Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 159 :

Ngày đăng: 20:48 21/04/20


Đoạn đầu của «Định luật 0» chủ yếu kể về nhà khoa học Sở Văn ở chung với người máy Thất như thế nào.



Người máy này dựa vào cái gì có thể nói là có được tình yêu? Dưới cái nhìn của Sở Văn, tình yêu đó hẳn là từ một vài mệnh lệnh đơn tập hợp lại, cuối cùng đắp nặn ra.



Chẳng hạn như Sở Văn phát hiện, ở chung không được mấy ngày, đồ ăn mà người máy đó nấu đều là món mình thích ăn, vậy nên hắn liền ghi chép trên bản tư liệu của mình: “Khả năng mã hóa mệnh lệnh đặc biệt, cần quan sát đồ ăn chủ nhân thích, lúc sau thử tự chế biến.”



Nói ngắn lại, loại tình yêu này dưới cái nhìn của Sở Văn, chỉ đơn thuần là được một đám mệnh lệnh hành động đơn tạo ra. Cách biểu hiện tình yêu của nhân loại đều có khác biệt rất lớn, người máy sao có thể có được tình yêu, thứ chúng nó có được chỉ là một chuỗi hành vi bị mệnh lệnh yêu cầu chấp hành mà thôi.



Nhưng mà, rõ ràng đáy lòng biết là như thế, khi đối mặt loại tình cảnh gần như thật sự được yêu này, Sở Văn lại không tự chủ được mà lún sâu vào.



Ai có thể ngăn cản bẫy rập dịu dàng đến thế?



Cậu ấy tốt với bạn, cẩn cẩn thận thận, khiến bạn cảm giác luôn được đối phương đặt ở chỗ sâu nhất của trái tim. Khi bạn tùy tiện nhìn về phía cậu ấy, cậu ấy luôn nhìn bạn, dùng ánh mắt nóng bỏng mà lại thẹn thùng, một khi tầm mắt đối diện với bạn, cậu ấy sẽ tức khắc dời tầm nhìn đi chỗ khác.



Biết rất rõ đây có thể là trình tự bị mệnh lệnh an bài chấp hành, hiểu rất rõ đối phương chỉ là một cái máy biết chấp hành mệnh lệnh, nhưng mỗi sáng sớm tỉnh dậy, chợt phát hiện đứa nhỏ xinh đẹp ấy nhu thuận cuộn người trong ngực mình, sau đó dùng cặp mắt rực rỡ như sao trời nhìn mình, Sở Văn từ nhỏ mất đi cha mẹ, chưa từng cảm nhận bất cứ tình yêu gì, triệt để lún sâu vào.



Sau khi lún vào, là tự mình hoài nghi và phủ định, là muốn giãy dụa, buông tha loại cảm xúc không thực tế này. Vì thế bắt đầu tính khí táo bạo, vì thế cưỡng chế người máy không cho phép xuất hiện trước mặt mình, thậm chí có suy nghĩ muốn đuổi đối phương về nguyên xưởng.



Kết cục của «Định luật 0» là Sở Văn rốt cuộc hiểu rõ, người máy nhỏ của hắn, tình yêu với hắn không phải bị một đám số hiệu hành động kia khống chế, mà là được khắc vào chỗ sâu nhất của con chip. Vượt qua ba định luật, trở thành định luật 0 cao nhất trên hết thảy, thậm chí vì hắn, mà giết một người, cuối cùng bị hiệp hội người máy cưỡng chế tiêu hủy.



Định luật 1 của người máy, là nhất định phải bảo vệ an toàn thân thể sinh mệnh của nhân loại. Nhưng khi đối thủ cạnh tranh của Sở Văn thuê sát thủ lái xe đụng hắn, người máy nhỏ ngồi ở ghế phó lái dùng thân thể chặn xung kích —— như thế, vẫn không vi phạm định luật 1. Nhưng kế tiếp, sát thủ kia vẫn không buông tha, cầm súng xuống xe.



Lúc này Sở Văn đã bị vụ tai nạn xe cộ va cho ý thức mơ hồ, căn bản không có khả năng chạy trốn, tầm mắt hắn mê ly nhìn người máy che ở trước người hắn, lần lượt giúp hắn chắn đạn.



