Cực Hạn Thôi Miên
Chương 108 : Phát triển!!!
Ngày đăng: 02:25 27/06/20
Sáng ngày hôm sau!
Elsa như thường ngày dậy rất sớm, nàng vươn vai sau đó xếp chăn mền ngay ngắn và đi ra ngoài. Khi Elsa ra khỏi phòng và đi vào nhà bếp thì liền chống eo nói:
“Mới sáng sớm mà anh đã như vậy rồi sao!”
Lúc này Lâm Tiêu đang lén lút lấy dĩa bánh ngọt ra khỏi tủ và đang định cho vào miệng! Khi hắn nghe thấy Elsa thì liền cấp tốc ném bỏ cái bánh và cho cả dĩa bánh lại vào tủ và ra vẻ nghiêm trang nói:
“Anh chỉ đang kiểm tra xem đống bánh ngọt đó có hư hay còn ăn được mà thôi!”
Elsa nghe thấy thì vô cùng buồn cười, nàng đi đến phía bếp nấu nói:
“Được rồi! Anh ngồi xuống trước đi! Em nấu bữa sáng cho!”
Lâm Tiêu lập tức đi đến bàn ăn ngồi xuống vô cùng ngay ngắn, bởi vì để tiện cho cuộc sống nên Lâm Tiêu đã lấy ra rất nhiều thức ăn để sẵn hết trong tủ. Cho nên khi Elsa muốn nấu ăn thì có sẵn hết mọi thứ.
Một lúc sau Elsa liền đem 2 đĩa thức ăn ra, bữa sáng vô cùng đơn giản chỉ là trứng chiên và bánh mì mà thôi.
“Đúng rồi Mark! Hôm nay chúng ta sẽ không đi đến bờ hồ nữa!” Elsa ngồi xuống nói!
“Em có kế hoạch khác sao?” Lâm Tiêu hỏi!
“Phải! Hôm nay em có hẹn cùng mọi người học đan khăn rồi!” Elsa cười nói!
“Đan khăn sao! Như vậy cũng tốt!” Lâm Tiêu cười nói!
“Bởi vì mẹ em cũng có một chiếc khăn được đan từ trong làng này! Cho nên em cũng muốn đan một chiếc khăn giống như của mẹ!” Elsa nói!
“Có phải là chiếc khăn màu đỏ em mang lần trước không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Đúng vậy!” Elsa gật đầu nói!
“Chiếc khăn đó anh thấy họa tiết khá khó a! Liệu em có làm được không?” Lâm Tiêu trêu chọc nói!
“Anh đang xem thường em đó sao! Nói cho anh biết! Em khá là khéo tay đó nha!” Elsa nói!
“Vậy sao! Vậy để anh xem thử tài nghệ em đến đâu a!” Lâm Tiêu cười nói!
2 người tiếp tục vừa ăn vừa nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ. Một lúc sau cả 2 ăn xong và Elsa liền dọn rửa. Sau đó cả 2 liền cùng nhau đi ra ngoài. Elsa vẫn ôm lấy cánh tay của Lâm Tiêu mà đi.
Lúc này mọi người trong làng đã thức dậy từ lâu và đã bắt đầu vào công việc. Elsa cùng Lâm Tiêu đi đến chỗ tụ tập của một nhóm phụ nữ.
“À! Elsa và Mark đến rồi!” một thiếu nữ nhìn thấy 2 người thì liền cười nói!
“2 người vẫn tình tứ a! Quả nhiên là cặp đôi mới yêu a!” Honeymaren cũng cười nói!
Elsa nghe mọi người nói thì mỉm cười, nàng liền ngồi xuống một bên, Lâm Tiêu thì định ngồi xuống phái sau lưng Elsa, Elsa liền vung tay và một chiếc ghế dựa bằng băng liền xuất hiện.
“Bởi vì em đan rất lâu nên anh cứ ngồi ở đây đi!” Elsa cười nói!
Lâm Tiêu liền vô cùng vui vẻ mà nằm lên chiếc ghế dựa.
“Yêu nhau chưa được bao lâu mà đã cưng chìu như vậy rồi sao!” Honeymaren trêu chọc nói!
“Khi nào các cô có người yêu thương thì các cô cũng sẽ giống tôi thôi! Có khi còn làm quá hơn tôi đấy chứ!” Elsa cười nói!
Các cô gái liên tục nói chuyện cười đùa với nhau, Lâm Tiêu nằm bên cạnh thì thấy vô cùng buồn chán. Bỗng nhiên hắn liền nhìn thấy cách đó không xa đang có người cầm dao đục và đang khắc một khối gỗ, hắn liền tiến về phía đó.
Người đàn ông trung niên đang đục gỗ thấy Lâm Tiêu đi đến thì liền cười nói:
“Mark sao! Cậu có chuyện gì không?”
“Có thể cho tôi mượn một cây dao điêu khắc được không?” Lâm Tiêu hỏi!
“À cậu cũng có hứng thú với điêu khắc sao!” người đàn ông trung niên cười nói!
“Có học qua các bước cơ bản!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy sao! Dao đục ở đây! Cậu có thể lấy loại nào tùy thích!” người đàn ông trung niên nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nói đa tạ sau đó liền chọn lấy một cây dao cơ bản và quay về chỗ của Elsa. Lâm Tiêu ngồi xuống chiếc ghế dựa sau đó liền chỉ tay xuống đất.
Dưới mặt đất liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh sau đó từ trong ma pháp trận liền mọc lên một chiếc búa gỗ và một khối gỗ nhỏ.
