Cự Tinh Vấn Đỉnh
Chương 161 :
Ngày đăng: 20:48 21/04/20
Từ Hoa Hạ đến Washington, máy bay đại khái cần bay mười hai tiếng.
Hành trình về Mỹ của Dung Hủ và Tần Trình lần này được giữ bí mật, ngay cả trong công ty Hoa Hạ Entertainment, cũng không mấy ai biết đoàn phim «Định luật 0» phải quay lại vài cảnh. Mà đối phương lại đột nhiên tuồn video ra ngay lúc này, thực rõ ràng biết hành trình hai người, vả lại muốn thừa dịp đương sự không liên hệ được, cố ý quấy rối.
Trong mười hai tiếng này, ngay tiếng đầu tiên, đoàn phim «Định luật 0» đã tiến hành biện pháp PR.
Twitter của lão Hult vừa đăng lên, lập tức khiến cho tất cả người qua đường ăn dưa chú ý.
[ Quay lén? Hóa ra cái video kia chính là ở trong phim trường à. ]
[ Từ từ, chỉ mình tôi phát hiện sao, đạo diễn nói là lén quay cảnh hậu trường! Cảnh hậu trường đó, chẳng lẽ nói, Dung Dung và Tần thần hôn môi dưới tình huống không có quay phim, chuyện này đạo diễn Hult cũng biết?! Video này còn là hậu trường?! Đây rốt cuộc là tình huống gì? ]
Clemens rất có kinh nghiệm ở phương diện PR, dù sao thì bản thân hắn chính là một đạo diễn trường kỳ sống ở nơi đầu sóng ngọn gió. Sự kiện Dung Hủ và Tần thần hôn môi lần này giao vào tay hắn, hắn chia binh hai đường, đầu tiên là xử lý sự kiện ở bên ngoài, thứ hai là bắt đầu âm thầm điều tra xem rốt cuộc là ai quay video.
Hollywood vô cùng chú trọng công tác giữ bí mật của đoàn phim, lão Hult cũng giống như Lưu lão, đặc biệt thích che giấu, luôn cự tuyệt phóng viên truyền thông đến thăm phỏng vấn. Thậm chí đến bây giờ phim đã đóng máy, ông cũng chưa từng công khai một tấm ảnh hiện trường nào với bên ngoài. Nhưng hôm nay, thế mà lại có người quay video ở phim trường của đoàn phim.
Chuyện này muốn điều tra cũng không khó khăn, nhưng phải phí một ít thời gian.
Mà bên này, Clemens dẫn dắt nhân viên PR dưới trướng mình, liên thủ với Hoa Hạ Entertainment bên kia bờ đại dương, bắt đầu khống chế dư luận. Hai bên đều không phải thiện nam tín nữ gì, trong hoàn cảnh xã hội mà dư luận là tối thượng hiện nay, ai nắm giữ quyền lên tiếng, thì người đó có thể được phần lớn dân chúng ủng hộ.
Hoa Hạ Entertainment phụ trách xu hướng dư luận tại Hoa Hạ, Clemens thì phụ trách dư luận tại Âu Mỹ. Hai phe trực tiếp liên hệ các truyền thông tạp chí, để bên truyền thông xuống nước, trực tiếp cho thấy cái video kia là video hậu trường «Định luật 0».
Nhóm truyền thông nói như vậy, nhưng rất nhiều cư dân mạng vẫn không tin.
[ Nếu thật sự là video hậu trường, vì sao trong video chỉ có Dung Hủ và Tần Trình? Nếu là cảnh hậu trường, dù sao cũng phải có người ở bên cạnh lấy cameras quay lại chứ. Nhưng trong căn phòng đó, căn bản chỉ có hai người. ]
Kể từ đó, dân mạng tin tưởng cách nói chính thức của đoàn phim với dân mạng ôm thái độ hoài nghi chia thành hai trận doanh, hai phe bắt đầu biểu đạt quan điểm, nhưng ai cũng không thể thuyết phục ai, ngược lại khiến chuyện này càng thêm khó bề phân biệt.
