Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Chương 8 : Đánh một thương nâng được một bậc (1)

Ngày đăng: 23:24 21/04/20


Từ tập đoàn Đế Không đi về bên trái một trăm mét chỗ nhà hàng, trong căn phòng lịch sự. Lê Á Văn đã sớm ngồi trên ghế chờ, lấy gương ra trang điểm thỉnh thoảng còn nhìn ra phía cửa. Trình độ đi muộn của Vinh đại thiếu gia có thể cùng so sánh với phụ nữ lề mề. Rõ ràng đã hẹn thời gian là 12 giờ trưa vậy mà gần 2 giờ rưỡi xế chiều mới thấy Vinh Ninh xuất hiện. Coi như đã nhiều năm không gặp, Vinh Ninh cũng không có thay đổi nhiều. Hai mắt đen nhánh trong suốt tỏa sáng, mái tóc ngắn nhẹ nhàng khoan khoái như ánh mặt trời. Ngay cả mặt cũng tản ra hơi thở như mặt trời ấm áp . Nếu không phải trên gương mặt khả ái lúc này xanh mét thì càng thêm đẹp trai.



Vì thế Lê Á Văn bỏ qua khói mù trên mặt Vinh Ninh, từ khi hắn vừa xuất hiện ở bên trong tầm mắt của mình Lê Á Văn đã sớm thu gom hộp trang điểm từ trên ghế đứng dậy vẻ mặt tươi cười đón hắn.



"Ở chỗ này!" Lê Á Văn phất phất tay về phía Vinh Ninh, Vinh Ninh dừng lại một hồi rồi tiếp tục đi qua. Lê Á Văn kéo cái ghế bên cạnh mình ra, vẻ mặt tươi cười nhìn gương mặt Vinh Ninh hy vọng hắn có thể ngồi bên cạnh mình.



Kia là người tình trong mộng của cô không biết từ khi nào thì bắt đầu thích nhưng trong vài năm ở ngoại quốc cô cho rằng cô sẽ quên. Kết quả là khi về nước cô có nghĩ cũng không ngĩ ra mình có thể cùng Vinh Ninh ở cùng một chỗ.



Vinh Ninh cũng không có cùng cô kéo gần khoảng cách. Hắn ghét nhất là bị bắt làm việc mà hắn không muốn làm. Phong lưu nhưng không hạ lưu, hắn không hề yêu Lê Á Văn. Kéo chiếc ghế đối diện hắn thẳng tắp ngồi xuống.



Khuôn mặt Lê Á Văn có chút lúng túng, cũng may là có người nhận ý tốt của cô, hắc, hưu hai tiếng ngồi lên.



Lê Á Văn lúc này mới đem ánh mắt từ trên mặt Vinh Ninh chuyển dời đến chiếc ghế bị mình kéo ra.



"Này~" cục cưng mắt to cong cong lên thoạt nhìn giống như ánh trăng trên bầu trời.



"Cháu là...." Lê Á Văn đột nhiên có cảm giác đứa nhỏ này lớn lên có chút quen mắt.



Thật vất vả ngồi xuống, cục cưng lười đứng dậy đưa tay ra hữu nghị hướng về phía Lê Á Văn nói, "Cháu là Vinh cục cưng con gái của Vinh Ninh. Mẹ ghẻ tương lai không xác định người khỏe chứ."



--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------



"Cháu là con gái của anh Vinh Ninh sao?? Mẹ ghẻ tương lai không xác định là đang nói dì sao??" Lê Á Văn hỏi lại
Vinh Ninh trầm mặc không nói tiếp tục xem Lê Á Văn nói.Khi Cục cưng "tập kích" hắn rõ ràng nhìn thấy Lê Á Văn vẻ mặt lộ ra sự chán ghét .



"Ha ha..." Vinh Ninh ngoài cười trong không cười nhìn cô ta "Thật sự là làm khó cô rồi.."



"Không có.." khó khi từ trong miệng Vinh Ninh nghe được một câu thân mật, xem ra Vinh Ninh đối với mình rất hài lòng. Lê Á Văn trong lòng đầy mong đợi.



"Chúng ta chọn mói ăn đi??" Lê Á Văn vui vẻ hỏi, sau đó cười khổ quay sang cục cưng vẫn còn ôm chân mình.."Ưm... Bạn nhỏ cũng cùng ăn đi??"



Cục cưng ngẩng đầu lên, mục tiêu đã bị bé chiếm được giấu ở phía sau mông,bé cười đáng yêu nói "Vâng dì khuê giao "



"Dì Khuê giao* ..." vừa rồi còn cười miễn cưỡng Lê Á Văn lập tức hoảng sợ mở to hai mắt theo bản năng đưa tay lên bộ ngực lớn 36D



Khuê giao: theo như mình tra ý bé nói móc cô gái này ngực lớn nhưng lại do độn silicon vô :D2



Ngày mùa hè Lê Á Văn chỉ mặc một bộ váy liền màu hồng phấn lộ ra một phần ba bộ ngực sữa, nay che lại làm lộ ra nữa vòng tròn càng thêm nghiêm trọng.



Vinh Ninh hai tay đặt lên bàn ăn lấy giấy lau thân thể ý tứ sâu xa A một tiếng. Lê Á Văn liền vội khoát tay giải thích.



"Ôi chao ôi chao ôi chao, không phải thế anh Vinh à em không có làm giải phẫu ngực, thật không có"



Càng giải thích càng lộ ra ý giấu đầu hở đuôi quá nặng. Vinh Ninh lộ ra vẻ mặt buồn cười.