Lâm Tiêu cầm chiếc búa lên và bắt đầu điêu khắc, mục đích của hắn vẫn là điêu khắc một quả trứng, bởi vì Lâm Hi Văn đã từng nói với hắn đó là chỉ cần hắn có thể điêu khắc ra một quả trứng hoàn hảo thì không có bức tượng nào mà hắn điêu khắc không được cả.
Elsa nghe thấy tiếng đục thì hiếu kỳ quay lại, khi nàng thấy Lâm Tiêu đang điêu khắc một khối gỗ thì liền hứng thú hỏi:
“Anh cũng biết điêu khắc nữa sao?”
“Chỉ là mới học những bước cơ bản thôi!” Lâm Tiêu cười nói!
Lâm Tiêu và Elsa đều có riêng phần mình sở thích mà làm, thỉnh thoảng 2 người cũng cười đùa với nhau.
“Ưm! Thật là mỏi lưng quá!” Elsa vươn vai nói!
Sau đó nàng liền ngã ra sau và dựa vào lưng Lâm Tiêu! Lâm Tiêu cũng liền dừng việc trong tay lại sau đó quay lại nói:
“Như vậy thì nghỉ một lúc đi! Em có muốn uống hay ăn gì không?”
“Để xem! Em muốn uống nước ép!” Elsa cười nói!
“Có ngay!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền xòe tay ra, một chiếc ly thủy tinh liền xuất hiện, sau đó một ma pháp trận màu xanh liền xuất hiện dưới chân hắn. Một chiếc cây con liền xuất hiện, trên cây mọc ra một quả táo và một quả cam.
Lâm Tiêu vẽ vài vòng trên không, quả táo và quả cam liền bay lên, bên dưới bọn chúng liền xuất hiện một ma pháp trận màu trắng, khi 2 loại trái cây đi qua ma pháp trận thì liền hóa thành một dòng nước ép rơi vào chiếc ly thủy tinh. Lâm Tiêu đưa ly nước ép cho Elsa và cười nói:
“Nước ép cam và táo! Ngon hơn khi uống với đá!”
“Cám ơn anh!” Elsa nhận lấy, sau đó nàng liền biến ra vài viên đá rơi vào trong ly nước ép!
“Em còn muốn gì nữa không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Lưng em hơi mỏi!” Elsa nói!
Lâm Tiêu nghe vậy liền đặt tay lên lưng Elsa sau đó xao bóp!
“Thế nào! Thoải mái hơn không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Anh cũng có tay nghề trong việc xoa bóp đấy!” Elsa vừa hưởng thụ vừa nói!
“Nếu không tốt thì làm sao giúp em thư giãn được chứ!” Lâm Tiêu cười nói!
“E hèm! Này các người đừng mà tình tứ ở đây được không! Chúng tôi vẫn còn độc thân đấy!” một thiếu nữ lên tiếng cười nói!
“Nếu vậy thì các cô cũng tìm một nửa cho mình đi! Nhưng mà các cô tìm như thế nào vẫn không tìm được người tốt hơn tôi đâu! Hố hố hố!” Lâm Tiêu cười trêu nói!
Các cô gái nghe vậy thì liền đáp trả, Lâm Tiêu cũng không yếu kém, 2 bên cười nói vô cùng vui vẻ. Đến trưa thì Lâm Tiêu và Elsa đi về nhà ăn cơm.
Trên đường đi về nhà thì một con thằng lằn màu tím bốc lửa liền xuất hiện trước mặt 2 người!
“Ồ! Là em sao!” Elsa cười nói!
Sau đó nàng liền ngồi xuống để con thằng lằn nhảy lên tay của mình. Khi nhảy lên tay Elsa thì ngọn lửa trên lưng nó liền biến mất.
“Là một linh thú! Khu rừng này thật có nhiều thứ thú vị a!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!
Ét!
Hỏa Linh nghiên đầu quan sát Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng quan sát nó!
É!
Ngay lúc này một cơn gió mang theo vài chiếc lá và một lá thư bay đến trước mặt Elsa!
“Là Gale!” Elsa cười nói, sau đó nàng nhận lấy lá thư.
“Là thư của ai sao?” Lâm Tiêu hỏi!
“Là của Anna!” Elsa nói!
“Ồ! Là cô em gái của em sao!” Lâm Tiêu nói!
“Đúng vậy! Anna nói 2 ngày nữa sẽ có một bữa tiệc được tổ chức tại Arendelle nên muốn em quay về một chuyến!” Elsa cười nói!
“Vậy sao! Vậy em có muốn anh đi chung không?”
“Anh chịu ở nhà một mình sao?” Elsa hỏi!
“Không!” Lâm Tiêu thẳng thừng trả lời!
“Vậy anh còn hỏi em làm gì?” Elsa vỗ vai hắn nói!
“Anh chẳng phải muốn hỏi ý kiến của em sao!” Lâm Tiêu cười nói!
“Được rồi! Vậy 2 ngày nữa cùng đi với em đi!” Elsa cười nói!
2 người tiếp tục đi về nhà và Elsa là người nấu bữa trưa, Lâm Tiêu ngồi một mình trong phòng khách không có gì làm cả. Hắn vốn định đem ra một chiếc tivi nhưng mà lại không có kết nối với lại hắn sợ dọa Elsa nên đành từ bỏ.
Sau một lúc lâu bữa ăn trưa cũng hoàn thành, những món ăn do Elsa nấu quả thật không thể so sánh với Lâm Gia Hân nhưng mà Lâm Tiêu ăn vào lại có cảm giác vô cùng ngon và muốn ăn mãi.
“Đúng rồi Mark! Em hỏi một chuyện được không?” Elsa bỗng nhiên nói!
“Việc gì em cứ nói! Không cần khách sáo với anh!” Lâm Tiêu cười nói!