Nhưng mà đây là hiệu quả mà bên PR muốn đạt tới: khuấy đục nước.
Sau khi sự việc phát sinh, Clemens liền thẳng thắn thành khẩn với cha mình, rằng hắn đã sớm biết Dung Hủ với Tần Trình là một đôi. Lão Hult còn chưa kịp hỏi “cái thằng nhóc vô liêm sỉ con nếu sớm biết bọn họ là một đôi, làm gì còn không ngăn cản ta tác hợp con với Dung Hủ”, đã gặp phải tình huống càng thêm ác liệt.
Chuyện Dung Hủ và Tần Trình thật sự đang yêu đương, ai cũng không biết nếu sau khi tiết lộ rồi, sẽ gặp được kết cục gì. Có lẽ fan sẽ chúc phúc, người qua đường cũng sẽ tỏ vẻ hâm mộ bọn họ, nhưng mà có khả năng sẽ khiến rất nhiều người thoát fan, khiến rất nhiều người qua đường biến thành anti fan.
Sự kiện lớn cỡ này trước khi chân chính ra quyết định, không có bất cứ ai có thể đoán được kết cục. Dung Hủ và Tần Trình vẫn chưa công khai quan hệ, tất nhiên có nguyên nhân của chính họ. Nhưng thứ lão Hult muốn chính là phim của mình không xảy ra vấn đề, vậy nên ông bằng lòng giúp hai diễn viên chính của mình dẹp yên chuyện này, kéo sự việc trở về tại chỗ.
Về phần Dung Hủ và Tần Trình xuống máy bay rồi quyết định công khai hay là tiếp tục giấu diếm, đó là lựa chọn của họ, lão Hult không thể thay họ quyết định, chỉ có thể tận hết khả năng giữ gìn lợi ích của mình.
Sau khi thành công quậy đục nước, Clemens cùng lúc động thủ liên hệ thuỷ quân, dùng đầu lĩnh thủy quân có lực ảnh hưởng lớn để dẫn dắt tiết tấu, còn mua thuỷ quân tiện thể tăng bình luận; về mặt khác thì cùng mấy nhà mạng liên hợp lại, trực tiếp dùng thủ đoạn đơn giản thô bạo nhất, ngăn cản tên Dung Hủ và Tần Trình xuất hiện trên internet.
Nhà mạng không có khả năng hoàn toàn xóa tên Dung Hủ, Tần Trình ra khỏi internet, nhưng mà lại có thể khiến tên của bọn họ khó đi lên hot search.
Bằng việc hai bút cùng vẽ, theo tình huống hiện tại, cách nói chính thức của bên truyền thông là: [ video đó là hậu trường, trong phim Tần Trình và Dung Hủ chính là người yêu, có cảnh hôn có cảnh giường chiếu, hôn một cái ở hậu trường không có gì ghê gớm. ]
Mà các đầu lĩnh thuỷ quân không chính thức thì tỏ vẻ: [ video kia kỳ thật không phải là hậu trường, mà là bị quay lén. Theo tin tức bên lề, lúc quay phim, có một cảnh Dung Hủ và Tần Trình NG mấy chục lần cũng không quay tốt, đạo diễn bảo bọn họ lén lút đi đối diễn, không ngờ bị người ta quay lén. Hiện tại lão Hult giận dữ, muốn kiện người quay lén lên tòa. Nghe nói đối phương là gian tế đoàn phim A phái tới, A với «Định luật 0» cùng lên rạp, muốn trước khi phim chiếu liền một phen đánh sập «Định luật 0». ]
Một mặt là thái độ của truyền thông thoạt trông khả năng cực thấp, một mặt là các loại tin tức bên lề trộn lẫn yêu hận tình thù.
