Cực Hạn Thôi Miên
Chương 113 : Đàm!!!
Ngày đăng: 02:25 27/06/20
Tối hôm đó Lâm Tiêu và Elsa vẫn như cũ là ngủ chung với nhau và Elsa vẫn là hát cho Lâm Tiêu nghe.
Sáng hôm sau Lâm Tiêu tỉnh dậy thì không thấy Elsa đâu. Hắn nhìn vào nhà tắm thì cũng không thấy ai, Lâm Tiêu đứng dậy thay đồ, khi hắn thay đồ xong thì có một cánh cửa đẩy ra, một người hầu bưng thức ăn đi vào.
Thấy vậy thì Lâm Tiêu liền nhíu mày, vốn hắn nghĩ Elsa sẽ là người đem thức ăn cho hắn, nhưng khi ăn buổi sáng và cảm thấy mùi vị quen thuộc thì Lâm Tiêu liền mỉm cười, bởi vì đây là mùi vị chỉ có Elsa nấu ra được.
Sau khi ăn xong thì Lâm Tiêu liền đi ra ngoài, hắn hỏi một người hầu thì liền biết Elsa và Anna đang ở ngoài khu vườn uống trà.
Lâm Tiêu hướng về phía đó và đi đến, khi đến nơi thì sắc mặt tươi cười của Lâm Tiêu liền đọng lại, bởi vì ngoài Elsa và Anna ra thì còn có một người nữa đó là Micker.
Việc Micker xuất hiện khiến Lâm Tiêu khá là ngoài ý muốn, hơn nữa cuộc trò chuyện vui vẻ giữa 3 người càng khiến cho Lâm Tiêu nhíu mày.
Trong chốc lát hắn liền lấy lại khuôn mặt tươi cười, hắn hướng về chỗ 3 người đi đến. 3 người đang nói chuyện trong vui vẻ thì phát hiện có người đến. Cả 3 nhìn lại thì liền nhìn thấy Lâm Tiêu, Elsa thì biểu hiện vui vẻ, Micker thì vẫn giữ nụ cười trên môi, còn Anna thì liền biểu hiện không thích!
“Anh ăn sáng chưa?” đợi Lâm Tiêu tiến đến thì Elsa liền cười hỏi!
“Anh ăn rồi! Bữa sáng rất ngon!” Lâm Tiêu ngồi xuống ghế cười nói!
Sau đó hắn liền hướng về Micker gật đầu cười, Micker cũng gật đầu đáp lại!
“Mọi người không phải đang nói chuyện thương nghị quốc gia chứ? Anh có làm phiền không?” Lâm Tiêu quay sang Elsa cười hỏi!
“Không sao! Bọn em chỉ đang nói vài chuyện thường ngày mà thôi!” Elsa cười nói!
“Vậy sao! Mọi người nói chuyện gì vậy?” Lâm Tiêu hứng thú hỏi!
Lúc này thì không đợi Elsa lên tiếng mà Micker nói:
“À chúng tôi đang nói về chuyện trị vì quốc gia ấy mà! Chắc anh không có hứng thú đâu!”
Mặc vẻ mặt khách sáo nhưng trong lời nói đang mang theo ý châm chọc Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng nhìn ra nhưng hắn không biểu hiện quá mạnh mà nhẹ nhàng cười nói:
“Ồ! Nếu nói về chuyện trị vì quốc gia thì tôi cũng khá hứng thú a! Dù sao tôi đã gặp quá nhiều các quốc gia khác nhau rồi, từ quốc gia hùng mạnh đến quốc gia yếu đuối thì tôi đều đã gặp qua nên cũng đã nghiên cứu khá nhiều về đạo trị quốc của các vị quân vương!”
Micker nghe vậy thì hơi nhướng mày, hắn cười nói:
“Vậy thì anh có thể nói cho chúng tôi biết nếu một người quốc vương muốn đất nước lớn mạnh thì phải làm sao?”
“Vô cùng đơn giản! Chỉ cần một chữ! Đó là ‘Lực’!” Lâm Tiêu cười nói!
“Anh có thể nói rõ hơn không?” Micker nói!