Như vậy, vẫn chưa vi phạm định luật 1.



Tận đến lúc sát thủ kia đi đến trước mặt, một cước đá văng người máy, để súng lục trên trán hắn. Sinh mệnh sẽ ngừng lại ngay một giây sau, chỉ cần sát thủ bóp cò súng, tính mạng của hắn liền chấm dứt. Vào lúc sắp chết, Sở Văn gần như không có quá nhiều cảm xúc, không hề nghĩ về thí nghiệm còn chưa hoàn thành của mình, thậm chí còn không hận đối thủ cạnh tranh tàn ác kia. Điều duy nhất hắn hối hận chính là, trong rất nhiều thời gian trước đây vẫn luôn làm lơ với Thất, cố ý lạnh nhạt.



Sau đó, hắn nghe được một tiếng súng vang, ngã xuống không phải là hắn, mà là sát thủ.



—— Thất bị đá sang một bên mở ra cơ chế phòng hộ của mình, dùng một súng, giết sát thủ xa lạ đó.



Đến lúc này, cậu triệt để vi phạm định luật 1 của người máy.



Người máy phải bảo vệ an toàn sinh mệnh của bất cứ nhân loại nào, không thể giết người, dưới bất cứ tình huống gì, đều tuyệt đối không thể giết người. Nhưng mà Thất giết một người, rõ ràng cậu có thể đánh ngất người này, hoặc là bắn trúng cổ tay cầm súng của gã, nhưng cậu vẫn giết đối phương.



Hiệp hội người máy tương đối coi trọng sự cố lần này, vào lúc Sở Văn nằm viện bất tỉnh đã mang Thất đi. Cuối cùng kết quả thương nghị nghiên cứu là, tiêu hủy tất cả người máy tình yêu mà công ty đó sản xuất ra, bởi vì chúng nó đã là người máy có cấp bậc cực kỳ nguy hiểm.



Cảnh đóng máy cuối cùng mà lần này đoàn phim cần quay, không phải theo trình tự kịch bản, mà là quay bù một cảnh trong quá trình hai người ở chung trước đó. Khi đó Sở Văn đã bắt đầu cảm thấy mình không thích hợp, sinh ra tình cảm khác biệt với người máy nhỏ, vì thế hắn lệnh đối phương không được xuất hiện ở trước mặt mình nữa, hai người cũng chia phòng mà ngủ.



Trong căn phòng to như vậy, đột nhiên lại chỉ còn lại một mình mình. Căn phòng này cực lớn cực trống rỗng, nếu người máy nhỏ muốn không xuất hiện trước mặt Sở Văn, vậy cũng đặc biệt đơn giản, cậu luôn có chỗ để ẩn nấp. Tuy biết đối phương là người máy, trên thực tế cũng không cần ngủ, nhưng Sở Văn vẫn an bài cho cậu một căn phòng, là một căn phòng cách phòng ngủ của mình rất xa.



Hôm nay, Sở Văn chấm dứt công việc, trở về nhà. Trong phòng không có một chút ánh đèn, hắn giống như thường ngày rửa mặt xong, trở về phòng nghỉ ngơi.



Giữa phim trường, tiếng bước chân cộp cộp không ngừng vang lên, ánh đèn theo bước chân Tần Trình lần lượt mở lên, lại lần lượt tắt đi sau lưng hắn. Tần Trình mở cửa, tiến vào phòng ngủ, máy quay lập tức đi theo, cho hắn một cái cận cảnh.



Ánh mắt sâu thẳm phức tạp chăm chú nhìn vào cửa một căn phòng xa xa, hắn nghiêm nghiêm túc túc nhìn hồi lâu, ngón tay bắt lấy nắm cửa rung bần bật, nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn nhấp môi, xoay người vào phòng, rầm một tiếng đóng cửa lại.



Muốn đi gặp người máy nhỏ kia, có điều hắn nhất định phải khắc chế mình, cấm tiệt hành vi này.



