Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 99 :

Ngày đăng: 20:47 21/04/20


Trong giới giải trí có loại phương thức debut, tên là “bản sao”.



Đời trước của Dung Hủ, có một đài truyền hình đã từng tổ chức một chương trình tạp kỹ, tên «Tôi là đại minh tinh», ý đại khái của chương trình là tìm kiếm mặt minh tinh trong nhóm người nghiệp dư (quần chúng bình thường). Bọn họ triệu tập mặt minh tinh rộng khắp toàn quốc, cuối cùng người đạt quán quân có mặt mũi giống một thiên vương siêu sao thế hệ trước.



Người đó dựa vào việc này mà debut, quay phim truyền hình, đóng phim điện ảnh, coi như là hơi hot lên một phen, nhưng cuối cùng vẫn là bừa bãi vô danh.



La Thiến vừa uống nước, vừa lén lút ngắm phía trước.



Ở nơi đó, Lô Tường Bác vừa mới hóa trang xong từ phòng trang điểm đi ra, đang chuẩn bị chụp ảnh tạo hình. Nhân vật mà nam số hai sắm vai là một vương tử vườn trường khốc soái, trẻ tuổi xán lạn, biết chơi bóng rổ, có rất nhiều cô gái thích hắn, là nhân vật hotboy điển hình.



Hiện giờ Lô Tường Bác đứng ở giữa studio, mặc một bộ đồ bóng rổ nền đỏ viền trắng, ngực ôm một trái bóng rổ, không ngừng bày tạo hình, chụp ảnh.



La Thiến nhỏ giọng nói rằng: “Lô Tường Bác này mới debut năm kia, lấy danh nghĩa Tần Trình, đi đâu cũng bị kêu là ‘tiểu Tần Trình’. Tiểu Hủ, tôi cũng không thích hắn, mỗi lần hắn tham gia chương trình tạp kỹ, đều cố ý lặp lại biệt danh đó một lần, làm giống như người ta không biết vậy, thật sự là rất phiền. Rõ ràng là hình tượng mình cố ý tạo ra, còn mỗi ngày nói hoài, người này thật không biết xấu hổ.”



Đã vào giới hơn nửa năm, La Thiến đã sớm không phải là tiểu trợ lý mới ra đời lúc trước.



Cô đương nhiên không có khả năng đơn thuần cho rằng biệt danh “tiểu Tần Trình” là fan và khán giả dán trên người Lô Tường Bác, rất rõ ràng, đây là lộ tuyến phát triển mà người đại diện quy hoạch cho Lô Tường Bác.



Lô Tường Bác có ba phần giống Tần Trình, xuất thân chính quy, diễn xuất không tính là tốt, nhưng bởi vì khuôn mặt hắn cùng với hình tượng “tiểu Tần Trình” xây dựng ra, hợp đồng điện ảnh của hắn vẫn rất nhiều. Các đạo diễn đều rất thích ý dùng hắn, tùy tiện đóng nam số ba, nam số bốn, bởi vì có lẽ sẽ có khán giả nhìn trên mặt mũi “tiểu Tần Trình”, đến xem phim. Đây là một mánh lới, cũng là một điểm tuyên truyền.



Nghe La Thiến nói xong, Dung Hủ nâng mắt lên, thản nhiên quét nhìn Lô Tường Bác một cái. Ánh mắt cậu từ mặt mũi đối phương lướt xuống, cuối cùng cong khóe môi, nhẹ nhàng mỉm cười: “Hắn lùn hơn Tần Trình rất nhiều.”



La Thiến sửng sốt, phì cười nói: “Tiểu Hủ, cậu cũng xấu xa quá, chọt miệng vết thương của người ta, hắn mới 1m77, Tần thần chính là 1m90.” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng La Thiến lại mang bộ dáng tự hào, không chút nào có ý tứ khiển trách Dung Hủ.



Thiếu niên chỉ có thể mỉm cười nhún vai, vô tội nhìn.



Rất nhanh, liền tới thời gian ăn cơm chiều.



Hiện giờ cả đoàn phim đều đến đông đủ, thừa dịp này, đoàn phim làm một lần liên hoan đơn giản, để tất cả diễn viên đều tụ tập một chỗ, nói chuyện phiếm, hiểu biết nhau, giúp cho việc quay phim kế tiếp.



Lần này ăn chính là tiệc đứng, Dung Hủ bưng đĩa ăn tùy tiện đi lấy một ít cơm nước. Chờ cậu trở lại chỗ ngồi của mình, vừa mới ngồi xuống, chợt nghe một giọng nói mang theo ý cười vang lên trước mặt mình: “Chào cậu, nơi này có người không, tôi có thể ngồi ở chỗ này chứ?”



