim Hùng ở đây, liên hoan phim Berlin càng là nước lên thì thuyền lên, đạt được sự chú ý của fan điện ảnh thế giới.



Liên hoan phim Berlin rất ít khi nhận phim chưa khởi chiếu, cho nên «Ba nghìn hai trăm dặm» cũng không thể chiếu trên liên hoan lần này. Nhưng lần này Dung Hủ tới tham gia liên hoan, là lấy danh nghĩa «Trang hoa la» và «Không tiếng động».



«Trang hoa la» được đề cử giải Kim Hùng phim nhựa xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, nam chính xuất sắc nhất, cùng với một loạt giải thưởng kỹ thuật; còn đề cử của «Không tiếng động» thì ít hơn một chút, chỉ có đạo diễn xuất sắc nhất và kịch bản xuất sắc nhất.



Sau khi đến Berlin, Dung Hủ liền tách khỏi Jennifer, lần này Jennifer cũng không có phim nào đạt được đề cử, nhưng mà lại được mời trở thành người trao giải nữ phụ xuất sắc nhất Kim Hùng. Trước khi tách ra, Jennifer bỗng nhiên cười nói: “Lại nói, dường như nhóm chúng ta lần này đều tụ tập ở Berlin nhỉ? Dung, qua một thời gian tụ hội chút đi, hiếm khi tám người đều ở đây.”



Dung Hủ mỉm cười gật đầu: “Ừm, em nhớ là ngày mai chị Tuyền đến Berlin, James và Hughes là ngày kia.”



Sau khi chính thức chia tay Jennifer, Dung Hủ dẫn theo La Thiến và êkip của mình, lập tức đến khách sạn Hilton ở gần trung tâm thành phố. Tiếp tân khách sạn vô cùng chuyên nghiệp giao thẻ phòng đã sớm chuẩn bị tốt cho cậu, cũng không có nói thêm một câu vô nghĩa nào, không bao lâu, Dung Hủ và La Thiến liền về tới phòng của mỗi người.



Nghi thức khai mạc liên hoan phim ngay tại đêm nay, đoàn phim «Trang hoa la» đã sớm đến Berlin, Lưu lão tự nhiên để lại một căn phòng cho Dung Hủ. Dung Hủ vừa mới cất đồ xong, Lưu lão liền gõ cửa tiến vào, còn mang đến một êkip trang điểm chuyên nghiệp.



Nửa năm trước, La Chấn Đào đã tạo lập êkip trang điểm cho Dung Hủ, khi đó Dung Hủ vừa vặn phải quay «Ba nghìn hai trăm dặm». Nhưng Clemens cũng không hy vọng diễn viên sử dụng êkip riêng, cho nên Dung Hủ liền không mang theo êkip đó xuất ngoại.



Mà hiện giờ, Dung Hủ theo đoàn phim «Trang hoa la» đến thảm đỏ liên hoan phim, không phải bản thân mình được mời riêng, cho nên cậu không dẫn theo êkip trang điểm của mình, coi như là cho đoàn phim một cái mặt mũi, miễn cho khiến người có tâm nói xấu, cho rằng Dung Hủ quá xem trọng chính mình, mắc bệnh ngôi sao



Có điều Lưu lão vừa vào cửa, lại nói: “Lần sau vẫn nên mang theo thợ trang điểm của cậu đi.”



Thiếu niên ngây ra, tiếp đó tiến lên cho ông cụ một cái ôm chầm, cười hỏi: “Làm sao vậy, Lưu lão?”



Lưu lão sờ sờ mũi: “Lần này tôi cũng không mang theo êkip trang điểm đến, những người này là thợ của Tần Trình. Mượn đồ của thằng nhóc đó, cái giá có hơi cao, hơn nữa rõ ràng là hoá trang làm tạo hình cho cậu, nhưng hắn cứ không chịu nói cậu thiếu hắn, cứng rắn muốn tôi thiếu hắn. Tiểu Dung à, cậu nói xem vậy có thích hợp không?”



Dung Hủ dở khóc dở cười an ủi: “Hắn là dạng người gì, ngài còn không biết sao? Lưu lão, chờ một lát hắn đến, cháu giúp ngài nói hắn.”



Tần Trình và Hoàng Lôi làm nam nữ chính «Trang hoa la», hôm nay nhận phỏng vấn từ bên truyền thông của liên hoan phim, hiện giờ đang ở trong phòng hội nghị của khách sạn. Nhưng mà có người là chưa thấy bóng, đã nghe thấy tiếng, từ trong miệng Lưu lão, Dung Hủ mới biết đoàn phim đến Berlin hai ngày, lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.



Trong miêu tả của Lưu lão, Hoàng Lôi dịu dàng nhã nhặn, hiểu ý người, mà Tần Trình thì thành một lưu manh không học vấn không nghề nghiệp, rất không nói lý. Lưu lão phân phó hắn làm chút chuyện, mượn êkip trang điểm với hắn, thế mà hắn còn dám nêu yêu cầu, quả thực không cho đạo diễn là ông mặt mũi.