Nhưng Sở Văn lại vĩnh viễn không biết, trong khoảnh khắc cửa phòng hắn đóng lại, cánh cửa phòng ở xa xa liền mở ra. Người máy nhỏ kia chân tay khẽ khàng đi tới, đi đến trước cửa phòng hắn, ngoan ngoãn ngồi dưới đất, hai tay ôm đầu gối, dán lỗ tai vào ván cửa, nghe âm thanh mỏng manh truyền đến từ bên trong.



Đầu cậu nghiêng sang một bên, cứ như vậy an an tĩnh tĩnh mà nghe, trong đêm tối lạnh như băng, vào vô số đêm đen, cứ như vậy nhu thuận ngồi dưới đất, cách một cánh cửa phòng, nghe âm thanh phát ra từ bên trong. Hiệu quả cách âm của cửa phòng quá tốt, đa số thời gian cậu đều không nghe được gì, nhưng mỗi khi nghe được một chút âm thanh, cho dù là một chút tiếng ho khan, cặp mắt bảo thạch của cậu đều sẽ đột nhiên sáng ngời.



Sở Văn hờ hững với Thất tròn một trăm bốn mươi sáu ngày, vì thế cậu ngồi ngay cánh cửa này một trăm ba mươi ngày. Trong đó có mười sáu ngày, Sở Văn không về nhà, mà là ở lại trong phòng làm việc.



Đối với Thất mà nói, chuyện duy nhất có thể tiếp xúc với sinh mệnh người đàn ông này, chính là ngồi ở cửa, nghe âm thanh truyền ra trong phòng. Đa số buổi đêm, cậu đều không thể nghe được một chút âm thanh nào, nhưng mà chỉ cần nghĩ người kia ngay sau cánh cửa, chỉ cách có mấy mét, cậu liền nhịn không được mà lộ ra nụ cười.



Loại tình yêu viết ở chỗ sâu nhất của con chip này, đã yêu đến mức gần như hèn mọn.



Nhưng mà không có lựa chọn nào khác, bởi vì ý nghĩa duy nhất em sinh ra, chính là yêu anh.



Giữa phim trường, thiếu niên tinh xảo nhu hòa ngồi trên nền gạch men lạnh lẽo, hai tay ôm đầu gối, nhẹ nhàng dựa vào cạnh cửa phòng, không khí giống như dần dần an tĩnh lại. Dung Hủ hơi hơi hạ mắt, tầm mắt không có tiêu cự nhìn dưới đất, bỗng nhiên cậu giống như nghe được cái gì đó, hai mắt mãnh liệt trợn to, khó có thể che giấu mừng rỡ chợt lóe qua trên mặt.



Nhưng mà ngay sau đó, trong mắt cậu đột nhiên hiện lên một chút kinh hãi, có điều còn chưa kịp phản ứng, cánh cửa phía sau đã bị người ta mãnh liệt kéo ra. Sở Văn cầm ly nước phút chốc ngơ ngẩn, chậm rãi cúi đầu, nhìn người máy nhỏ ngồi ở trước cửa phòng mình.



Lập tức đứng lên, nhanh chóng xin lỗi, người máy nhỏ không ngừng nói “xin lỗi”, nói không ngừng, dường như sợ hãi đối phương thật sự vứt bỏ mình. Nhưng mà giây tiếp theo, ly thủy tinh vỡ nát dưới đất, Thất ngơ ngác nhìn vụn thủy tinh đầy đất, ngẩng đầu một cái, môi liền bị đối phương che lại.



Nụ hôn nóng bỏng ập tới quá mức đột nhiên, người đàn ông dùng sức đẩy người máy trước mắt ngã nhào xuống đất, tùy ý hôn môi. Hắn vuốt ve làn da mềm mại non mịn giống như nhân loại, tay hắn luồn vào trong quần áo, chạm vào cái người sắp tra tấn mình đến chết này.




Fan này trăm triệu lần không ngờ, một phút đồng hồ sau, Tần Trình lại hồi âm cô.