Động tác lấy đũa của thiếu niên phút chốc sửng sốt, cậu ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, khi nhìn đến khuôn mặt xán lạn tươi cười kia, hơi hơi dừng lại. Ngay sau đó, Dung Hủ cười nhạt gật đầu: “Không có người, anh tùy tiện ngồi đi.”



Lô Tường Bác buông đĩa ăn xuống, kéo ghế ra ngồi vào.



Hai người tự mình ăn uống, Dung Hủ an an tĩnh tĩnh ăn, giống như không cảm thấy có cái gì không đúng, mà Lô Tường Bác thì ăn vô cùng chậm, hắn ăn một chút liền không tiếng động ngẩng đầu nhìn Dung Hủ một cái. Chờ nhìn thấy Dung Hủ chuẩn bị ăn hoa quả, hắn phút chốc nắm chặt chiếc đũa, cười mở miệng: “Kỳ thật… Dung Hủ, tôi đã sớm biết cậu. Tôi rất thích «Tầng mây màu đen», bộ phim kia thật hay, đặc biệt hay, tôi xem tận ba lần. Chốc nữa cậu có thể ký cái tên cho tôi không?”



Dung Hủ để đũa xuống, mỉm cười nói: “Được, cám ơn anh đã thích.”



Lời chỉ nói tới đây, không có nói thêm nữa.



Dung Hủ chỉ trả lời sáu chữ, nhưng trên mặt Lô Tường Bác lại không có một chút giận dữ.



Tuy rằng Lô Tường Bác đã ra mắt hai năm, nhưng thành tích của hắn thấp hơn Dung Hủ rất nhiều. Rõ ràng vẫn luôn đóng phim, cũng vẫn luôn xào hình tượng, nhưng mà hắn chính là không nóng không lạnh. Khán giả có ấn tượng với “tiểu Tần Trình”, nhưng phần lớn chỉ nhớ rõ mặt hắn cùng với một ít nhân vật hắn diễn, lại không nhớ rõ tên của hắn.



Giới giải trí là một nơi cấp bậc rõ ràng, vô cùng hiện thực, nhân khí của Dung Hủ quăng Lô Tường Bác mười con phố, thành tích phòng bán vé cũng cao hơn người kia không chỉ một cấp bậc, lại càng không cần nói cậu còn lấy được cúp Mẫu Đơn, Phi Thiên và Chuông Vàng —— Lô Tường Bác chỉ từng đạt được vài đề cử giải thưởng điện ảnh hạng hai, chưa từng lấy giải một lần nào.



Dựa vào những thành tích đó, hiện giờ dù Dung Hủ nói một câu “Xin lỗi, nơi này có người rồi, anh ngồi không tiện lắm”, Lô Tường Bác cũng không có biện pháp với cậu.



Tính tình Dung Hủ coi như không tồi, cũng không tính là ghét Lô Tường Bác cỡ nào, chỉ là nhìn đến mặt của hắn… luôn có chút không được tự nhiên.



Dáng mặt cùng với mũi Lô Tường Bác thật sự có hơi giống Tần Trình, nhưng mà mắt và môi lại không giống chút nào. Nhưng có mặt và mũi là đủ rồi, loại ba phần giống này đủ để cho hắn lấy danh nghĩa Tần Trình, đi mưu lợi cho mình.



Dung Hủ không có cảm tình gì với hành vi này, nhưng cũng không có biện pháp khiển trách đối phương.



Trong giới ít có loại chuyện này, nhưng không phải là không có, ngay cả đương sự Tần Trình cũng trực tiếp xem nhẹ Lô Tường Bác, lười so đo với đối phương, vậy cậu cũng không tiện nói gì.



Sau một lúc lâu, Dung Hủ cơm nước xong, chuẩn bị đứng dậy bưng đĩa đi. Lô Tường Bác nhanh chóng nói rằng: “Dung Hủ, vừa rồi tôi nhìn thấy nhân viên mới bưng lên một đĩa dưa hấu, gần đây trời nóng, cậu có muốn ăn dưa hấu hay không? Tôi tính đi lấy dưa hấu, có muốn thuận tiện giúp cậu lấy một chút không?”



Dung Hủ trực tiếp đứng lên, cười lắc đầu: “Đa tạ ý tốt của anh, tôi ăn no rồi, thật sự không cần.”