Người bình thường sẽ lựa chọn tin tưởng cái nào?
Đương nhiên là cái sau.
Âm mưu tính kế giữa hai đoàn phim Hollywood, hai ảnh đế hợp tác mà lại còn NG mấy chục lần, những tin tức đó thảo luận lên còn có thú hơn video hậu trường nhiều. Người qua đường thảo luận đến hứng thú nồng đậm, nhóm fan cũng cảm giác giống như thấy được chân tướng, căn bản không có ai nghĩ rằng, hai cái đều là giả.
Bởi vì, nếu chỉ cho ra một đáp án, có lẽ người qua đường còn cảm thấy đoàn phim nói dối. Nhưng cho ra hai lựa chọn, rất ít ai cảm thấy hai bên liên thủ nói dối, ngược lại sẽ lựa chọn đáp án mà mình muốn tin tưởng.
Chính ngay lúc này, đoàn phim «Định luật 0» lại đăng một bức thư luật sư: [ về video không thật đăng trên tài khoản mạng xã hội Hoa Hạ hôm nay, đoàn phim chỉ trích mãnh liệt, yêu cầu tài khoản đó lập tức xóa bỏ video, đăng bài xin lỗi, nếu không chắc chắn sẽ truy cứu… ]
Tiếp đó, trên trang Hoa Hạ Entertainment cũng treo lên một bức thư luật sư na ná.
Có nôn nóng như thế nào nữa, thì họp vẫn phải mở. Nhưng mà lúc này, khi Dung Hằng đến gần phòng họp, ông ta trăm triệu lần không ngờ, lại nhìn thấy một người căn bản không nên xuất hiện ở chỗ này!
Hàng đầu bên trái bàn hội nghị, thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp cười nhạt ngẩng đầu nhìn ông ta. Dung Hủ cứ như vậy an an tĩnh tĩnh ngồi ở đàng kia, bên cạnh là quản lý cấp cao của Tần thị. Ánh mắt cậu hết sức bình tĩnh, rõ ràng là đang cười, nhưng ý cười cũng không tới đáy mắt, khí tràng mạnh mẽ lặng lẽ tản ra, khiến Dung Hằng thoáng đơ người, không biết thế nào lại rùng mình một cái.
Sau khi cất bước đi đến chỗ ngồi, Dung Hằng cười lạnh hỏi: “Đại minh tinh bận trăm công ngàn việc sao hôm nay lại đến đây?”
Những lời này mang đậm ý trào phúng, không ít cổ đông ngồi bên cạnh nghe được đều nhíu mày. Nhưng Dung Hủ lại trấn định cười cười, cũng không trả lời vấn đề này, mà là cười như không cười hỏi ngược lại: “Chú hai, vết sẹo trên mặt chú thật sự không hết được à?”
Cả người Dung Hằng cứng đờ, còn chưa nói gì, đã nghe Dung Hủ nói tiếp: “Thím hai cũng thật là, bất quá chỉ là tìm một tình nhân, ở bên ngoài sinh con trai thôi, không ngờ thím ấy đã muốn lấy mạng của chú.”
Chuyện Dung Hằng có con riêng ở bên ngoài, phần lớn cổ đông ở đây đều ngầm hiểu trong lòng, nhưng không có khả năng trực tiếp nói ra như vậy. Có mấy cổ đông nữ đã lập tức đen mặt, nhưng lời nói kế tiếp của Dung Hủ mới khiến cho họ càng thêm tức giận: “Năm trước lúc thím hai đến châu Âu du lịch, chiếc xe kia tông cũng thật khéo, con đường đó bình thường cả ngày cũng không được mấy chiếc xe đi qua, không ngờ ngày đó lại có lớn một chiếc xe tải lớn như vậy chạy lên. May mắn lúc ấy thím hai bảo vệ được cái mạng, tôi vẫn luôn rất bận không thăm thím hai được, thật sự là hổ thẹn quá.”