Elsa nghe vậy thì hơi do dự một lúc sau đó nói:
“Có thể cho em xem cánh tay phải của anh được không?”
Lâm Tiêu nghe vậy thì nụ cười trên mặt liền đọng lại, hắn cúi xuống ăn tiếp và nói:
“Cánh tay của anh bị tai nạn nên bây giờ trông nó vô cùng xấu xí! Em đừng nên xem thì hơn!”
“Em không sợ! Em không phải là muốn điều tra anh mà em chỉ muốn hiểu rõ anh hơn mà thôi!” Elsa nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì dừng lại, hắn đặt dao nĩa xuống sau đó ngẩng đầu lên nhìn Elsa nghiêm túc nói:
“Vậy em có thể hứa là cho dù có như thế nào cũng không rời bỏ anh không?”
Elsa không trả lời hắn mà đứng lên sau đó đi đến trước mặt Lâm Tiêu, ngay khi Lâm Tiêu đang đoán Elsa sẽ làm gì thì nàng liền bất ngờ cúi xuống hôn vào môi của hắn.
Điều này khiến cho Lâm Tiêu vô cùng bất ngờ, hắn không ngờ Elsa lại có hành động cả gan đến vậy. Một lúc sau Elsa liền thả ra sau đó nàng sờ vào má hắn nói:
“Mark! Em là người dám yêu dám hận! Một khi đã xác định là yêu ai đó rồi thì cuộc đời sẽ mãi yêu một người đó! Cho nên em sẽ không vì một chút khuyết điểm mà căm ghét người đó đâu!”
“Nhưng...nhưng mà! Vấn đề lần này không phải nhỏ!” Lâm Tiêu ấp úng nói!
Elsa nghe câu nói của hắn thì sắc mặt liền trở nên cực kỳ kém! Nàng liền rút tay lại sau đó tức giận nói:
“Được! Bây giờ anh không nói thì sau này đừng bao giờ nói với em nữa!”
Nói xong nàng liền quay người rời đi, Lâm Tiêu thấy vậy thì cảm thấy không ổn, hắn liền lập tức đuổi theo. Khi Elsa định đi vào phòng thì Lâm Tiêu liền nắm lấy tay của nàng.
“Buông em ra!” Elsa quay vùng vẫy nói!
“Elsa nghe anh nói này!” Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói!
“Em không nghe!” Elsa quay lại nói! Lúc này đôi mắt nàng đã ngấn nước mắt!
Lâm Tiêu liền kéo Elsa vào lòng sau đó liền ôm lấy nàng, Elsa lúc đầu liền vùng vẫy nhưng Lâm Tiêu vẫn ôm chặt lấy nàng, một lúc sau Elsa cũng liền dừng lại. Thấy Elsa đã bớt kích động thì Lâm Tiêu liền xin lỗi nói:
“Xin lỗi Elsa! Chẳng qua là anh rất sợ! Anh sợ tình cảm chúng ta đang có hiện nay sẽ bị phai mờ mà thôi!”
“Em đã nói là sẽ không quan tâm những thứ đó rồi! Chả lẽ anh vẫn không tin em sao!” Elsa nói!
“Không phải! Anh tin em! Anh hoàn toàn tin tưởng em!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy sao anh vẫn còn giấu em!” Elsa nói!
Lâm Tiêu nghe vậy liền chậm rãi buông Elsa ra sau đó nói:
“Được! Anh sẽ cho em xem! Em hãy chuẩn bị thật kỹ!”
“Ừm!” Elsa gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu liền dẫn Elsa về phòng của mình. Khi bước vào phòng của Lâm Tiêu thì Elsa liền kinh ngạc, phòng của Lâm Tiêu khắp nơi đều là cây cối, giường của Lâm Tiêu không phải tấm đệm mà một gồm những chiếc rễ cây và một chiếc kén!
“Anh ngủ ở đây sao?” Elsa chỉ vào chiếc kén nói!
“Đúng vậy!” Lâm Tiêu thành thật trả lời!
Sau đó hắn liền vẽ một đường trên không, chiếc kén liền bắt đầu dung nhập vào trong rễ cây. Lâm Tiêu nắm lấy tay Elsa và kéo nàng đi đến ngồi lên giường cùng mình.
“Bây giờ anh kể cho em nghe câu chuyện thật về anh!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu cởi chiếc áo ngoài ra, bên trong là một chiếc áo bao lỗ, bên tay trái Lâm Tiêu thì để không còn tay phải thì được quấn trong một lớp vãi vô cùng kín.
Lâm Tiêu chậm rãi tháo từng lớp vải ra, một lớn da sần sùi màu nâu mang theo những đường vân năng lượng. Khi Lâm Tiêu hoàn toàn tháo hết lớp vải ra thì một cánh tay quỷ liền hiện ra trước mặt Elsa! Elsa liền kinh ngạc che miệng lại! Lúc này Lâm Tiêu bắt đầu lên tiếng:
“Vào khoảng 10 năm trước! Khi anh còn là một thiếu niên mới bước lên con đường phiêu lưu! Trong một lần tình cờ anh đã bước vào một ngôi làng bị quỷ ám, lúc đó như bao người khác đó là vô cùng kiêu ngạo và xem mình là mạnh nhất. Và lôi suy nghĩ đó bị dập tắt khi anh đối mặt với thứ đó!” Lâm Tiêu kể tới đây thì vẻ mặt hắn không khỏi hiện lên vẻ sợ hãi.