Lời vừa nói ra, Dung Hủ xoay người bước đi. Cậu vừa mới xoay người, liền bất đắc dĩ cười cười, bước nhanh rời đi.



Ở chung chỗ với Lô Tường Bác này… ừm, thật sự rất khảo nghiệm lực nhẫn nại của cậu. Nhìn thấy mặt đối phương, lại nghĩ tới biệt danh của người này, Dung Hủ luôn không kìm lòng nổi mà ảo tưởng hắn thành Tần Trình. Tần Trình vẻ mặt thấp thỏm nói chuyện với cậu, Tần Trình lúc ăn cơm chẹp miệng, môi Tần Trình có chút lật ra bên ngoài…



Không được, nghĩ thế nào cũng thấy khôi hài, cậu có thể không cười thật sự là rất không dễ dàng.



Sau khi bỏ đĩa ăn tới chỗ thu gom, La Thiến liền lén chạy tới. Cô gái nhỏ này nấp ở phía sau Dung Hủ, lén lút nhìn Lô Tường Bác cách đó không xa một cái, sau khi thu hồi tầm mắt, La Thiến bĩu môi, bất mãn nói: “Tiểu Hủ, Lô Tường Bác kia nói gì với cậu vậy?”



Nhìn dáng vẻ không được tự nhiên của trợ lý nhà mình, Dung Hủ nhướn mi: “Chỉ là chào hỏi.”



La Thiến lập tức nói rằng: “Tiểu Hủ, hắn khẳng định không có ý tốt! Tôi vừa mới nghe Lý phó đạo nói, sở dĩ Hứa đạo chọn Lô Tường Bác trong số nhiều diễn viên, hóa ra không chỉ vì hắn tự hạ thù lao, trên thực tế căn bản một phân tiền thù lao hắn cũng không lấy! Hắn là cố ý muốn đóng bộ phim này, nhưng vì sao hắn muốn đóng, cậu có biết không?”



Lúc nghe “tự hạ thù lao”, Dung Hủ còn tương đối bình tĩnh, nhưng lúc nghe đến “một phân tiền thù lao cũng không lấy”, ý cười trên mặt cậu phút chốc cứng đờ.
Trong đoàn phim một trận hoan hô, Tiêu Tử Đồng cũng kích động không ngừng gật đầu.



Cảnh thứ hai, vẫn là cảnh hồi ức “đời trước”. Lần này hoàn toàn từ góc độ Đỗ Nhiên, quay cảnh cậu quen biết Triệu Nhạc Lăng.



Dung Hủ mặc áo sơmi màu trắng, sợi tóc nhỏ vụn rũ trên cặp mắt sáng ngời, hệt như một hồ nước trong suốt, an an tĩnh tĩnh, dịu dàng nhẹ nhàng. Khi cậu ngồi ở góc phòng học, không tiếng động nhìn ngoài cửa sổ, chăm chú nhìn nữ sinh kia đùa giỡn với bạn bè, rất nhiều nhân viên công tác cũng nhịn không được mà nhìn cậu, cũng dần dần hiểu rõ: “Hóa ra, đây là cảm giác mà Hứa đạo muốn à…”



Trường đại học mà đoàn phim mượn dùng hiện giờ đã nghỉ hè, nhưng cũng không ít học sinh ở lại trường. Khi nghe nói đoàn phim «Không tiếng động» quay hình ở trường của mình, đừng nói trường đại học này, toàn bộ sinh viên làng đại học đều chen chúc tới, kích động muốn xem tình huống đoàn phim.



Bảo vệ đoàn phim chặn bọn họ ở chỗ rất xa, những sinh viên đó hoàn toàn nhìn không thấy bóng dáng diễn viên. Nhưng luôn có một vài sinh viên biết đường nhỏ, lén lút chạy tới đoàn phim.



Khi ba bốn sinh viên đó đi vào đoàn phim, phó đạo diễn phụ trách an toàn đoàn phim nhanh chóng đứng dậy, kêu bảo vệ tiễn đối phương đi. Mấy nữ sinh kia gấp đến độ nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, các cô rướn cổ lên, cố gắng nhìn tình huống trong phim trường, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng diễn viên.



Dung Hủ vừa mới bổ trang xong, từ phòng nghỉ chung của đoàn phim đi ra, mới vừa đi hai bước, chợt nghe thấy một tiếng thét chói tai: “Dung Dung!!!”



Âm thanh này xen lẫn tiếng khóc nức nở, Dung Hủ phút chốc dừng bước, nhìn sang chỗ phát ra tiếng.