Ngụ ý quá rõ ràng, là ám chỉ vụ tai nạn xe của thím hai Dung năm trước không đơn giản.
Dung Hằng tức giận đến cắn chặt răng, nhưng nhìn khuôn mặt tươi cười tinh xảo của Dung Hủ, ông ta lại không nói ra được một chữ phản đối, chỉ có thể nhanh chóng nói rằng: “Được rồi, bắt đầu họp.”
Cuộc họp tiến hành hết sức thuận lợi, mỗi tháng Dung thị đều mở đại hội cổ đông một lần, chủ yếu là để cổ đông biết được hướng đi gần nhất của công ty. Trước đây có một phần cổ đông thậm chí còn không tham gia đại hội, nhưng người đại diện của Dung Hủ thì lại nhiều lần tham gia, mỗi lần đều thêm phiền cho Dung Hằng trên hội nghị.
Nhưng mà trên hội nghị lần này, hết thảy đều thuận lợi đến quá đáng. Sau khi Dung Hằng nói xong về công trình lớn gần đây, phóng mắt nhìn nhìn bốn phía, đột nhiên phát hiện: tất cả cổ đông Dung thị, hôm nay… đều đến?!
Sao bọn họ đến hết vậy?
Hơn nữa Dung Hủ cũng đến.
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên đều tới tham gia đại hội cổ đông vậy?
Cảm giác bất an nồng đậm thổi quét Dung Hằng, ông ta bắt đầu nhanh chóng tự hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng mà tận đến khi hội nghị sắp chấm dứt, vị quản lý cấp cao Tần thị đứng lên nhìn về phía ông ta, Dung Hằng cũng không biết đối phương đang chuẩn bị nói cái gì.
Vị quản lý cấp cao này trước kia là người phụ trách Tần thị khu Hoa Hạ, năm trước vừa mới rời khỏi Tần thị, đến Dung thị giúp Dung Hủ xử lý cổ phần. Tất cả mọi người đều cảm thấy đây là dùng dao mổ trâu để giết gà, người này chỉ phục vụ cho mỗi mình Dung Hủ, căn bản là lãng phí nhân tài. Nhưng hiện giờ, vị quản lý cấp cao trẻ tuổi ấy nhìn tổng tài Dung thị, cười nói: “Dung Hằng tiên sinh, về vụ ‘Thủy Lập Phương’, tôi có vài việc, muốn lãnh giáo ngài một chút.”
Một giờ kế tiếp, là một giờ tối tăm nhất từ khi Dung Hằng tiếp quản Dung thị tới nay.
Ông ta chưa từng ngờ rằng, những vấn đề chỉ có mình mới biết được, trên đại hội cổ đông thế này, lại bị một người ngoài lần lượt chỉ rõ, xé ra đặt ở dưới ánh mặt trời mà soi mói. Công trình ”Thủy Lập Phương” quả thật có một lỗ hổng lớn, nhưng vấn đề này rõ ràng chỉ có mình và tổng giám đốc hạng mục biết, rốt cuộc Dung Hủ làm sao mà biết được!
Hơn nữa, ngoài việc đó ra, còn có thiệt nhiều chuyện ngay cả chính Dung Hằng cũng không biết. Chẳng hạn như tổng giám đốc hạng mục kia ăn hối lộ, dùng vật liệu thép giá rẻ thấp kém thay thế chất liệu tốt, làm móng trên mảnh đất Thủy Lập Phương. Nếu chuyện này là thật, vậy Thủy Lập Phương không xảy ra sự cố còn ổn, một khi xảy ra sự cố, Dung thị tuyệt đối sẽ xong đời.
