Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 128 :

Ngày đăng: 10:12 18/04/20


Rốt cục cái vấn đề ai áp ai và có đủ khả năng cướp người về tay hay không, đó lại thuộc về trình độ ‘tính toán’ và ‘mục tiêu’. Còn việc có thực hiện được hay không, vẫn còn là một vấn đề.



Tuy nói trình độ ‘vọng tưởng’ hoặc ‘ảo tưởng’ không bao giờ vượt qua được hệ số ‘gây khó dễ’, nhưng ba tên này vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc trực tiếp với bạn boss, hơn nữa ba tên này lại đồng dạng thuộc cấp độ boss, vì thế cả bọn cho rằng cái việc này chả có gì khó.



Trong lúc ba tên boss vui vẻ nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc, sự kiện tại phòng đấu giá cuối cùng cũng đã đến hồi kết thúc. Kỳ Thiên Thông phải chi ra ba ngàn vạn tử kim tệ để mua một bộ phim hài dành cho dị thú. không nói đến việc bản thân gã tức giận như thế nào, ngay cả Nguyên Tĩnh Nhã vẫn luôn giữ sắc mặt bình tĩnh cũng phải cương cứng mặt mày. Những người còn lại thì nhìn màn cuối cùng của vở kịch, vui vẻ hồi lâu sau cũng đã đến giờ ăn cơm.



Không còn nghi ngờ gì nữa, ông chủ Kim lại đạt được tư cách thăng cấp, tuy những thứ y đấu giá đều rất nhỏ bẻ không đáng kể, hoặc là nói mẹ nó còn có chút kỳ lạ, nhưng người ta là người có ‘thẻ’, hơn nữa đã thành công lừa được tiền của Kỳ gia lại còn bình yên vô sự sống sót, ít nhất là cho tới hiện tại, còn về sau thì, hẳn cũng chẳng có ai tới quấy rầy đâu. an~quy~lau



À, cậu hỏi vì sao ấy hả? Nhóm đại lão Ám Nhai sẽ vứt cho cậu một đống ánh mắt trợn trắng cho coi, sau đó dùng lời nói sâu xa nói với cậu, vô nghĩa, người lật ngã được Kỳ Vân Khiếu chính là con cá voi thời tiền sử kiêm chủ phu nhân Kỳ gia đó! Được chưa, Kỳ boss thì không nói làm gì, chỉ cần có con cá voi này trấn nhà thôi, ai có thể lừa được tiền của bọn họ hử?



Mọi người lục tục tản ra, Kim Dư tươi cười cùng Dạ Hoàng đi vào phòng VIP nghỉ ngơi. Lúc sắp sửa đi, nghĩ một hồi lại vẫy tay với Sơn Bạch Lộc, tốt xấu gì thì cũng nên chia cho thằng nhóc này một phần tiền. Sơn Bạch Lộc thấy Kim Dư ngoắc liền như chó thấy xương, chỉ còn thiếu xuất hiện cái đuôi lắc lắc nhào qua thôi. Bất quá, lúc thấy ông cụ và anh cả anh hai nhà mình, tên này lại tỏ vẻ nghiêm túc, nói với ông cụ và hai người anh mắt to trừng mắt nhỏ:



“Lão đại gọi con tới lãnh phúc lợi, nghe nói là có vài trăm vạn….”
Lúc trước khi tiếp nhận nhiệm vụ này, hắn đã nghĩ nhất định sẽ có chuyện phát sinh, cho nên ngay cả thiệp mời cũng đều là đặc chế, cố gắng để cho mọi việc trở nên an toàn nhất, nhưng cho dù là thế thì cũng rất khó đảm bảo sẽ không có người có dụng tâm kín đáo gây chuyện, một khi đến thời điểm kia, hết thảy phải xem thiệp mời của người đó thuộc thế lực nào. Một khi không thể tra ra là người của thế lực nào quấy rối, vậy người tổ chức sẽ gặp rắc rối lớn.



Thở ra một hơi, Dạ Hoàng nhìn người trong phòng nói: “Cổ khí tức cường hãn vừa nãy kia tuy trình độ không bằng ta, nhưng tính ra thực lực của hắn tuyệt đối đã vượt qua khỏi thợ săn cấp 10, như vậy cho dù có là dị thú hay là người thì vẫn không thể quản được, ta phải đi xem tình hình, hy vọng sẽ không xảy ra chuyện gì.” anquylau



Những người khác trong phòng nghe Dạ Hoàng nói cũng nghĩ tới một chuyện, tuy cái sự tồn tại kia không nhất định sẽ tạo thành nguy hiểm gì, nhưng một khi có vấn đề, chỉ cần bọn họ ở một chỗ tuyệt đối có thể miểu sát hết thảy vấn đề!



Lúc Dạ Hoàng và Kim Dư chờ người đi điều tra cỗ khí tức kia, ba tên trốn ở trong một góc hẻo lánh đang gặm đồ ăn do thuộc hạ ‘hiếu kính’ cũng chậm rãi ngẩng đầu nhìn xa xăm. “Khí tức này có chút quen thuộc a….” Tóc trắng chậm rãi nói, sau đó nhẹ nở nụ cười: “Ta nhớ, trước khi trở thành mãnh thú, ta suốt ngày cứ hỗn loạn nôn nóng. Không biết lần này là tới phiên tên nhóc nào thấy được chân diện mục của loài người đây?”



“Hừ! Quản nó là đứa nào! Dù sao có ba chúng ta ở đây, chỉ cần xác nhận tên kia đã thành hung, ngay cả thiên hoàng lão tử cũng vô pháp ngăn cản!! Sớm nên thức tỉnh, dị thú ngu ngốc trừ bỏ bị loài người ngược đãi ra thì còn được cái gì chứ?” Tóc đỏ ở một bên đầy vẻ hung ác quơ quơ đùi gà nướng. Cái tên băng sơn ở bên cạnh nhìn thấy liền ghét bỏ xê cái đĩa qua chỗ khác, nháy mắt liền giải quyết xong đĩa thức ăn, sau đó phun ra một chữ.



“Đi.” Đi nghênh đón đồng bọn mới của chúng ta.