“Nếu muốn làm vương thì đều cơ bản người đó phải có thực lực, muốn mở rộng lãnh thổ thì quốc gia phải có thực lực, muốn quốc gia phát triển lớn mạnh thì quân thần và quốc vương phải có thực lực, muốn cai trị quân thần thì quốc vương càng phải có thực lực, thực lực ở đây có thể bao gồm cả trí tuệ và sức mạnh bản thân. Khi cai trị thì càng phải dùng lực, nếu quá mềm yếu thì sẽ bị lấn tới, cho nên cần phải dùng lực và không bao giờ được lưu tình, dòng dõi hoàng gia thì nhất định phải có máu lạnh, cần phải diệt trừ hết mọi mối đe dọa đối với quốc vương và ý chí của quốc vương!” Lâm Tiêu chậm rãi nói!
Nghe Lâm Tiêu nói thì Anna và Elsa đều kinh ngạc, lúc này Anna đối với Lâm Tiêu đã có thêm một mối e ngại nữa. Còn Micker thì híp mắt nhìn vào Lâm Tiêu, hắn hớp một ngụm trà nói:
“Vậy nếu như có một quốc gia không đồng ý trở thành đồng minh thì sao?”
“Diệt!” Lâm Tiêu đơn giản nói ra một chữ!
“Nếu quốc gia đó có thực lực lớn hơn anh?” Micker nhếch méo hỏi!
“Chưa từng có quốc gia nào hùng mạnh đến nổi có thể thoát được tôi!” Lâm Tiêu nở một nụ cười lạnh nói!
Bỗng nhiên một cảm giác lạnh lẽo liền chạy dọc khắp cột sống của Micker, mặc dù vẻ ngoài vẫn ra vẻ chấn tĩnh nhưng trong lòng Micker lúc này đã nổi gió, hắn lên tiếng nói:
“Anh nói vậy có vẻ là hơi ngông cuồng nhỉ?”
“Đây không phải là ngông cuồng mà là sự thật! Thế giới này rất rộng lớn, nó hoàn toàn tồn tại những thứ có thể vượt ra khỏi sự tưởng tượng của anh! Có những sinh vật yếu đuối đến nổi chỉ chạm nhẹ cũng làm nó tan nát nhưng cũng có những sinh vật mạnh đến nổi cho dù tập hợp sức mạnh của toàn bộ sinh vật trên thế giới cũng không chiến thắng được nó!” Lâm Tiêu nói!
Lần này Micker không trả lời Lâm Tiêu nữa mà yên lặng uống trà, Lâm Tiêu thấy vậy thì nhếch mép đưa ly trà lên uống.
“Này! Nói như vậy là anh đã giết rất nhiều người rồi sao?” Anna bỗng lên tiếng hỏi!
“Ai biết a!” Lâm Tiêu cười thần bí nói!
“Nhìn là biết anh giết người không ít rồi! Tôi dám chắt anh cũng đã từng đồ thành qua!” Anna nói!
Lâm Tiêu không trả lời mà cười thần bí, biểu hiện này khiến Anna vô cùng khó chịu, mặc dù Anna nói như vậy nhưng bởi vì hiện nay Elsa và Lâm Tiêu đang yêu nhau nên nàng nguyện tin tưởng Lâm Tiêu không giết nhiều người, nếu để nàng biết Lâm Tiêu là một tên sát nhân máu lạnh thì dù có chết nàng cũng phải ngăn Elsa tiếp tục đến gần Lâm Tiêu.
“Đúng rồi! Nghe nói anh Mark đây cũng là người biết ma thuật phải không? Liệu anh có thể nói cho tôi biết anh sở hữu ma thuật loại nào được không?” bỗng nhiên Micker liền ngẩng đầu lên hỏi!
“À! Ma thuật của tôi không phải là khi sinh ra đã có mà trải qua quá trình học tập nên có thể nói là tôi nắm giữ tất cả loại ma thuật!” Lâm Tiêu cười nói!
“Anh học ma thuật ở đâu?” Micker hỏi!
“Tại làng của tôi!” Lâm Tiêu nói!
“Làng của anh ở đâu?” Micker hỏi tiếp!
Đến đây thì Lâm Tiêu dừng lại uống một ngụm trà sau đó cười nói:
“Về chuyện đó thì tôi không thể nói cho anh được! Một phần vì đó là luật lệ của làng tôi! Một phần khác thì làng tôi hoàn toàn từ chối người ngoài! Chỉ cần một người lạ bước vào thì sẽ bị xử tử không cần lí do! Mà tôi khuyên anh cũng không nên cố gắng tìm làm gì! Bởi vì cho dù anh đem toàn bộ quân đội đi cũng không bước một bước vào lãnh thổ làng của tôi được đâu!”