Việc này Dung Hủ vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, hai ngày này cậu nói chuyện phiếm với người đàn ông nào đó, chưa từng nghe đối phương nói qua. Nhưng nghe giọng điệu Lưu lão… hình như tình thế còn rất nghiêm trọng, chẳng lẽ Tần Trình thật sự ăn hiếp người khác như vậy à?



Đang nghĩ, Dung Hủ nâng mắt lên, tầm mắt không cẩn thận đối diện với thợ trang điểm ở trong gương. Thợ trang điểm chuyên dụng của Tần Trình cười khổ chớp chớp mắt với cậu, vẻ mặt “Tần thần của chúng tôi có nỗi khổ trong lòng, nhưng hắn không nói thôi, ngài đừng nghe Lưu lão phá hư thanh danh hắn”.


Trong lòng dâng lên một trận ngọt ngào, vừa vặn có người lớn tiếng hô một tiếng “Dung Hủ” rõ ràng, thiếu niên liền theo bản năng quay đầu nhìn về chỗ phát ra tiếng. Cậu còn chưa kịp thấy rõ người nói chuyện, đã thấy được hai cái bảng đèn sáng ngời.



Trên bảng đèn thứ nhất viết hai chữ Hán: Tần Trình.



Trên bảng đèn thứ hai cũng viết hai chữ Hán: Dung Hủ.



Hai cái bảng đèn này phân biệt cầm trong tay hai fan khác nhau, rất rõ ràng không phải là cùng một người, nhưng các cô trùng hợp đứng chung, vì thế trong tầm mắt Dung Hủ, liền xuất hiện một hàng chữ đặt song song ——



『 Tần Trình Dung Hủ 』



Con ngươi trong suốt hơi hơi rung động, thiếu niên khẽ nhếch môi, cuối cùng vẫn không thể nói ra một chữ. Nhưng Dung Hủ không thể mở miệng, người đàn ông nào đó lại đột nhiên vươn tay ôm eo cậu, một tay kéo cậu vào trong lòng.



Động tác này khiến tiếng gọi ầm ĩ ở hiện trường càng thêm tăng vọt, Lưu lão nhìn lại, thấy một tay Tần Trình ôm lấy Dung Hủ vẻ mặt mờ mịt. Ông không nghĩ quá nhiều, chỉ nói thầm một câu “tình cảm hai người này tốt như vậy à?”, còn đối với fan dưới đài mà nói, lại thấy tay trái Tần Trình ôm eo Dung Hủ, tay phải nâng lên, quơ quơ với các khán giả.



Dung Hủ chậm rãi phục hồi lại tinh thần, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông nào đó. Trong lòng cậu căng thẳng, còn chưa có tránh thoát cái ôm nhẹ nhàng này, Tần Trình đã cúi người xuống, môi mỏng cong lên, lộ ra một nụ cười ấm áp nhu hòa, thấp giọng nói: “Tiểu Hủ, tất cả mọi người đều biết, chúng ta là bạn tốt.”



Chỉ một câu, Dung Hủ bỗng nhiên hiểu rõ.



Phải, tuy nói hiện tại Hoa Hạ đã sớm thông qua luật hôn nhân đồng tính, nhưng trong lòng đa số dân chúng, minh tinh đồng tính ôm nhau thì hẳn chỉ là cái ôm tình bạn mà thôi, minh tinh khác phái ôm nhau mới càng có khả năng có gian tình. Cho dù là fan CP, cũng nhiều nhất là lén lút manh CP mình thích một chút thôi, đa số fan CP đều không dám nói CP mình thích là thật.



Nếu càng tị hiềm, ngược lại sẽ càng chọc người hoài nghi, thoải mái mới có thể khiến người ta cảm thấy bình thường.



Nghĩ vậy, Dung Hủ mỉm cười vươn tay, vỗ vỗ bả vai Tần Trình. Loại tư thế anh em tốt này khiến nhóm fan kích động không thôi, phóng viên truyền thông cũng cảm thấy vô cùng bình thường, vì thế vẻ mặt Tần Trình bình tĩnh ôm thiếu niên nhà mình, ở trước mặt toàn thế giới, từng bước một đi về phía trước, tận đến khi Dung Hủ đột nhiên ngẩng đầu nói một câu bên tai hắn.



Tần Trình: “…”



Đối với người ngoài mà nói, đây dường như chỉ là hai người bạn minh tinh nói nhỏ. Vừa rồi có thể là Tần Trình có thứ gì thú vị muốn nói cho Dung Hủ nghe, vì thế hiện giờ Dung Hủ lại lặng lẽ trả lời.



Nhưng đối với Tần Trình, những lời này lại làm hắn mãnh liệt ngơ ngẩn. Bởi vì, trong miệng thiếu niên nhà hắn phả ra hơi nóng phất qua bên tai hắn, làm tâm thần hắn nhộn nhạo, đồng thời, còn để lại một câu nói hàm súc sâu xa. Số lượng từ không nhiều lắm, lại làm cho hắn khó hiểu mà… có chút khẩn trương.



Dung Hủ nói ——



『 Chuyện nói lần trước, Tần tiên sinh… anh có biết sám hối chưa? ^_^』



Năm phút đồng hồ sau, đoàn phim «Trang hoa la» để lại tên của mình trên tường kí tên, đồng thời tiến vào hội trường.



Hết chương 144