“Lúc đó bởi vì con quỷ đó chưa hoàn toàn bị giải phóng nên anh mới có thể đánh bại được nó! Nhưng hậu quả là anh bị dính phải một lời nguyền, cánh tay phải này chính là lời nguyền đó, nó khiến cho anh mỗi đêm ngủ đều phải gặp ác mộng và không có một giấc ngủ ngon được! Anh đã phải gánh chịu điều đó suốt hơn 10 năm nay! Lời nguyền có khiến cho anh không còn là con người nữa, bây giờ dòng máu trong người anh đã có một nửa đã biến thành quỷ rồi! Có phải em thấy anh đáng sợ lắm phải không!”
Elsa nghe Lâm Tiêu kể thì cảm thấy lồng ngực giống như bị thứ gì đó đâm qua vô cùng đau đớn, nàng tiến đến ôm lấy Lâm Tiêu sau đó nói:
“Đừng lo lắng! Em không sợ hãi! Sau này em sẽ mãi ở bên cạnh anh và cùng với anh vượt qua cuộc đời này!”
“Elsa!” Lâm Tiêu cảm động nói!
Lúc này trong lòng Lâm Tiêu vô cùng rối bời, hắn vốn dĩ không hề muốn nói dối Elsa, nhưng mà hắn liền lo sợ khi hắn nói thật thì Elsa sẽ hoàn toàn rời xa hắn, Elsa là cô gái đầu tiên khiến cho hắn rung động đến vậy nên hắn không hề muốn đánh mất Elsa.
“Mark! Tối nay anh qua phòng em ngủ đi!” Elsa nói!
“Như vậy được không?” Lâm Tiêu kinh ngạc nói!
“Chẳng phải anh nói anh thường gặp ác mộng sao! Có người bên cạnh chẳng phải sẽ tốt hơn sao!” Elsa cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền tiến đến ôm chặt lấy Elsa, Elsa cũng ôm lấy hắn. 2 người ôm nhau một lúc sau đó buông ra và nhìn nhau mỉm cười. Cả 2 đứng lên nắm tay nhau và đi ra ngoài.
“Nếu anh đã không ngủ ở phòng này nữa thì nên cải tạo nó nhỉ!” Lâm Tiêu cười nói!
“Anh định cải tạo nó như thế nào?” Elsa hỏi!
Lâm Tiêu cười cười không nói, hắn liền trên không vẻ vài vòng, lập tức khắp căn phòng liền xuất hiện các ma pháp trận. Một lúc sau các cây cối trong phòng liền biến mất, bức tường cũng được thay thành màu hồng. Chiếc giường của Lâm Tiêu cũng được thay thành một chiến giường gỗ trắng với chiếc đệm màu hồng.
“Đây là phòng của con gái?” Elsa hỏi!
“Là phòng của con chúng ta!” Lâm Tiêu ôm lấy eo Elsa nói!
“Anh nghĩ hơi sớm rồi đấy!” Elsa cười nói!
“Đề phòng trước thôi!” Lâm Tiêu cười nói!
2 người đi ra ngoài, Lâm Tiêu lúc này đã bọc lại cánh tay phải và mặc vào chiếc áo bên ngoài. Cả 2 đi ra khỏi nhà và tham gia các hoạt động cùng người trong làng.
Lúc này Elsa và Lâm Tiêu càng trở nên nồng nàn hơn. Điều này khiến cho những người bạn của 2 người cũng cảm thấy kỳ lạ.
Tối đến thì 2 người trở về nhà, bởi vì đã quyết định qua ngủ chung nên Lâm Tiêu cũng tắm ở trong phòng tắm bên phòng của Elsa. Khi ở nhà thì Elsa nói với Lâm Tiêu không cần phải che giấu cánh tay quỷ mà cứ để nó bên ngoài.
Sau khi tắm xong thì 2 người ra phòng khách ngồi tâm sự một lát rồi liền vào phòng ngủ. Cả 2 cùng lên giường sau đó đắp chăn lại. Elsa nằm trong lòng Lâm Tiêu và Lâm Tiêu thì dùng tay phải ôm lấy eo Elsa!
“Anh thật không ngờ ngày này lại đến nhanh đến vậy!” Lâm Tiêu cảm thán nói!
“Em cũng thấy vậy đấy!” Elsa cười nói!
Lâm Tiêu mỉm cười, hắn xoay qua hít một hơi mùi hương tóc của Elsa sau đó cũng nhắm mắt lại đi ngủ. Elsa cũng mỉm cười nhắm mắt lại.
Nửa đêm!
Hộc! Hộc! Hộc!
Những tiếng thở gấp vang lên, Elsa liền bị tỉnh giấc, nàng ngẩng đầu dậy thì thấy khuôn mặt Lâm Tiêu đang vô cùng thống khổ, trên trán hắn tràn đầy mồ hôi.
Elsa thấy vậy thì liền biết Lâm Tiêu đang gặp ác mộng, nàng liền dùng tay lau đi mồ hôi cho hắn sau đó nhẹ nhàng nói:
“Ổn rồi Mark! Có em ở đây với anh mà!”
Câu nói của Elsa dường như không hề có tác dụng, Lâm Tiêu vẫn vô cùng thống khổ. Elsa thấy vậy thì liền vô cùng đau lòng, bỗng nhiên nàng liền nhớ đến bài hát mẹ nàng hay hát ru nàng ngủ.
Elsa liền bắt đầu cất tiếng hát lên, âm thanh của nàng không lớn mà vô cùng nhẹ nhàng đủ cho 2 người nghe. Lần này quả thật có tác dụng, sắc mặt Lâm Tiêu dần trở nên tốt hơn, một lúc sau hắn đã phát ra tiếng thở đều.
Elsa thấy vậy thì liền vuốt lấy mặt của hắn sau đó nàng cũng ngủ thiếp đi!