“Vậy sao! Vậy thì tiếc nhỉ!” Micker cười nói!
“Vậy còn anh là ma thuật gì?” Lâm Tiêu hỏi!
“Của tôi là ma thuật lửa!” Micker cười nói!
Sau đó hắn liền xòe bàn tay ra, trên bàn tay hắn liền xuất hiện một ngọn lửa! Lâm Tiêu xoa cằm quan sát ngọn lửa, một lúc sau hắn cười nói:
“Nơi này quả nhiên là đặc biệt a! Mặc dù không có ai biết tu luyện ma thuật nhưng đều là sở hữu ma thuật bẩm sinh a!”
“Nghe anh nói thì người sở hữu ma thuật bẩm sinh có vẻ hiếm có!” Micker nói!
“Đúng vậy! Bởi vì những kẻ từng chết dưới tay tôi thì những kẻ sở hữu ma thuật bẩm sinh đều có thể chống cự rất lâu! Họ có thể sống đến chiêu thức thứ 9 của tôi đấy!” Lâm Tiêu cười nói!
Câu này vừa ra liền khiến cho Micker sắc mặt cứng lại, nhưng câu nói tiếp theo của Lâm Tiêu liền khiến nụ cười trên mặt hắn thu lại!
“Đó là kể những kẻ đã lớn tuổi và đã khai pháp ma thuật của mình đến mức gần như tận cùng! Còn những kẻ chưa tu luyện được bao lâu thì 3 chiêu mà thôi!” Lâm Tiêu nhếch mép nói!
Micker thu tay lại uống một ngụm trà sau đó xin cáo từ rời đi, lúc này chỉ còn lại Lâm Tiêu, Elsa và Anna.
3 người trò chuyện một lúc thì Anna rời đi tìm Kristoff, sau đó Lâm Tiêu và Elsa cũng rời khỏi, cả 2 hướng về bên ngoài tòa thành!
Sáng hôm sau Lâm Tiêu tỉnh dậy thì không thấy Elsa đâu. Hắn nhìn vào nhà tắm thì cũng không thấy ai, Lâm Tiêu đứng dậy thay đồ, khi hắn thay đồ xong thì có một cánh cửa đẩy ra, một người hầu bưng thức ăn đi vào.
Thấy vậy thì Lâm Tiêu liền nhíu mày, vốn hắn nghĩ Elsa sẽ là người đem thức ăn cho hắn, nhưng khi ăn buổi sáng và cảm thấy mùi vị quen thuộc thì Lâm Tiêu liền mỉm cười, bởi vì đây là mùi vị chỉ có Elsa nấu ra được.
Sau khi ăn xong thì Lâm Tiêu liền đi ra ngoài, hắn hỏi một người hầu thì liền biết Elsa và Anna đang ở ngoài khu vườn uống trà.
Lâm Tiêu hướng về phía đó và đi đến, khi đến nơi thì sắc mặt tươi cười của Lâm Tiêu liền đọng lại, bởi vì ngoài Elsa và Anna ra thì còn có một người nữa đó là Micker.
Việc Micker xuất hiện khiến Lâm Tiêu khá là ngoài ý muốn, hơn nữa cuộc trò chuyện vui vẻ giữa 3 người càng khiến cho Lâm Tiêu nhíu mày.
Trong chốc lát hắn liền lấy lại khuôn mặt tươi cười, hắn hướng về chỗ 3 người đi đến. 3 người đang nói chuyện trong vui vẻ thì phát hiện có người đến. Cả 3 nhìn lại thì liền nhìn thấy Lâm Tiêu, Elsa thì biểu hiện vui vẻ, Micker thì vẫn giữ nụ cười trên môi, còn Anna thì liền biểu hiện không thích!
“Anh ăn sáng chưa?” đợi Lâm Tiêu tiến đến thì Elsa liền cười hỏi!
“Anh ăn rồi! Bữa sáng rất ngon!” Lâm Tiêu ngồi xuống ghế cười nói!
Sau đó hắn liền hướng về Micker gật đầu cười, Micker cũng gật đầu đáp lại!
“Mọi người không phải đang nói chuyện thương nghị quốc gia chứ? Anh có làm phiền không?” Lâm Tiêu quay sang Elsa cười hỏi!
