Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Chương 3 : Chú út người vậy mà lại phản bội con!

Ngày đăng: 23:24 21/04/20


"Cha, đừng đùa nữa, người chỉ là muốn ép buộc con kết hôn thôi mà lại đem hôn nhân đại sự của chú út ra làm trò đùa sao? Nếu chú út biết , chú ấy sẽ rất tức giận."



"Vô liêm sỉ!" bộ râu của Vinh ba ba rung rung trừng mắt nói , "Con nghĩ rằng ta sẽ đem hôn nhân của chú út con ra làm trò chơi sao?"



Vinh Ninh suy nghĩ một chút, kết quả đó chính là - - đương nhiên không thể nào!



Vinh ba ba dù có biến thái cỡ nào cũng sẽ không thay đổi đến độ này.



"Trưa mai nghe điện thoại ta gọi đó!"



Điện thoại di động truyền đến tiếng kêu, Vinh Ninh cầm di động nửa ngày cũng không lấy lại tinh thần.



Hắn đã cắt lời của Vinh ba ba , nếu như chú út Vinh Dự kết hôn, như vậy hắn cũng phải kết hôn...



Xem ra lần này là tránh cũng không thoát .



Không hiểu sao hắn cảm thấy phiền lòng, phiền nhất chính là Vinh Dự, chú ấy cũng dám kết hôn, cũng dám kết hôn a... Cũng không dám nói cho hắn biết một tiếng liền muốn cùng phụ nữ kết hôn rồi? !



Vinh Ninh nghẹn một bụng khí, nghĩ đến chuyện vừa nãy. Cảm thấy di động trong tay hết sức không vừa mắt, hung hăng ném di động xuống đất, lập tức vỡ thành hai nửa.



Hai mắt thím Trần nhắm lại, sau đó chậm rãi mở ra, ngồi xổm người xuống đất nhặt lên mảnh vụn của di động mà Vinh Ninh vừa ném .



"Đại thiếu gia, đêm đã khuya, người nên đi nghỉ ngơi."



Vinh Ninh liếc mắt nhìn thím Trần một cái,thím Trần làm ngơ với ánh mắt ai oán của hắn, chậm chạp lui xuống, trở về trong phòng mình.



--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----



Vinh Ninh cảm giác đầu mình muốn nổ tung.



Tâm tình phiền muộn, lấy tay cào loạn đầu tóc, thở dài một tiếng rồi chậm rãi lên lầu. Đi đến gian phòng của mình, tay chạm vào cánh cửa mới chợt nhớ tới cục cưng vẫn còn ngủ ở trong phòng của mình .



Nhìn qua cánh cửa, Vinh Ninh lại thở dài, âm thầm cảm khái, "Làm một đứa bé thật tốt, ít nhất trẻ con sẽ không bị cha mẹ bức hôn."
Cục cưng lắc đầu nói, "Ma ma không có ở đây, cục cưng sẽ không cùng cha tắm rửa."



Vinh Ninh líu lưỡi, hắn vốn dĩ không có suy nghĩ muốn cùng cục cưng tắm có được hay không? Tại sao lời nói trong miệng cục cưng nói ra, lại làm cho mình có cảm giác, mình là một tên biến thái?



Một lát mới nhớ, lời vừa rồi cục cưng nói cuối cùng là có ý gì. Có lẽ có thể tìm được cha mẹ cục cưng đến cùng là ai.



"Đúng rồi, ma ma cục cưng tên gì? Ta nhờ người khác giúp cục cưng tìm ma ma được hay không?"



Mắt cục cưng đảo vài vòng, nhìn Vinh Ninh le lưỡi một cái, "Con không nói cho cha đâu!"



Vinh Ninh thuận thế cúi đầu xuống, cảm thấy lòng tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng...



Hắn thật sự là người tốt, không phải là bại hoại, vì sao cục cưng không chịu nói tên của mẹ bé với mình?



Vinh Ninh ngẩng đầu nhìn gương mặt non nớt của cục cưng. Hiện tại đã rất muộn, cục cưng cũng đã ở nhà của hắn, về chuyện của cục cưng ngày mai hỏi bé cụ thể là được.



Hắn có thật nhiều rất nhiều vấn đề muốn hỏi bé.



"Cục cưng! Tại sao không ngủ được? Có mệt không?"



Vinh Ninh nhìn đồng hồ treo trên vách tường, đã mười hai giờ đêm.



Đôi mắt của cục cưng sáng long lanh , tựa như là sao trên trời chợt lóe .



Tay nhỏ bé của nàng kéo áo choàng tắm Vinh Ninh, do dự một hồi, "Cục cưng muốn nghe chuyện xưa."



"A?"



"Trước khi cục cưng ngủ,ma ma sẽ kể chuyện xưa, cục cưng cũng muốn cha kể a!"



"Ân..." Vinh Ninh cảm thấy có chút khó khăn, nói đến chuyện xưa gì gì đó, sự thật là hắn chưa từng kể cho ai nghe bao giờ.