Elsa như thường ngày dậy rất sớm, nàng vươn vai sau đó xếp chăn mền ngay ngắn và đi ra ngoài. Khi Elsa ra khỏi phòng và đi vào nhà bếp thì liền chống eo nói:
“Mới sáng sớm mà anh đã như vậy rồi sao!”
Lúc này Lâm Tiêu đang lén lút lấy dĩa bánh ngọt ra khỏi tủ và đang định cho vào miệng! Khi hắn nghe thấy Elsa thì liền cấp tốc ném bỏ cái bánh và cho cả dĩa bánh lại vào tủ và ra vẻ nghiêm trang nói:
“Anh chỉ đang kiểm tra xem đống bánh ngọt đó có hư hay còn ăn được mà thôi!”
Elsa nghe thấy thì vô cùng buồn cười, nàng đi đến phía bếp nấu nói:
“Được rồi! Anh ngồi xuống trước đi! Em nấu bữa sáng cho!”
Lâm Tiêu lập tức đi đến bàn ăn ngồi xuống vô cùng ngay ngắn, bởi vì để tiện cho cuộc sống nên Lâm Tiêu đã lấy ra rất nhiều thức ăn để sẵn hết trong tủ. Cho nên khi Elsa muốn nấu ăn thì có sẵn hết mọi thứ.
Một lúc sau Elsa liền đem 2 đĩa thức ăn ra, bữa sáng vô cùng đơn giản chỉ là trứng chiên và bánh mì mà thôi.
“Đúng rồi Mark! Hôm nay chúng ta sẽ không đi đến bờ hồ nữa!” Elsa ngồi xuống nói!
“Em có kế hoạch khác sao?” Lâm Tiêu hỏi!
“Phải! Hôm nay em có hẹn cùng mọi người học đan khăn rồi!” Elsa cười nói!
“Đan khăn sao! Như vậy cũng tốt!” Lâm Tiêu cười nói!
“Bởi vì mẹ em cũng có một chiếc khăn được đan từ trong làng này! Cho nên em cũng muốn đan một chiếc khăn giống như của mẹ!” Elsa nói!
“Có phải là chiếc khăn màu đỏ em mang lần trước không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Đúng vậy!” Elsa gật đầu nói!
“Chiếc khăn đó anh thấy họa tiết khá khó a! Liệu em có làm được không?” Lâm Tiêu trêu chọc nói!
“Anh đang xem thường em đó sao! Nói cho anh biết! Em khá là khéo tay đó nha!” Elsa nói!
“Vậy sao! Vậy để anh xem thử tài nghệ em đến đâu a!” Lâm Tiêu cười nói!
2 người tiếp tục vừa ăn vừa nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ. Một lúc sau cả 2 ăn xong và Elsa liền dọn rửa. Sau đó cả 2 liền cùng nhau đi ra ngoài. Elsa vẫn ôm lấy cánh tay của Lâm Tiêu mà đi.
Lúc này mọi người trong làng đã thức dậy từ lâu và đã bắt đầu vào công việc. Elsa cùng Lâm Tiêu đi đến chỗ tụ tập của một nhóm phụ nữ.
“À! Elsa và Mark đến rồi!” một thiếu nữ nhìn thấy 2 người thì liền cười nói!
“2 người vẫn tình tứ a! Quả nhiên là cặp đôi mới yêu a!” Honeymaren cũng cười nói!
Elsa nghe mọi người nói thì mỉm cười, nàng liền ngồi xuống một bên, Lâm Tiêu thì định ngồi xuống phái sau lưng Elsa, Elsa liền vung tay và một chiếc ghế dựa bằng băng liền xuất hiện.
“Bởi vì em đan rất lâu nên anh cứ ngồi ở đây đi!” Elsa cười nói!
Lâm Tiêu liền vô cùng vui vẻ mà nằm lên chiếc ghế dựa.
“Yêu nhau chưa được bao lâu mà đã cưng chìu như vậy rồi sao!” Honeymaren trêu chọc nói!
“Khi nào các cô có người yêu thương thì các cô cũng sẽ giống tôi thôi! Có khi còn làm quá hơn tôi đấy chứ!” Elsa cười nói!
Các cô gái liên tục nói chuyện cười đùa với nhau, Lâm Tiêu nằm bên cạnh thì thấy vô cùng buồn chán. Bỗng nhiên hắn liền nhìn thấy cách đó không xa đang có người cầm dao đục và đang khắc một khối gỗ, hắn liền tiến về phía đó.
Người đàn ông trung niên đang đục gỗ thấy Lâm Tiêu đi đến thì liền cười nói:
“Mark sao! Cậu có chuyện gì không?”
“Có thể cho tôi mượn một cây dao điêu khắc được không?” Lâm Tiêu hỏi!
“À cậu cũng có hứng thú với điêu khắc sao!” người đàn ông trung niên cười nói!
“Có học qua các bước cơ bản!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy sao! Dao đục ở đây! Cậu có thể lấy loại nào tùy thích!” người đàn ông trung niên nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nói đa tạ sau đó liền chọn lấy một cây dao cơ bản và quay về chỗ của Elsa. Lâm Tiêu ngồi xuống chiếc ghế dựa sau đó liền chỉ tay xuống đất.
Dưới mặt đất liền xuất hiện một ma pháp trận màu xanh sau đó từ trong ma pháp trận liền mọc lên một chiếc búa gỗ và một khối gỗ nhỏ.
Lâm Tiêu cầm chiếc búa lên và bắt đầu điêu khắc, mục đích của hắn vẫn là điêu khắc một quả trứng, bởi vì Lâm Hi Văn đã từng nói với hắn đó là chỉ cần hắn có thể điêu khắc ra một quả trứng hoàn hảo thì không có bức tượng nào mà hắn điêu khắc không được cả.