Chỉ thấy bốn nữ sinh cầm di động, điên cuồng vẫy cậu, trong đó ba nữ sinh đã đỏ vành mắt bật khóc. Bảo vệ cao lớn cường tráng thô lỗ đuổi các cô ra ngoài đoàn phim, Dung Hủ lập tức nhíu mày, đi nhanh sang, giữ chặt tay nhân viên bảo vệ kia, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”



Nhân viên kia sửng sốt, theo bản năng đáp: “Lưu phó đạo bảo tôi đuổi mấy nữ sinh này đi.”



Dung Hủ híp mắt, môi chậm rãi mím lại, cậu nhìn chằm chằm bảo vệ, giọng nói thanh lãnh hỏi lại một lần: “Lưu phó đạo là nói… kêu anh đuổi các bạn ấy đi à?”



Khí tràng mạnh mẽ đè ép trên người bảo vệ đó, khiến cả người hắn lạnh run, tay lôi kéo túi sách nữ sinh cũng run rẩy ngừng lại. Hắn run giọng, gượng cười nói một câu: “Lưu… Lưu phó đạo bảo tôi mời các cô ấy đi.”



Bên môi thiếu niên lộ ra một nụ cười lạnh lùng, lạnh nhạt nói: “Tôi sẽ làm các cô ấy đi.”



La Thiến ở xa xa nhìn thấy cảnh này, nhanh chóng đi tới. Đợi hiểu tình huống, cô nghiêm túc nhìn mấy nữ sinh kia, nói rằng: “Đoàn phim hiện tại đang quay hình, rất nhiều thứ đều là giữ bí mật. Đạo diễn không thích lộ ảnh, nếu ông ấy muốn đăng ảnh hiện trường, sẽ tự mình đăng, nhưng rất không thích người khác lộ ra, cho nên đoàn phim tạm thời không chào đón bất cứ fan nào đến tham ban. Các bạn đi nhanh đi, bảo vệ vừa rồi tôi sẽ nói với Lưu phó đạo một chút, để giáo huấn lại, động tác thật sự quá thô lỗ.”



Trong bốn nữ sinh, có một nữ sinh bị kéo đứt dây đeo cặp sách. Nghe xong lời này, các cô liên tục gật đầu, nhưng mà tầm mắt lại xuyên qua La Thiến, nhịn không được nhìn Dung Hủ ở phía sau cô.



La Thiến thấy thế, bất đắc dĩ cười cười, xoay người nói: “Các bạn ấy cũng đã đến nơi này, tiểu Hủ, nếu không… mọi người chụp chung nhé?”



Dung Hủ đi lên trước, tầm mắt lần lượt đảo qua bốn nữ sinh. Bộ dạng thiếu niên không cười, nhìn qua… có chút lạnh, khiến bốn tiểu nữ sinh đều rụt cổ, không dám nói lời nào.



Mấy nữ sinh đều yên lặng nghĩ trong lòng: chẳng lẽ Dung Dung giận hả?



Nhưng mà ngay sau đó, lại nghe Dung Hủ than nhẹ một tiếng, trên khuôn mặt tuấn mỹ cũng lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ: “Các bạn đó, nếu vừa rồi tôi không phát hiện, có phải sẽ bị hắn đẩy ngã xuống đất rồi hay không? Về sau đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy, lần này chỉ là quai đeo cặp bị đứt, là việc nhỏ, nếu như bị bảo vệ kia đẩy xuống đất, chỗ nào đó bị thương, ba mẹ mấy bạn không đau lòng sao?”



Mấy tiểu nữ sinh đột nhiên ngây người, dường như không nghĩ tới, nam thần nhà mình thế lại liên miên cằn nhằn… thuyết giáo như vậy?!



Dung Hủ lại kiên nhẫn cường điệu với các cô mấy lần, nếu đoàn phim ngăn cản không cho vào, vậy ngàn vạn lần đừng xông loạn. Chờ mấy nữ sinh mạnh mẽ gật đầu, tỏ vẻ đã biết, cậu mới dở khóc dở cười ký tên cho bốn người, lần lượt chụp ảnh chung, lại để La Thiến đưa các cô rời đi.



Lúc gần đi, Dung Hủ vứt cho La Thiến một ánh mắt ra hiệu, La Thiến ngây ra, lát sau gật đầu.



Bốn nữ sinh đến bây giờ còn cảm thấy giẫm trên đám mây, hoàn toàn không thể tin được, vừa rồi thế mà mình lại chụp chung với Dung Dung, lấy được chữ ký, còn… còn đụng đến tay nhỏ bé của Dung Dung!



