Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 68 :

Ngày đăng: 20:47 21/04/20


«Thất dực» phát hành mười ngày, tổng lượng tiêu thụ tích lũy là một trăm mười chín vạn.



Ý thức bản quyền của Hoa Hạ ở thế giới này rất mạnh, tròn mười ngày, cho dù có hơn trăm vạn bản CD chảy ra, trên internet cũng không có bất cứ MV «Thất dực» nào. Tận đến khi bên sản xuất chủ động công khai MV, thì cái MV này mới xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.



Trước đó đã từng nói, Dương Ký Diêu là một đạo diễn vô cùng giỏi về việc khống chế màu sắc. Thân là phái nữ, tâm tư cô tinh tế, so với đạo diễn nam càng có thể nắm giữ được khác biệt rất nhỏ giữa màu sắc và độ bão hòa, đây là đặc sắc và sở trường của cô.



Quảng cáo Dương Ký Diêu chế tác đầy màu sắc phong phú, rõ ràng là hai màu sắc vô cùng mãnh liệt, dễ dàng sinh ra xung đột, qua bàn tay cô chế tác, thường thường có thể va chạm ra tia lửa tuyệt vời, thời thượng khí thế.



Mà lúc này, sau khi MV «Thất dực» công bố trên trang video âm nhạc, lập tức hấp dẫn ánh mắt vô số dân mạng.



Vừa mở MV lên, là cảnh tượng một mảnh đèn đuốc kỳ lạ rực rỡ. Sắc thái mê ly và cảm giác xoay tròn hoang đường, toàn bộ thành thị giống như cách một tầng kính mờ mỏng manh, khiến người ta nhìn không chuẩn, vừa cảm thấy xinh đẹp lại hư ảo.



Dưới hiệu quả sáng tối sặc sỡ huyễn diệu này, một thiếu niên tuấn mỹ từ đằng xa chậm rãi đến gần. Cậu ấy mặc một chiếc áo khoác đỏ, hai chân gầy thẳng tắp, dáng người cao ngất, tóc hơi xoăn dùng kẹp tăm cố định qua một bên, lộ ra hơn phân nửa gương mặt tốt đẹp. Cậu ấy cứ như vậy từng bước một đi tới trước màn ảnh, tiếng bước chân cộp cộp là giai điệu duy nhất giờ phút này.



Khi cậu ấy bỗng nhiên dừng lại, trong âm hưởng truyền đến tiếng hít thở mỏng manh.



Màn ảnh lại biến hóa, lộ ra má phải tinh xảo hoàn mỹ của thiếu niên. Trên khóe mắt thon dài nhếch lên, một chút chu sa rực rỡ giống như ngọn lửa, chói loá mắt. Trong con ngươi trong suốt sáng ngời giống như phản chiếu đầy sao trời, rực rỡ trong suốt, cậu ấy an an tĩnh tĩnh ngưng mắt nhìn bạn, sau đó… chậm rãi nhắm hai mắt lại.



Trong phút chốc, một ngọn lửa từ bên cạnh hoa văn chu sa ở đuôi mắt hừng hực thiêu đốt!



Oanh!



Một đôi cánh bằng lửa dần dần hình thành ở bên trái hình ảnh, màu sắc kia xinh đẹp hoa mỹ, dường như muốn đoạt đi hết thảy sáng chói trên thế gian.



Cuối cùng, vạn vật quy về hắc ám.



Khúc nhạc dạo «Thất dực», du dương vang lên.



Hơn phân nửa thời gian MV, đều kể về một câu chuyện. Hai người bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, giúp đỡ lẫn nhau, đi vào thành phố lớn dốc sức làm việc. Bọn họ cùng đạt được thành công, nhưng một người trong đó lại bị thế giới coi trọng vật chất này mê hoặc.



Sinh ra bất đồng, sinh ra xung đột, sinh ra khắc khẩu, sau đó chiến tranh lạnh.



Một người ngợp trong vàng son, một người yên lặng trông giữ hồi ức lúc trước.



Nhưng mà mười năm sau, bạn tốt trước đây ngoài ý muốn bỏ mình, trong lúc đột ngột, hình ảnh vỡ nát, vạn vật quay về nguồn gốc ban đầu.



Trong nửa đoạn câu chuyện trước, Dung Hủ vẫn luôn mặc áo khoác đỏ, xuất hiện giữa câu chuyện giống như xen kẽ vào. Màn ảnh của cậu không nhiều lắm, nhưng chỉ cần cậu xuất hiện, mỗi một hình ảnh đều tinh tế hoa lệ, bất luận là bố cục hay là thiếu niên kia, đều hoàn mỹ đến mức làm cho người ta không cách nào soi mói, chỉ có thể chậc chậc tán thưởng.



Nhưng mà sau khi hình ảnh đột nhiên vỡ nát, cậu ấy lại mặc một bộ quần áo màu trắng sạch sẽ, không còn bộ dạng rực rỡ chói lòa vừa rồi nữa.



Hối hận như thế nào, đau khổ như thế nào, xa cầu như thế nào, trong tiếng ca tinh thuần này bày ra đến vô cùng nhuần nhuyễn.



Chờ đến cuối cùng hát xong tất cả ca từ, Dung Hủ quần áo trắng xuất hiện ở hình ảnh phía bên phải, Dung Hủ áo khoác đỏ xuất hiện ở hình ảnh bên trái, bọn họ đi về phía đối phương, ở điểm giữa đột nhiên toàn bộ hóa thành ngọn lửa biến mất.