Elsa nghe thấy tiếng đục thì hiếu kỳ quay lại, khi nàng thấy Lâm Tiêu đang điêu khắc một khối gỗ thì liền hứng thú hỏi:
“Anh cũng biết điêu khắc nữa sao?”
“Chỉ là mới học những bước cơ bản thôi!” Lâm Tiêu cười nói!
Lâm Tiêu và Elsa đều có riêng phần mình sở thích mà làm, thỉnh thoảng 2 người cũng cười đùa với nhau.
“Ưm! Thật là mỏi lưng quá!” Elsa vươn vai nói!
Sau đó nàng liền ngã ra sau và dựa vào lưng Lâm Tiêu! Lâm Tiêu cũng liền dừng việc trong tay lại sau đó quay lại nói:
“Như vậy thì nghỉ một lúc đi! Em có muốn uống hay ăn gì không?”
“Để xem! Em muốn uống nước ép!” Elsa cười nói!
“Có ngay!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền xòe tay ra, một chiếc ly thủy tinh liền xuất hiện, sau đó một ma pháp trận màu xanh liền xuất hiện dưới chân hắn. Một chiếc cây con liền xuất hiện, trên cây mọc ra một quả táo và một quả cam.
Lâm Tiêu vẽ vài vòng trên không, quả táo và quả cam liền bay lên, bên dưới bọn chúng liền xuất hiện một ma pháp trận màu trắng, khi 2 loại trái cây đi qua ma pháp trận thì liền hóa thành một dòng nước ép rơi vào chiếc ly thủy tinh. Lâm Tiêu đưa ly nước ép cho Elsa và cười nói:
“Nước ép cam và táo! Ngon hơn khi uống với đá!”
“Cám ơn anh!” Elsa nhận lấy, sau đó nàng liền biến ra vài viên đá rơi vào trong ly nước ép!
“Em còn muốn gì nữa không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Lưng em hơi mỏi!” Elsa nói!
Lâm Tiêu nghe vậy liền đặt tay lên lưng Elsa sau đó xao bóp!
“Thế nào! Thoải mái hơn không?” Lâm Tiêu hỏi!
“Anh cũng có tay nghề trong việc xoa bóp đấy!” Elsa vừa hưởng thụ vừa nói!
“Nếu không tốt thì làm sao giúp em thư giãn được chứ!” Lâm Tiêu cười nói!
“E hèm! Này các người đừng mà tình tứ ở đây được không! Chúng tôi vẫn còn độc thân đấy!” một thiếu nữ lên tiếng cười nói!
“Nếu vậy thì các cô cũng tìm một nửa cho mình đi! Nhưng mà các cô tìm như thế nào vẫn không tìm được người tốt hơn tôi đâu! Hố hố hố!” Lâm Tiêu cười trêu nói!
Các cô gái nghe vậy thì liền đáp trả, Lâm Tiêu cũng không yếu kém, 2 bên cười nói vô cùng vui vẻ. Đến trưa thì Lâm Tiêu và Elsa đi về nhà ăn cơm.
Trên đường đi về nhà thì một con thằng lằn màu tím bốc lửa liền xuất hiện trước mặt 2 người!
“Ồ! Là em sao!” Elsa cười nói!
Sau đó nàng liền ngồi xuống để con thằng lằn nhảy lên tay của mình. Khi nhảy lên tay Elsa thì ngọn lửa trên lưng nó liền biến mất.
“Là một linh thú! Khu rừng này thật có nhiều thứ thú vị a!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!
Ét!
Hỏa Linh nghiên đầu quan sát Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng quan sát nó!
É!
Ngay lúc này một cơn gió mang theo vài chiếc lá và một lá thư bay đến trước mặt Elsa!
“Là Gale!” Elsa cười nói, sau đó nàng nhận lấy lá thư.
“Là thư của ai sao?” Lâm Tiêu hỏi!
“Là của Anna!” Elsa nói!
“Ồ! Là cô em gái của em sao!” Lâm Tiêu nói!
“Đúng vậy! Anna nói 2 ngày nữa sẽ có một bữa tiệc được tổ chức tại Arendelle nên muốn em quay về một chuyến!” Elsa cười nói!
“Vậy sao! Vậy em có muốn anh đi chung không?”
“Anh chịu ở nhà một mình sao?” Elsa hỏi!
“Không!” Lâm Tiêu thẳng thừng trả lời!
“Vậy anh còn hỏi em làm gì?” Elsa vỗ vai hắn nói!
“Anh chẳng phải muốn hỏi ý kiến của em sao!” Lâm Tiêu cười nói!
“Được rồi! Vậy 2 ngày nữa cùng đi với em đi!” Elsa cười nói!
2 người tiếp tục đi về nhà và Elsa là người nấu bữa trưa, Lâm Tiêu ngồi một mình trong phòng khách không có gì làm cả. Hắn vốn định đem ra một chiếc tivi nhưng mà lại không có kết nối với lại hắn sợ dọa Elsa nên đành từ bỏ.
Sau một lúc lâu bữa ăn trưa cũng hoàn thành, những món ăn do Elsa nấu quả thật không thể so sánh với Lâm Gia Hân nhưng mà Lâm Tiêu ăn vào lại có cảm giác vô cùng ngon và muốn ăn mãi.
“Đúng rồi Mark! Em hỏi một chuyện được không?” Elsa bỗng nhiên nói!
“Việc gì em cứ nói! Không cần khách sáo với anh!” Lâm Tiêu cười nói!
