Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 138 : Bán thành phẩm

Ngày đăng: 10:12 18/04/20


Cha con nhà Phi Ngọc Thịnh vừa mở miệng, liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người.



Cách có thể vẹn toàn đôi bên để mọi người thoát khỏi tình huống tranh chấp cãi lộn đến mặt đỏ tai hồng dĩ nhiên có thể đã gợi lên được sự chú ý lớn nhất. Bất quá, mọi người ở đây đều thuộc dạng cáo già, biểu tình của mọi người không phải là kinh hỉ, ngược lại, hoài nghi chiếm đa số--



Ông/Bà đây nghĩ còn không ra, hai người các ngươi nửa ngày không hé lấy một tiếng sao mà nghĩ ra được? Cố ý gây thêm phiền hay là muốn tìm cảm giác được tồn tại hả?



Phi Khương Vũ[109] nhìn ánh mắt của mọi người, vẻ mặt không biến, quay đầu nói với tổng thống và vài lão nhân có lai lịch cao nhất: “Trực tiếp khai chiến với dị thú trong thời gian dài sẽ khiến tinh cầu lâm vào khốn cảnh. Chiến loạn sẽ ảnh hưởng đến toàn cầu. Kinh tế, chính trị, văn hóa đều sẽ bị đình trệ thậm chí là thụt lùi. Cho dù chúng ta không vì dân chúng mà suy nghĩ cũng phải suy xét đến hậu quả của việc chinh chiến trường kỳ đối với toàn bộ xã hội. Cho nên, không thể đại chiến.”



“Về việc dụ dỗ chủ hòa, tình huống hôm nay các vị cũng đã thấy, không nói đến việc dị thú bạo động, chỉ riêng sức mạnh và sự căm hận chán ghét loài người của ba con mãnh thú hoàng đế kia cũng đủ để phá hư hết thảy kế hoạch hòa bình, huống hồ Bạch Kỳ Lân còn thẳng thừng nói ra hai chữ khai chiến, cho nên, không có khả năng chủ hòa.”



Phi Khương Vũ phân tích hai luồng ý kiến khiến mọi người sửng sốt, sau đó liền xuất hiện đủ loại thổi râu trừng mắt cười nhạo nhếch miệng. Dạ Yếm – gia chủ Dạ gia thậm chí còn tặng cho cái xem thường, “Lông chim[110] này, đầu ngươi bị kẹp cửa rồi hả?”~A~Q~L~



Chủ chiến không được mà chủ hòa cũng không xong, rốt cục phải làm cái gì? Vừa đám phán hòa giải vừa vác đại bác laser đi càn quét sao?



Phi Khương Vũ nghe Dạ Yếm nói cũng không giận, trực tiếp nói: “Tha.”




“Nguyên soái? Các ngài rốt cục là sao?” Nếu nói trong Quân bộ, nguyên soái là người khiến người ta kiêng kị không thể không cuối đầu, vậy tổng thống cũng là loại người không có ai bằng. Lúc này nhìn người Quân bộ không ngừng mắt đi mày lại, trong lòng hắn khó chịu giống như bị mèo cào, liền hỏi.



Lão nguyên soái nghe thấy, liếc mắt một cái, trầm mặc một lúc lâu sau mới mở miệng:



“Ba năm trước, ta ra lệnh cho Lương Sơn tiếp nhận một tổ nghiên cứu đệ nhất, có lẽ là ý trời, nửa tháng trước, thằng nhóc nhà họ Linh phụng mệnh qua tổ nghiên cứu một chuyến sau đó chó ngáp phải ruồi tạo ra một sự kiện, giải giúp hắn một cái nan đề, sau đó lại tạo ra được một bán thành phẩm có thể giải trừ khế ước dị thú….. Có lẽ, Ngọc Thịnh muốn chúng ta dùng tinh thạch giải trừ khế ước này đàm điều kiện với dị thú? Dù sao trong Thủ Đô Tinh, ít nhiều cũng có hơn mười vạn con dị thú bị khế ước gây khó dễ.” Ẩn-Quỷ-Lâu



Nghe lời của lão nguyên soái nói, người ở đây bao gồm Kim Dư và Kỳ Thanh Lân đều có chút sững sờ. Khế ước tinh thần tồn tại đã vạn năm lại bị phá giải?! Tuy chỉ mới phá giải một nửa nhưng cũng đủ để nhân loại và dị thú điên cuồng rồi! Mà vừa nghĩ tới cái kết cục này được tạo thành bởi cái tên thần côn Linh Sùng kia, ánh mắt của đám người Kim Dư bất giác chuyển sang nhìn Linh Sùng, khiến tên này xém chút đã phải bỏ của chạy lấy người. Nhưng rốt cục cũng chống đỡ được.



Sau khoảng yên tĩnh ngắn ngủi chính là bùng nổ. So với không khí tranh luận lúc nãy thì càng đáng sợ hơn, cơ hồ trong nháy mắt, đám cáo già liền nghĩ tới một vấn đề.



Kim Dư nhìn trong mắt của một nửa số người nơi này chợt lóe tia sáng mừng như điên lẫn tính kế, cúi đầu thùy hạ khóe mắt, không để sự khinh thường và lửa giận trong mắt mình hiển lộ ra –



Có qua liền có lại. Nếu có thể tìm ra phương pháp phá giải tinh thần khế ước, vậy quay ngược lại nói, khế ước tinh thần cũng có thể bị cột gút lại, cũng có thể tạo ra được loại khế ước khống chế dị thú tốt hơn nữa, cứ như vậy, nhân loại liền sẽ trở thành danh phù kỳ thực, lãnh đạo vạn vật.