[ Tần Trình hồi âm @Trâu Tiểu Diễm: ồ, là ngoài ý muốn. ]



[ Trâu Tiểu Diễm: a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!! @Tần Trình… ]



Nhóm fan đều lập tức hiểu: [ bọn em biết rồi, là ngoài ý muốn thôi, tuyệt đối là ngoài ý muốn, Tần thần mới không có ghen đâu 23333]



Đối với fan mà nói, thứ bọn họ nhìn thấy chỉ là bạn gay tốt Trình Dung lại bắt đầu show ân ái. Vài năm nay hai người mỗi ngày show ân ái, mười năm như một ngày, chẳng trách trên lễ trao giải Kim Hùng, MC Đại Vệ còn lấy bọn họ làm mánh lới, tiến hành trêu chọc. Mà nhóm fan đương nhiên cũng không nghĩ, vì sao qua ba ngày, Tần Trình mới đột nhiên giúp «Phù quang» tuyên truyền.



Trên thực tế, vào ngày đầu tiên album phát hành, một vị fan siêu cấp đại gia đã mua mười ngàn bản album «Phù quang».



Chuyện này Tần Trình không có giấu Dung Hủ, sau khi biết được người đàn ông đó lại mua mười ngàn album của mình, Dung Hủ nặng nề thở dài, còn chưa nói gì, đối phương đã nhấc tay nói: “Tất cả thu nhập của anh trong «Định luật 0», đều là cho quỹ hội.”



Dung Hủ hơi giật mình, bất đắc dĩ nói rằng: “Em lại không có trách anh, chỉ cần anh vui vẻ, vậy cũng rất tốt, anh không cần phải quyên tất cả thù lao cho quỹ hội đâu.”



Bạn fan đại gia ấy bình tĩnh ôm lấy người yeu nhà mình, thấp giọng nói: “Nhưng trợ giúp những đứa bé đó… tiểu Hủ, em sẽ vui.”



Tháng trước lúc quay «Định luật 0», Dung Hủ còn bớt thời giờ, về Hoa Hạ tham gia một lễ tang. Quỹ Lời Dung thành lập hơn hai năm, từ lúc đầu chỉ xây trường tiểu học hy vọng, đến hiện tại đã đặt chân vào mảng chữa bệnh cho nhi đồng.



Tháng trước, quỹ Lời Dung trợ giúp đứa bé đầu tiên bị bệnh tim bẩm sinh, sau khi thành công hoàn thành giải phẫu nửa năm, vẫn bởi vì các nguyên nhân bệnh biến chứng mà qua đời. Đứa bé ấy chỉ có mười một tuổi, vô cùng thích nhạc của Dung Hủ, rõ ràng tìm được trái tim thích hợp, nhưng cậu bé vẫn đi rồi.



Dung Hủ và Tần Trình không phải bác sĩ, lại càng không phải là thượng đế, bọn họ không thể cứu vớt sinh mệnh một người, chuyện duy nhất bọn họ có thể làm, chính là tận khả năng khiến càng nhiều đứa trẻ đạt được khả năng cứu vớt.



Bọn họ giao đi hy vọng, lại không thể quyết định tương lai.



Nhưng mà ít nhất thì họ có thể khiến càng nhiều người đạt được hy vọng, mở ra một cánh cửa có khả năng đi thông đến tương lai.



Đương nhiên, trở lại chủ đề, vì sao từ ngày đầu tiên Tần Trình đã mua album, lại chờ đến ngày thứ ba mới đăng weibo? Đó hoàn toàn là bởi vì, Tần tiên sinh trăm triệu lần không ngờ, Dung Dung nhà hắn hợp tác ca hát với Lâm Huyên thì thôi đi, ở trong MV, thế mà lại còn ôm nhau, còn dựa đến gần như vậy!!!



Nói xem có tức hay không?



Nói xem có tức hay không!



Tức đến ngày thứ ba, Dung Hủ mới dở khóc dở cười vuốt thuận tất cả lông xù lên của người đàn ông nào đó.



Mà Lâm Huyên đương nhiên cũng không hiểu, rốt cuộc mình làm chuyện gì, mà Tần Trình muốn nhằm vào mình như vậy. Album «Phù quang» bán đắt như tôm tươi, tự nhiên phải mở tiệc khánh công, trên tiệc khánh công, Tần Trình hạ mắt nhìn cái bàn, không có liếc nhìn bên cạnh một cái, nhưng mà Lâm Huyên cùng bàn lại ngồi đến thẳng tắp, cảm giác mình giống như bị mãnh thú gì đó theo dõi, tóc gáy dựng thẳng lên.