Elsa nghe vậy thì hơi do dự một lúc sau đó nói:
“Có thể cho em xem cánh tay phải của anh được không?”
Lâm Tiêu nghe vậy thì nụ cười trên mặt liền đọng lại, hắn cúi xuống ăn tiếp và nói:
“Cánh tay của anh bị tai nạn nên bây giờ trông nó vô cùng xấu xí! Em đừng nên xem thì hơn!”
“Em không sợ! Em không phải là muốn điều tra anh mà em chỉ muốn hiểu rõ anh hơn mà thôi!” Elsa nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì dừng lại, hắn đặt dao nĩa xuống sau đó ngẩng đầu lên nhìn Elsa nghiêm túc nói:
“Vậy em có thể hứa là cho dù có như thế nào cũng không rời bỏ anh không?”
Elsa không trả lời hắn mà đứng lên sau đó đi đến trước mặt Lâm Tiêu, ngay khi Lâm Tiêu đang đoán Elsa sẽ làm gì thì nàng liền bất ngờ cúi xuống hôn vào môi của hắn.
Điều này khiến cho Lâm Tiêu vô cùng bất ngờ, hắn không ngờ Elsa lại có hành động cả gan đến vậy. Một lúc sau Elsa liền thả ra sau đó nàng sờ vào má hắn nói:
“Mark! Em là người dám yêu dám hận! Một khi đã xác định là yêu ai đó rồi thì cuộc đời sẽ mãi yêu một người đó! Cho nên em sẽ không vì một chút khuyết điểm mà căm ghét người đó đâu!”
“Nhưng...nhưng mà! Vấn đề lần này không phải nhỏ!” Lâm Tiêu ấp úng nói!
Elsa nghe câu nói của hắn thì sắc mặt liền trở nên cực kỳ kém! Nàng liền rút tay lại sau đó tức giận nói:
“Được! Bây giờ anh không nói thì sau này đừng bao giờ nói với em nữa!”
Nói xong nàng liền quay người rời đi, Lâm Tiêu thấy vậy thì cảm thấy không ổn, hắn liền lập tức đuổi theo. Khi Elsa định đi vào phòng thì Lâm Tiêu liền nắm lấy tay của nàng.
“Buông em ra!” Elsa quay vùng vẫy nói!
“Elsa nghe anh nói này!” Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói!
“Em không nghe!” Elsa quay lại nói! Lúc này đôi mắt nàng đã ngấn nước mắt!
Lâm Tiêu liền kéo Elsa vào lòng sau đó liền ôm lấy nàng, Elsa lúc đầu liền vùng vẫy nhưng Lâm Tiêu vẫn ôm chặt lấy nàng, một lúc sau Elsa cũng liền dừng lại. Thấy Elsa đã bớt kích động thì Lâm Tiêu liền xin lỗi nói:
“Xin lỗi Elsa! Chẳng qua là anh rất sợ! Anh sợ tình cảm chúng ta đang có hiện nay sẽ bị phai mờ mà thôi!”
“Em đã nói là sẽ không quan tâm những thứ đó rồi! Chả lẽ anh vẫn không tin em sao!” Elsa nói!
“Không phải! Anh tin em! Anh hoàn toàn tin tưởng em!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy sao anh vẫn còn giấu em!” Elsa nói!
Lâm Tiêu nghe vậy liền chậm rãi buông Elsa ra sau đó nói:
“Được! Anh sẽ cho em xem! Em hãy chuẩn bị thật kỹ!”
“Ừm!” Elsa gật đầu nói!
Sau đó Lâm Tiêu liền dẫn Elsa về phòng của mình. Khi bước vào phòng của Lâm Tiêu thì Elsa liền kinh ngạc, phòng của Lâm Tiêu khắp nơi đều là cây cối, giường của Lâm Tiêu không phải tấm đệm mà một gồm những chiếc rễ cây và một chiếc kén!
“Anh ngủ ở đây sao?” Elsa chỉ vào chiếc kén nói!
“Đúng vậy!” Lâm Tiêu thành thật trả lời!
Sau đó hắn liền vẽ một đường trên không, chiếc kén liền bắt đầu dung nhập vào trong rễ cây. Lâm Tiêu nắm lấy tay Elsa và kéo nàng đi đến ngồi lên giường cùng mình.
“Bây giờ anh kể cho em nghe câu chuyện thật về anh!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền bắt đầu cởi chiếc áo ngoài ra, bên trong là một chiếc áo bao lỗ, bên tay trái Lâm Tiêu thì để không còn tay phải thì được quấn trong một lớp vãi vô cùng kín.
Lâm Tiêu chậm rãi tháo từng lớp vải ra, một lớn da sần sùi màu nâu mang theo những đường vân năng lượng. Khi Lâm Tiêu hoàn toàn tháo hết lớp vải ra thì một cánh tay quỷ liền hiện ra trước mặt Elsa! Elsa liền kinh ngạc che miệng lại! Lúc này Lâm Tiêu bắt đầu lên tiếng:
“Vào khoảng 10 năm trước! Khi anh còn là một thiếu niên mới bước lên con đường phiêu lưu! Trong một lần tình cờ anh đã bước vào một ngôi làng bị quỷ ám, lúc đó như bao người khác đó là vô cùng kiêu ngạo và xem mình là mạnh nhất. Và lôi suy nghĩ đó bị dập tắt khi anh đối mặt với thứ đó!” Lâm Tiêu kể tới đây thì vẻ mặt hắn không khỏi hiện lên vẻ sợ hãi.