Chờ sau khi La Thiến đưa các cô ra, La Thiến giữ chặt nữ sinh bị kéo đứt quai đeo cặp, nhét vào trong tay cô bé một tờ giấy đỏ.



Nữ sinh kia mãnh liệt sửng sốt, hoàn toàn không hiểu là xảy ra chuyện gì, chợt nghe La Thiến cười nói: “Tôi rất ít khi nhìn thấy tiểu Hủ tức giận, hôm nay không ngờ lại… Hôm nay không ngờ lại thấy một lần, cậu ấy thật sự rất đau lòng mấy bạn, lo lắng mấy bạn bị thương. Hiện tại mấy bạn đi nhanh đi, mua cái túi mới đẹp đẹp, về sau đừng làm chuyện lỗ mãng như vậy nữa.”



Chờ nữ sinh đó nhớ là phải nhanh chóng trả tiền lại cho La Thiến, La Thiến đã sớm đi không thấy bóng dáng. Các cô đứng ở ngoài dây cách ly của đoàn phim, muốn nâng bước tiến lên, lại yên lặng lùi chân về.



Năm phút đồng hồ sau, trong diễn đàn tư nhân của Dung Hủ ——



[QAQ Dung Dung thật tốt! Mị yêu Dung Dung cả đời! Mị yêu cậu ấy!!! ]



Bài post này nhanh chóng khiến cho nhóm fan chú ý, bọn họ mở bài post ra, sau khi nhìn thấy nội dung trong bài, một đám kích động hồi âm. Mà các admin sau khi nhìn thấy bài post này, đầu tiên là răn dạy vài fan không tuân thủ quy củ kia, tiếp đó trở lại trong nhóm của mình, lau đôi mắt rưng rưng, cảm động nói chuyện phiếm.



[Wuli Dung Dung thật sự là vừa đẹp vừa tốt, sao ẻm có thể tốt như vậy! ]



[Tôi thật ghen tỵ mấy fan kia, đụng đến tay nhỏ bé của Dung Dung oa oa oa oa… ]



[Tôi đã quyết định sau khi tốt nghiệp liền vào giới làm việc! Tôi muốn gặp Dung Dung! Tôi muốn gặp Dung Dung! Tôi muốn gặp cậu ấy!!! ]



Hàn huyên một trận qua đi, admin đột nhiên lên tiếng: [ lại nói, «Không tiếng động» cũng đã khởi động máy, có phải chúng ta nên chuẩn bị tốt vật tiếp ứng hay không? Lần trước hành trình của đoàn phim «Mê thành» tương đối giữ bí mật, vẫn luôn cự tuyệt chúng ta tiếp ứng, đạo diễn Hứa Sanh tôi biết, ông ấy rất thoáng, phỏng chừng chờ thêm mấy lần công khai ảnh sân khấu, ông ấy liền cho phép tiếp ứng. ]



[ Có đạo lý, tôi cũng biết Hứa đạo là một người rất thoáng. Chúng ta có thể bắt đầu chuẩn bị tiếp ứng rồi nhỉ? ]



[ Đợt «Tầng mây màu đen» quá vội vàng, chưa kịp tiếp ứng. «Mê thành» cũng chỉ tiếp ứng một lần, chúng ta chuẩn bị không quá tốt. Lần này nhất định phải chuẩn bị tốt! Nhất định phải làm cho Dung Dung nhìn thấy tâm ý của chúng ta, cậu ấy tốt như vậy, chúng ta cũng phải làm tốt nhất, để nhân viên đoàn phim đều thích Dung Dung! ]



Vài fan lớn bắt đầu tiến hành thảo luận việc tiếp ứng vật tư cho «Không tiếng động».



Thảo luận đến cuối cùng, bỗng nhiên có một fan lớn hỏi: [ lại nói, mấy cô có ai từng liên lạc với Liên Dung Tranh Tử Hãm không? Không biết bạn ấy có bằng lòng gia nhập chúng ta tiếp ứng hay không. Chúng ta tiến hành quyên góp trong diễn đàn, nếu có bạn ấy gia nhập, tài chính của chúng ta sẽ càng đầy đủ, vật tư tiếp ứng cũng có thể chuẩn bị càng tốt. Như vầy đi, tôi lập tức đi liên lạc bạn ấy một chút, nhìn xem bạn ấy có đồng ý gia nhập với chúng ta hay không. ]