Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 91 :

Ngày đăng: 10:11 18/04/20


Bởi vì đột ngột phát hiện ra khoáng sản tinh thạch năng lượng hiếm có, cả đám ở trong sa mạc nóng rực cảm thấy chẳng còn tí gian nan nào. Ngoại trừ Kỳ boss ra, tất cả mọi người đều như không biết mệt mà không ngừng xoay quanh mỏ khoáng sản, muốn đo lường kích cỡ phạm vi của nó.



Dĩ nhiên, việc này chỉ là phí công mà thôi. Qua hết ba tiếng đồng hồ, năng lực truyền tống của Kim Dư đã có thể tiếp tục sử dụng, nhưng cho đến giờ, mọi người vẫn không thể biết phía dưới sa mạc này ẩn chứa bao nhiêu tài nguyên khoáng sản.



Cũng may tuy mọi người bởi vì lý do cá nhân khác nhau mà lên cơn kích động, nhưng vẫn chưa tới mức điên cuồng. Qua ba tiếng đồng hồ, mọi người cũng đã mệt đến không thể nói nổi, con cá sắp chết khô kia quyết định không thể tiếp tục như vậy được nữa, sau này vẫn còn có nhiều thời gian, hơn nữa mỏ khoáng sản lại lớn như vậy, y chắc chắn bản thân không thể tự mình đào ra, rồi lại tự mình tinh luyện thành phẩm được. Nghĩ đến đây, Kim Dư liền nhớ tới lời nói của Long Trường Tiêu lúc ở buổi lễ chiêu sinh tại học viện dị thú, người kia bởi vì thiếu thốn tài nguyên quý hiếm cho nên không dám vọng động tới tên tra Long đại thiếu gia kia. Nếu để cho y và Long Trường Tiêu hợp tác cùng nhau, vậy không phải tốt rồi sao?



Nghĩ đến đây, Kim Dư âm hiểm cười hắc hắc hai tiếng. Là lãi gấp đôi a, gấp đôi đó. Đương nhiên, y sẽ không đi hại người nhà, y nhất định sẽ trích cho Long Trường Tiêu bảy phần, Long Trường Tiêu nghe xong nhất định sẽ vui chết luôn!



Mấy người đứng bên cạnh Kim Dư nhìn thấy nụ cười tươi rói hiển hiện trên mặt y liền nhịn không được mà co rút khóe miệng. Vừa nhìn liền biết tên này lại mưu tính lừa bịp người ta rồi, nhìn vào ánh mắt của y…. Trong lòng mọi người cũng đã hiểu được đại khái mấy phần.



“Nếu đổi lại là anh, em chia cho anh mấy phần?”



Đột nhiên, Kỳ Thanh Lân nói với cái tên Kim Dư vẫn còn đang âm hiểm cười cười. Người kia sửng sốt một chút, sau đó mới nói. “Em làm sao có thể chia cho anh được?”



Kỳ Thanh Lân lập tức đen mặt, chẳng lẽ bản thân hắn còn không bằng cái tên nhà giàu Long gia kia? Đang muốn nổi bão thì lại nghe Kim Dư nói tiếp một câu.



“Của anh chính là của em, đã là người một nhà rồi thì còn chia cái gì?”



Không thể không nói, tuy cái câu nói đó của ông chủ Kim khiến người ta nghe xong phải câm nín, nhưng y có lý do nha, việc đầu tiên là phải lấy lòng boss cái đã. Vì thế, boss đại nhân nén bão xuống, ra quyết định, chờ cái thằng nhóc nhà Long gia kia tới đây, hắn sẽ bảo Ất Văn đem người tới, để cho cái thằng nhóc Long gia đó triệt để hiểu rõ cái gì là thân cái gì là sơ, mau mau giết chết cái tà tâm kia đi.
Nhưng, cho dù mấy người kia có được đắm mình trong ánh nắng đi nữa, vẫn cảm thấy có chút lạnh….. Mợ nó, vì sao bọn họ lại có cảm giác bị người ta giám thị là thế nào?!



“A a a~ Bị dọa rồi? Ai nha sao mấy người lại có thể tin hả? Đều ngốc hết rồi sao? Không biết khí hậu tại rừng mưa nhiệt đới chính là nhiều mưa hay thay đổi sao? Vừa nãy chỉ là trùng hợp, trùng hợp thôi~”



Kim Dư cười tủm tỉm, quay đầu nhìn đám người Sơn Bạch Lộc, nhưng mà nếu cả đám còn tin y nữa, vậy mới chính xác gọi là ngốc.



Kỳ Thanh Lân nhìn Kim Dư đùa giỡn con nhà người ta, khóe miệng khẽ nhếch. Hắn thấy bà xã nhà mình lúc đi ăn hiếp người ta thực đáng yêu, chậc chậc, kỳ thật hắn cũng có thể hỗ trợ, nhưng nơi này không phải là địa bàn của hắn, ừm, thôi cứ để cho lão gia hỏa kia làm đi.



Thực lực của Kỳ Thanh Lân đạt đến độ cường đại như bây giờ, trên thực tế đã có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh thâm trầm mà phong phú ở đây. Kỳ thật, nói rõ ra chút thì, mỗi tinh cầu đều có một loại khí tức sinh mệnh của riêng nó. Chẳng qua nếu không đến thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong của tinh cầu thì chúng nó tuyệt đối sẽ không tỉnh lại. Chỉ có thể nói, Địa Cầu lúc này, thật sự rất cần sự tồn tại của sinh mệnh, cho nên, nó mới có thể từ giấc ngủ sâu tỉnh lại, muốn thay đổi kết cục tĩnh mịch kia.



“A a a!” Ngay lúc Kỳ Thanh Lân nghĩ tới đó, Kim Dư ở kế bên bỗng hưng phấn cực độ mà thét lên, ngón tay chỉ thẳng về một hướng giống như y đã bị đói bụng suốt cả năm trời giờ lại nhìn thấy đồ ăn…. Cực kỳ, cơ khát.



“Tôi thấy ở phía trước có cây bao báp, cây xoài còn có dừa với mít kìa a a a! Dựa vào con mắt hợp kim 2.0 của tôi, toàn bộ có thể ăn!!”



Nháy mắt, cả đám người, bao gồm luôn Kỳ đại boss, toàn thể mắt phát sáng! Không cần đề cập tới hai đứa Đại Bạch, Bánh Bao là dị thú thuần ăn thịt, cũng đừng nhắc tới Vượng Vượng Nhị Hắc Tiểu Bạch Tiểu Tuyết món chính cũng là thịt! Mẹ nó đói bụng cả một ngày rồi, rốt cục cũng tìm được thứ để ăn, cho dù có còn xanh thì bọn họ cũng ăn được!!



Nghĩ đến đây, mọi người, bao gồm Kim Dư, đều hạ quyết tâm ở trong lòng, lần sau mặc kệ đi đâu làm gì cũng phải mang theo lương khô! Miễn cho cái cảnh bỗng nhiên bị truyền tống đến cái chỗ nào đó ngay cả chim cũng chưa từng đậu, bụng đói đến mức dán sát vào lưng. Phải biết đám khất cái cũng phải chịu đói như vậy đó, mẹ nó thật sự là tổn thương đến gượng không nổi luôn đó mà?!