“Lúc đó bởi vì con quỷ đó chưa hoàn toàn bị giải phóng nên anh mới có thể đánh bại được nó! Nhưng hậu quả là anh bị dính phải một lời nguyền, cánh tay phải này chính là lời nguyền đó, nó khiến cho anh mỗi đêm ngủ đều phải gặp ác mộng và không có một giấc ngủ ngon được! Anh đã phải gánh chịu điều đó suốt hơn 10 năm nay! Lời nguyền có khiến cho anh không còn là con người nữa, bây giờ dòng máu trong người anh đã có một nửa đã biến thành quỷ rồi! Có phải em thấy anh đáng sợ lắm phải không!”
Elsa nghe Lâm Tiêu kể thì cảm thấy lồng ngực giống như bị thứ gì đó đâm qua vô cùng đau đớn, nàng tiến đến ôm lấy Lâm Tiêu sau đó nói:
“Đừng lo lắng! Em không sợ hãi! Sau này em sẽ mãi ở bên cạnh anh và cùng với anh vượt qua cuộc đời này!”
“Elsa!” Lâm Tiêu cảm động nói!
Lúc này trong lòng Lâm Tiêu vô cùng rối bời, hắn vốn dĩ không hề muốn nói dối Elsa, nhưng mà hắn liền lo sợ khi hắn nói thật thì Elsa sẽ hoàn toàn rời xa hắn, Elsa là cô gái đầu tiên khiến cho hắn rung động đến vậy nên hắn không hề muốn đánh mất Elsa.
“Mark! Tối nay anh qua phòng em ngủ đi!” Elsa nói!
“Như vậy được không?” Lâm Tiêu kinh ngạc nói!
“Chẳng phải anh nói anh thường gặp ác mộng sao! Có người bên cạnh chẳng phải sẽ tốt hơn sao!” Elsa cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền tiến đến ôm chặt lấy Elsa, Elsa cũng ôm lấy hắn. 2 người ôm nhau một lúc sau đó buông ra và nhìn nhau mỉm cười. Cả 2 đứng lên nắm tay nhau và đi ra ngoài.
“Nếu anh đã không ngủ ở phòng này nữa thì nên cải tạo nó nhỉ!” Lâm Tiêu cười nói!
“Anh định cải tạo nó như thế nào?” Elsa hỏi!
Lâm Tiêu cười cười không nói, hắn liền trên không vẻ vài vòng, lập tức khắp căn phòng liền xuất hiện các ma pháp trận. Một lúc sau các cây cối trong phòng liền biến mất, bức tường cũng được thay thành màu hồng. Chiếc giường của Lâm Tiêu cũng được thay thành một chiến giường gỗ trắng với chiếc đệm màu hồng.
“Đây là phòng của con gái?” Elsa hỏi!
“Là phòng của con chúng ta!” Lâm Tiêu ôm lấy eo Elsa nói!
“Anh nghĩ hơi sớm rồi đấy!” Elsa cười nói!
“Đề phòng trước thôi!” Lâm Tiêu cười nói!
2 người đi ra ngoài, Lâm Tiêu lúc này đã bọc lại cánh tay phải và mặc vào chiếc áo bên ngoài. Cả 2 đi ra khỏi nhà và tham gia các hoạt động cùng người trong làng.
Lúc này Elsa và Lâm Tiêu càng trở nên nồng nàn hơn. Điều này khiến cho những người bạn của 2 người cũng cảm thấy kỳ lạ.
Tối đến thì 2 người trở về nhà, bởi vì đã quyết định qua ngủ chung nên Lâm Tiêu cũng tắm ở trong phòng tắm bên phòng của Elsa. Khi ở nhà thì Elsa nói với Lâm Tiêu không cần phải che giấu cánh tay quỷ mà cứ để nó bên ngoài.
Sau khi tắm xong thì 2 người ra phòng khách ngồi tâm sự một lát rồi liền vào phòng ngủ. Cả 2 cùng lên giường sau đó đắp chăn lại. Elsa nằm trong lòng Lâm Tiêu và Lâm Tiêu thì dùng tay phải ôm lấy eo Elsa!
“Anh thật không ngờ ngày này lại đến nhanh đến vậy!” Lâm Tiêu cảm thán nói!
“Em cũng thấy vậy đấy!” Elsa cười nói!
Lâm Tiêu mỉm cười, hắn xoay qua hít một hơi mùi hương tóc của Elsa sau đó cũng nhắm mắt lại đi ngủ. Elsa cũng mỉm cười nhắm mắt lại.
Nửa đêm!
Hộc! Hộc! Hộc!
Những tiếng thở gấp vang lên, Elsa liền bị tỉnh giấc, nàng ngẩng đầu dậy thì thấy khuôn mặt Lâm Tiêu đang vô cùng thống khổ, trên trán hắn tràn đầy mồ hôi.
Elsa thấy vậy thì liền biết Lâm Tiêu đang gặp ác mộng, nàng liền dùng tay lau đi mồ hôi cho hắn sau đó nhẹ nhàng nói:
“Ổn rồi Mark! Có em ở đây với anh mà!”
Câu nói của Elsa dường như không hề có tác dụng, Lâm Tiêu vẫn vô cùng thống khổ. Elsa thấy vậy thì liền vô cùng đau lòng, bỗng nhiên nàng liền nhớ đến bài hát mẹ nàng hay hát ru nàng ngủ.
Elsa liền bắt đầu cất tiếng hát lên, âm thanh của nàng không lớn mà vô cùng nhẹ nhàng đủ cho 2 người nghe. Lần này quả thật có tác dụng, sắc mặt Lâm Tiêu dần trở nên tốt hơn, một lúc sau hắn đã phát ra tiếng thở đều.
Elsa thấy vậy thì liền vuốt lấy mặt của hắn sau đó nàng cũng ngủ thiếp đi!