Cực Đạo Hoa Hỏa
Chương 19 : Thẩm vấn
Ngày đăng: 15:46 18/04/20
CHƯƠNG 19: THẨM VẤN
Thời điểm La Ký tỉnh lại trong bệnh viện, cả người hắn trên dưới đều mang theo vô số dây dẫn cùng máy móc hỗ trợ. Bên cạnh giường bệnh, bác sĩ tâm phúc của gia đình xoay người nhìn hắn, thấy hắn tỉnh lại, cả người thở phào nhẹ nhõm một hơi.
La Ký chậm rãi nâng lên cánh tay dính đầy kim tiêm, bác sĩ muốn ngăn hắn nhưng lại bị ánh mắt hắn cản lại.
La Ký chậm rãi, cố sức tháo xuống mặt nạ dưỡng khí, khụ khụ hai tiếng thấp giọng hỏi: “Có dị động gì không?”
“Không có. Tên đầu bếp đã bị giam lại, những người khác cũng không dám tự ý hành động, chỉ còn chờ ngài đến thẩm vấn.”
La Ký gật đầu rất nhẹ, lại cố sức nâng mắt lên hướng chung quanh nhìn lại. Không thấy thân ảnh muốn nhìn thấy nhất bên giường bệnh, ánh mắt hắn có chút thất vọng. Bác sĩ đại khái cũng biết hắn nghĩ gì, nhịn không được, khụ một tiếng: “Này……La tiên sinh, có câu này tôi không biết có nên nói hay không……”
La Ký không lên tiếng.
Bác sĩ ngầm hiểu hắn đồng ý, liền thấp giọng nói: “La tiên sinh, cậu thiếu niên Lâm Phong ấy, tôi nghĩ ngãi vẫn nên đề phòng một chút thì tốt hơn. Có khi chỉ là ảo giác của tôi thôi nhưng có lẽ cậu ấy không giống như những gì ngài nói……Hiền lành như vậy, đôi khi mang lại cho người ta một cảm giác thực kì dị, thậm chí còn đáng sợ…..Phải biết rằng, trước khi phục vụ ngài, tôi đã từng làm pháp y, cũng đã từng gặp qua rất nhiều tội phạm hung ác, thiếu niên kia trên người dường như rất quen thuộc với mùi máu, làm tôi cảm thấy cậu ta thực không đơn giản như vậy.”
Bác sĩ liếc nhìn La Ký một cái, thấy hắn không có biểu tình gì, nhịn không được lại nói: “Đương nhiên nếu ngài chỉ là yêu thích một thiếu niên xinh đẹp thì không sao, nếu quá mức tín nhiệm, có khi sẽ lâm vào cạm bẫy vô cùng đáng sợ………”
“Tôi chưa từng có nửa phần tin tưởng cậu ấy.” La Ký thản nhiên nói
Bác sĩ cung kính cúi đầu.
“Tôi chỉ là muốn làm cho cậu ấy vui vẻ một chút, cậu ấy từng bởi vì gia đình mà bị phản bội, cậu ấy sẽ không tin tưởng người khác hơn nữa lại vô cùng mẫn cảm, dễ dàng bị tổn thương. Bởi vậy cậu ấy không thể chấp nhận nổi một chút hoài nghi, cho nên tôi phải tỏ ra hoàn toàn không chút nguy hiểm nào với cậu ấy.”
La Ký thở dài: “Giống như mèo mẹ ôm mèo con mới sinh theo bên người, con mèo nhỏ vô cùng cảnh giác và sợ hãi. Nếu nó có cào ta ta cũng phải làm bộ dáng không chút quan tâm. Nếu ta chỉ hơi phản ứng một chút nó sẽ cho rằng ta chuẩn bị thương tổn nó, chỉ sợ từ nay về sau ta có dùng hết các chiêu thức lấy lòng cũng không làm nó lại gần nửa bước đâu.”
Bác sĩ nhịn không được ngắt lời hắn: “Nhưng La tiên sinh, tôi thật sự cảm thấy cậu ta không đơn giản như vậy! Ngài ôm không phải là một con mèo nhỏ, ngài ôm chính là một con hổ nhỏ thì đúng hơn!”
“Vậy ông cứ xem như đây là cảm giác sai lầm đi là được rồi.”
“Cậu Lâm…..đương nhiên không cần ngại….”
“Lâm Phong.” La Ký vững vàng nói, “Em ở lại!”
Bác sĩ nhịn không được khuyên giải, “La tiên sinh, phu nhân nói cô ấy mới chính là người vợ cưới hỏi đàng hoàng của ngài. Cô ấy….”
“Bảo cô ta ở phòng bên cạnh chờ tôi.”
Bác sĩ chần chờ một chút, một giây do dự này đủ để làm La Ký nổi giận, hắn vỗ bàn thật mạnh: “Bảo cô ta, nếu còn muốn quấy phá tôi nữa, thì cô ta cút đi!”
Bác sĩ hoảng sợ: “Vâng! Vâng” nói xong liền chạy nhanh đóng cửa lại, vội vàng chạy về báo cho Dư Lệ San.
Không nói không rằng âm thầm nhẫn nại, chỉ đến khi cực độ chán ghét cùng oán hận mới có thể thốt ra từ “Cút” này.
Thần sắc La Ký vô cùng đáng sợ, một lúc sau mới khôi phục lại bình thường. Hắn tựa lưng vào ghế, hít sâu một hơi, lần nữa nhìn về phía đầu bếp: “Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết, người đằng sau sai ngươi đầu độc là ai? Cho ngươi ưu đãi gì?”
Thanh âm đầu bếp khàn khàn, mang theo cảm giác run rẩy: “Là……là Dư phu nhân……”
Tuy rằng thanh âm cực thấp lại khàn khàn, cơ hồ rất khó nghe, nhưng ba chữ “Dư phu nhân” vẫn rất rõ ràng rơi vào tai La Ký.
Lâm Phong tuyệt không lên tiếng, khóe mắt liếc qua, chỉ thấy sắc mặt La Ký âm tình bất định, tựa hồ như muốn lật tung cái bàn lao đi giết người, lại giống như kiệt lực mà áp chế.
“Dư phu nhân”, ba chữ vừa ra khỏi miệng, hết thảy cũng không còn đường lui nữa. đầu bếp cắn răng, từng chữ từng chữ nói: “Phu nhân nói, muốn ngài chết!”
_____________________
Nghĩ đến hnay sinh nhật Bác Hồ tự nhiên thấy vui vui, muốn post 2 chương
Chúc mọi người 19/5 vui vẻ