Giữa hình ảnh, là thiếu niên mặc một bộ trường y màu đen.
Một người, một trăm lẻ một vạn!!!



[ Một trăm vạn… ở quê tôi có thể mua một căn nhà  _(:з” ∠)_]



[ Quê tui có thể mua hai căn nhà này a a a! ]



[ Ôm chính mình lạnh run. Không nghĩ tới còn có trắng giàu đẹp cũng thích Dung Dung, cũng manh CP Trình Dung giống tôi. ]



Rất nhanh, đã có người nghĩ đến một sự kiện: [ Ý? Tôi nhớ cái nick Liên Dung Tranh Tử Hãm này có phải trước kia từng đăng ảnh đang ngủ của Dung Dung hay không? ]



Những lời này vừa rơi xuống, nhóm fan lại sôi trào lên!



Không chỉ là đại gia trắng giàu đẹp, còn có được ảnh đang ngủ của Dung Dung!



Số lượng fan của Liên Dung Tranh Tử Hãm lấy tốc độ mắt thường có thể thấy nhanh chóng bay lên, rõ ràng lúc sáng sớm đã rớt đến chỉ còn lại có hơn tám trăm fan thật và hai ngàn fan thuỷ quân, trong vòng một giờ ngắn ngủn, fan của cô bạn trực tiếp phá một vạn, thậm chí còn đang nhanh chóng tăng lên!



Chờ đại gia trắng giàu đẹp trong miệng các fan lấy được điện thoại di động của mình, đã là buổi chiều một giờ.



Hơn mười ngàn thông báo tin tức khiến cái di động quả táo mới tinh lập tức chết máy, qua mấy phút đồng hồ, mới chậm rãi khôi phục bình thường.



Liên Dung Tranh Tử Hãm kinh ngạc mở weibo ra, khi phát hiện vô số người trăm miệng một lời hô “Đại đại còn thiếu vật trang sức chân không”, khóe miệng bạn fan ấy co rút: “…”



Cầm di động vào phòng ngủ, Tần Trình tỉ mỉ lật xem weibo, rốt cuộc hiểu biết chuyện từ đầu đến cuối. Mà ở căn phòng cách vách hắn, Dung Hủ vừa mới trở lại phòng ngủ còn chưa kịp nghỉ ngơi, liền nhận được điện thoại của La Thiến.



La Thiến rất ít khi gọi điện thoại cho Dung Hủ, bởi vì nhiệm vụ chủ yếu của cô là quản lý fan và chăm sóc Dung Hủ, chỉ cần Dung Hủ nghỉ ngơi, trên cơ bản cô sẽ không liên hệ Dung Hủ. Nhưng hiện tại, vào thời gian nghỉ ngơi này, cô lại gọi một cú điện thoại lại đây.



Dung Hủ nhướn mi, nhận nghe điện thoại, vừa mới cười nói một câu “Tiểu Thiến, có chuyện gì không”, liền nghe đầu kia điện thoại, La Thiến thở hổn hển, giọng điệu dồn dập nói rằng: “Tiểu… tiểu Hủ! Vừa rồi có một fan trực tiếp quyên một trăm vạn cho hoạt động từ thiện của cậu! Ặc, nói đúng ra là hơn một trăm lẻ một vạn! Hiện tại trong giới fan đều nổ tung, ảnh hưởng rất lớn, đã có không ít người qua đường và nhóm fan khác đều thảo luận. Hiện tại tôi lo lắng có người nói người này là tự chúng ta an bài, nói chúng ta lăng xê. Vừa rồi tôi đã liên hệ với anh La, cậu xem cậu có cần chú ý một chút hay không?”



Hai mắt chậm rãi trợn to, qua hồi lâu, Dung Hủ mới trấn định hỏi: “Chị tiểu Thiến, chị xác định là một trăm vạn, không phải là một trăm đồng hả?”



La Thiến lập tức sửng sốt, một lát sau, cô mới dở khóc dở cười nói rằng: “Loại chuyện này tôi làm sao có thể tính sai. Tiểu Hủ, tôi đã liên lạc với bên admin quyên tiền, bọn họ cho tôi câu trả lời khẳng định. Thật sự thật sự thật sự thật sự… fan của cậu thật sự vì ủng hộ hoạt động của cậu, quyên ra một trăm vạn!”



Dung Hủ: “…”



Thật lâu sau, Dung Hủ giọng điệu bình tĩnh hỏi: “Cô ấy tên gì?”



Một đống chuyện đả kích, khiến đầu óc La Thiến choáng váng, trong lúc nhất thời thế mà lại quên tên của đối phương. Cô ấp úng hồi lâu, mới giật mình tựa như tỉnh mộng nói rằng: “Cô ấy tên Liên Dung Tranh Tử Hãm… Đúng! Chính là Liên Dung Tranh Tử Hãm!”



Vẻ mặt đột nhiên cứng đờ, mày hơi hơi nhăn lại, thiếu niên lặp lại tên này một lần, ngay sau đó, cậu phút chốc trợn to hai mắt, thấp giọng nói: “Là cô ấy?!”



Trong phòng cách vách, Liên Dung Tranh Tử Hãm: “Ắt xì…”



Hết chương 68