Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!

Chương 23 : Bởi vì là đàn ông (1)

Ngày đăng: 23:24 21/04/20


“Quả nhiên…” Vinh Ninh cười khổ từ ghế salon đứng lên để nhân viên phục vụ tới tính tiền.



Hắn rút cục tìm được nguyên nhân những chuyện trước đây, Vinh Ninh giao tiền, thân sĩ nói, “Ban đêm đi một mình không an toàn, hay để tôi tiễn cô lên taxi rồi sẽ về nhà.”



“Không cần.” An Kỳ lập tức cự tuyệt ý tốt của Vinh Ninh, hôm nay cô mở một cửa hàng bên vỉa hè, một chút tiền cũng không kiếm được, lấy gì mà đi taxi? Tiền không thu được, hoang phí như vậy là không tốt, làm vậy là một sai lầm rất lớn.



“Tôi đưa cô tới đây, hỏi cô nhiều vấn đề như vậy, tôi phải tiễn cô về nhà mới phải, đáng tiếc xe của tôi không có ở đây, nhưng đưa cô lên xe taxi cũng được, về phần chi phí cô không cần lo, tôi sẽ trả.”



“Tôi không có ý đó…” Tại sao câu nói này trong miệng Vinh Ninh thốt ra làm cô có cảm giác rằng mình đang phản bội bạn bè để giành lấy tiền tài?



“Không được cự tuyệt tôi.” Thật là, ngày hôm nay đụng phải hai người phụ nữ, một người vì tiền mà không đi kiểm tra thân thể, một người không có tiền để đi taxi, quả thật giống như một đôi chị em tốt vậy.



Chị em tốt…



Vinh Ninh đột nhiên dừng bước, “Cô có chắc không biết một người phụ nữ tên là Trác Văn Đình không?



An Kỳ thành thực lắc đầu, nói, “Tôi không biết, làm sao vậy?”



“Không có gì” Vinh Ninh liếc qua đường cái, quay mặt về phía đối diện phất phất tay “Taxi!”



“Tôi nghĩ Trác Văn Đình chính là An An, tuy rằng cô ấy không thừa nhận, nhưng tôi thấy được trong mắt của cô ấy, còn cùng cô ấy quen biết một khoảng thời gian ngắn, bên trong đôi mắt đó tôi có thể cảm giác được.



“…” An Kỳ kì quái gãi gãi đầu, chẳng lẽ Vinh Ninh cùng An Bảo Bối đã gặp mặt? Chuyện này xảy ra khi nào? Lúc xế chiều cô cũng không có nghe An Bảo Bối nhắc tới… Nhưng không thể nào trùng hợp như vậy được? Có thể An Bảo Bối mới từ chỗ của cô học hỏi đi ra ngoài trùng hợp gặp phải Vinh Ninh, sau đó hai người trong lúc đó đã có chút ít liên quan tới nhau?



Trác Văn Đình, Trác Văn Đình, Trác Văn Dương…



An Kỳ một mực yên lặng đem cái tên Trác Văn Đình nhớ thật kỹ, nghĩ đến cái tên này cuối cùng khóe miệng lại mất tự nhiên giựt giựt, quả nhiên cái thế giới này thực sự là trùng hợp! Như vậy cũng có thể gặp nhau sao?




Người phụ nữ của hắn, nên do chính hắn bảo vệ, bị hiểu lầm cũng được, bị người khác hãm hại cũng được, bị âm mưu cũng được, nếu như ngay cả người của mình còn không bảo vệ được, vậy còn được xem là đàn ông?



Vinh Ninh tiếp tục đi về phía trước, phần lưng thẳng tắp.



“Chờ tôi.” Mẹ của cục cưng, hắn nhất định sẽ cho cô một câu trả lời rõ ràng, làm cho cô một lần nữa trở lại bên cạnh hắn, vĩnh viễn không rời nửa bước.



--- --- ----- ----- --- --- --- --- --- --- ---- --- ------ ---- --- ------ --- --- -----



Sáng hôm sau vào lúc chính giờ rưỡi, tại tập đoàn Đế không năm mươi tầng cao đồ sộ - Phòng làm việc của Niếp Minh.



Tiếng nói của người nào đó vang lên “Tôi vào đây”. Cửa phòng lập tức bị một người đá văng, hiếm khi thấy Niếp Minh ôm một người phụ nữ, Niếp Minh khóe miệng co giật nhìn tên khốn kiếp vừa xông vào.



“Trước khi vào em không biết gõ cửa sao? ! Em không hiểu cái gì gọi là phép lịch sự à !” Nhiếp Minh nhìn người vừa xuất hiện lớn tiếng gào thét.



“A!” Vinh Ninh gật đầu nhẹ, mở cửa đi ra ngoài, vừa đóng cửa lại xong lại đưa tay gõ cửa, “Này, ở trong đó có hai người nam nữ đang dây dưa cùng nhau đúng không, người phụ nữ kia mau buông tay xuống, người dàn ông kia mau thả cái miệng dưới ra, các người đã bị bao vây, đã bị bao vây… Bỏ vũ khí giữa hai chân ra, các người đã bị bao vây…”



Vinh Ninh mặt không chút thay đổi nhấn mạnh lời nói khiến cho tất cả nhân viên bên ngoài phòng đều cố nén cười, trong văn phòng Nhiếp Minh tay phải đang cầm bút kí tên liền bẻ gãy thấp giọng nói, “Vào đi!”



“Hắc hắc!” Vinh Ninh phát ra giọng cười quái dị từ từ đi vào, nghiêng đầu mở to mắt nhìn chằm chằm Niếp Minh “Chào buổi sáng.”



“Tốt cái đầu em!” Niếp Minh mắng to một câu, nhắm mắt lại, chậm rãi điều chỉnh lại hô hấp, “Em tới đây làm gì? Vừa rồiem nói những lời vô ích kia, rõ ràng là dư thừa!”



Anh rõ ràng chỉ cùng bà xã của mình ôm một chút, lại có quy định của pháp luật, cùng bà xã của mình thân mật là phạm vào tội cường ép phụ nữ. Làm hèn. Mang tội dâm loạn!?



“Thật tốt…” Vinh Ninh lẳng lặng ngồi trên ghế salon làm bằng da thật, mở to mắt vô thần nhìn lên trần nhà, “Có vợ ở bên người thật tốt, muốn hôn liền có thể hôn, muốn ôm liền có thể ôm.”