Sau khi tiệc khánh công kết thúc, Lâm Huyên còn kéo Dung Hủ, nhỏ giọng nói rằng: “Hôm nay Tần Phong Phong làm sao vậy, cả người tôi đều lạnh, nói chuyện với hắn, hắn… ánh mắt của hắn cũng thật kỳ quái, hôm nay tôi bị hắn độc mồm độc miệng thật nhiều lần. Trước kia hắn cũng độc mồm độc miệng, nhưng hôm nay còn độc hơn, Dung Dung, rốt cuộc tôi đắc tội hắn chỗ nào vậy?”



Dung Hủ cười mà không nói: “Không, anh rất tốt, anh không có làm sai gì cả.”



Lâm Huyên vẻ mặt mờ mịt: “Vậy hắn làm chi cứ luôn nhằm vào tôi?”



Không trả lời vấn đề này, Dung Hủ chậm rãi thu lại nụ cười, suy tư một chốc, hỏi: “… Nhị Mộc, đối với đồng tính luyến ái anh có cái nhìn như thế nào?”



Thân thể phút chốc cứng đờ, một lát sau, Lâm Huyên cũng nghiêm túc ngẩng đầu nhìn Dung Hủ, hỏi: “Sao đột nhiên nói cái này?”



Dung Hủ lắc đầu, cười tủm tỉm nói rằng: “Không có gì, chỉ là đột nhiên muốn hỏi một chút về cái nhìn của anh đối với đồng tính luyến ái thôi. Anh biết đó, có người rất ghét đồng tính, nếu bạn bè là đồng tính, thậm chí còn có khả năng tuyệt giao. Tôi tương đối hiếu kỳ, Nhị Mộc, nếu tôi là đồng tính luyến ái, anh sẽ là thái độ gì?”



Lâm Huyên đột nhiên cười ha hả: “Nếu cậu là đồng tính luyến ái, vậy tôi đây cũng là đồng tính luyến ái, ha ha ha.”



Dung Hủ: “… Khó trách tôi sẽ làm bạn với anh.”



“A?”



Dung Hủ đưa tay đỡ trán: “Không có gì.” Bởi vì hai ta đều là vật cách điện của thị phi, đã quen thuộc như vậy, anh còn đoán không ra tôi là đồng tính luyến ái hả?



Sau ba ngày đầu tăng mạnh, lượng tiêu thụ «Phù quang» dần dần bắt đầu có xu hướng vững vàng. Tuy mỗi ngày lượng tiêu thụ giảm xuống rất nhiều, nhưng vẫn yên ổn đứng ở hạng nhất bảng doanh số, so với hạng hai nhiều hơn gần gấp đôi.



Cùng lúc đó, «Định luật 0» cũng bắt đầu chặt chẽ tuyên truyền, Clemens an bài nhân viên tuyên truyền, chuyên môn đăng rất nhiều ảnh hậu trường, nhưng chính là không đăng poster và trailer, treo lòng hiếu kỳ của fan. Nhưng mà ai cũng không ngờ, ngay lúc đó, một cái video lại đột nhiên xuất hiện trên weibo của một nick marketing.



Video rõ ràng là quay từ chỗ rất xa, hình ảnh vô cùng mờ, từ rất xa chỉ có thể nhìn thấy một bóng người thon gầy đang ngồi ở bên cửa sổ, ngẩng đầu không biết nói chuyện với ai. Chờ năm phút đồng hồ sau, người đó đột nhiên đứng lên, một người khác cũng từ một bên vách tường đi ra.



Hai người đến gần, nhẹ nhàng hôn một cái, cùng lúc đó, người quay video vẫn luôn dùng tiếng Anh thấp giọng nói: “A, đây là Dung Hủ, cậu ta đang làm gì… A, đó là Tần Trình. A… oa oa? Bọn họ hôn môi? Dung Hủ và Tần Trình hôn môi?!”



Cái video này vừa đăng lên, trong năm phút đồng hồ, lượng share hơn triệu, lượng view lại hơn một tỷ!