Dung Hằng bị dọa đến một thân mồ hôi lạnh, ngay từ đầu ông ta còn có thể phản bác đối phương, nhưng theo từng chuyện từng chuyện bị vạch trần, ông ta chỉ có thể nghẹn họng ngồi trân trân ở tại chỗ, nghe quản lý cấp cao kia lần lượt nói ra sự việc. Những cổ đông ở đây có người lòng đầy căm phẫn, không dám tin mà chất vấn Dung Hằng, còn có thật nhiều cổ đông không có một chút biểu tình với việc này, yên tĩnh ngồi lẳng lặng.
Bỗng đột nhiên, Dung Hằng liền hiểu rõ: thằng con hoang đó đã thu mua được rất nhiều cổ đông!
Nhìn Dung Hủ mỉm cười trấn tĩnh, Dung Hằng hận không thể lập tức nhào lên róc xương lột da cậu, ném xuống từ cao ốc Dung thị. Đến cuối cùng, vẻ mặt quản lý cấp cao kia càng ngày càng lạnh, hắn hung hăng vứt văn kiện trên bàn, đối mặt Dung Hằng, cả giận nói: “Dung tổng, hành vi của ông hoàn toàn nguy hại đến ích lợi của Dung tiên sinh chúng tôi, xin hỏi ông có lời gì để nói!”
Mắt Dung Hằng long lên sòng sọc, ông ta vỗ một bàn tay vào trên bàn, quát: “Thúi lắm! Việc cậu nói tôi cũng không biết, cậu có chứng cứ không? Hạng mục Thủy Lập Phương khai triển hai năm, hiện tại cậu dùng một câu liền muốn phủ nhận toàn bộ, còn nói trong nền móng đều là sản phẩm thấp kém. Cậu có biết hiện tại cậu đang nói cái gì không? Cậu dám chịu trách nhiệm cho lời cậu nói không?”
“Dung Hằng! Tôi mới muốn hỏi ông, rốt cuộc ông có biết ông đang nói cái gì hay không?!”
Giọng nói trong trẻo từ một bên truyền đến, chỉ thấy thiếu niên vẫn luôn bàng quan kia đột nhiên vỗ bàn đứng lên, hai mắt trợn lên căm tức. Tức giận trên mặt hoàn toàn không thể che giấu, khí thế hung hăng khủng bố nện ở trên người Dung Hằng, Dung Hủ rít ra từng chữ một: “Thủy Lập Phương muốn xây khu thương mại CBD cao cấp, ở nơi đó, có ba cao ốc văn phòng trên năm mươi tầng, hai trung tâm thương mại loại lớn, một đường dành riêng cho người đi bộ, còn có bảy tám cao ốc ba bốn chục tầng. Vật liệu thép dưới nền đều là thép kém chất lượng, nhất định phải chờ đến khi cao ốc sập xuống đập chết người, Dung Hằng, ông mới bằng lòng thừa nhận sao!”
Nhất thời sắc mặt Dung Hằng trắng bệch, các cổ đông trong phòng hội nghị cũng nghị luận sôi nổi.
Bị ánh mắt phẫn nộ của Dung Hủ nhìn mà trong lòng phát run, trong cổ họng có một chút mùi máu tươi, Dung Hằng cắn chặt răng, gượng chống nói rằng: “Chuyện này tao sẽ đi thăm dò, nhưng vậy thì sao? Thủy Lập Phương là hạng mục lớn nhất năm nay của Dung thị, lúc này mày muốn nói với tao cái gì? Dung Hủ, mày muốn nhìn Dung thị phá sản sao!”
Những lời này không cần Dung Hủ trả lời, quản lý cấp cao trẻ tuổi bên cạnh đã cười đẩy kính mắt, nói: “Dung tổng, Dung tiên sinh không muốn gì cả, chỉ là tôi muốn, có thể chọn lại chủ tịch.”
Vì sao vị quản lý cấp cao này bằng lòng từ chức ở Tần thị, đến Dung thị làm một cố vấn cổ đông?
Bởi vì ngay từ đầu, quản lý cấp cao này đã biết, về sau mình tuyệt đối không phải là một cố vấn đơn giản như vậy.