“Không sao! Bọn em chỉ đang nói vài chuyện thường ngày mà thôi!” Elsa cười nói!
“Vậy sao! Mọi người nói chuyện gì vậy?” Lâm Tiêu hứng thú hỏi!
Lúc này thì không đợi Elsa lên tiếng mà Micker nói:
“À chúng tôi đang nói về chuyện trị vì quốc gia ấy mà! Chắc anh không có hứng thú đâu!”
Mặc vẻ mặt khách sáo nhưng trong lời nói đang mang theo ý châm chọc Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng nhìn ra nhưng hắn không biểu hiện quá mạnh mà nhẹ nhàng cười nói:
“Ồ! Nếu nói về chuyện trị vì quốc gia thì tôi cũng khá hứng thú a! Dù sao tôi đã gặp quá nhiều các quốc gia khác nhau rồi, từ quốc gia hùng mạnh đến quốc gia yếu đuối thì tôi đều đã gặp qua nên cũng đã nghiên cứu khá nhiều về đạo trị quốc của các vị quân vương!”
Micker nghe vậy thì hơi nhướng mày, hắn cười nói:
“Vậy thì anh có thể nói cho chúng tôi biết nếu một người quốc vương muốn đất nước lớn mạnh thì phải làm sao?”
“Vô cùng đơn giản! Chỉ cần một chữ! Đó là ‘Lực’!” Lâm Tiêu cười nói!
“Anh có thể nói rõ hơn không?” Micker nói!
“Nếu muốn làm vương thì đều cơ bản người đó phải có thực lực, muốn mở rộng lãnh thổ thì quốc gia phải có thực lực, muốn quốc gia phát triển lớn mạnh thì quân thần và quốc vương phải có thực lực, muốn cai trị quân thần thì quốc vương càng phải có thực lực, thực lực ở đây có thể bao gồm cả trí tuệ và sức mạnh bản thân. Khi cai trị thì càng phải dùng lực, nếu quá mềm yếu thì sẽ bị lấn tới, cho nên cần phải dùng lực và không bao giờ được lưu tình, dòng dõi hoàng gia thì nhất định phải có máu lạnh, cần phải diệt trừ hết mọi mối đe dọa đối với quốc vương và ý chí của quốc vương!” Lâm Tiêu chậm rãi nói!
Nghe Lâm Tiêu nói thì Anna và Elsa đều kinh ngạc, lúc này Anna đối với Lâm Tiêu đã có thêm một mối e ngại nữa. Còn Micker thì híp mắt nhìn vào Lâm Tiêu, hắn hớp một ngụm trà nói:
“Vậy nếu như có một quốc gia không đồng ý trở thành đồng minh thì sao?”
“Diệt!” Lâm Tiêu đơn giản nói ra một chữ!
“Nếu quốc gia đó có thực lực lớn hơn anh?” Micker nhếch méo hỏi!
“Chưa từng có quốc gia nào hùng mạnh đến nổi có thể thoát được tôi!” Lâm Tiêu nở một nụ cười lạnh nói!
Bỗng nhiên một cảm giác lạnh lẽo liền chạy dọc khắp cột sống của Micker, mặc dù vẻ ngoài vẫn ra vẻ chấn tĩnh nhưng trong lòng Micker lúc này đã nổi gió, hắn lên tiếng nói:
“Anh nói vậy có vẻ là hơi ngông cuồng nhỉ?”
“Đây không phải là ngông cuồng mà là sự thật! Thế giới này rất rộng lớn, nó hoàn toàn tồn tại những thứ có thể vượt ra khỏi sự tưởng tượng của anh! Có những sinh vật yếu đuối đến nổi chỉ chạm nhẹ cũng làm nó tan nát nhưng cũng có những sinh vật mạnh đến nổi cho dù tập hợp sức mạnh của toàn bộ sinh vật trên thế giới cũng không chiến thắng được nó!” Lâm Tiêu nói!
Lần này Micker không trả lời Lâm Tiêu nữa mà yên lặng uống trà, Lâm Tiêu thấy vậy thì nhếch mép đưa ly trà lên uống.
“Này! Nói như vậy là anh đã giết rất nhiều người rồi sao?” Anna bỗng lên tiếng hỏi!
“Ai biết a!” Lâm Tiêu cười thần bí nói!
“Nhìn là biết anh giết người không ít rồi! Tôi dám chắt anh cũng đã từng đồ thành qua!” Anna nói!
Lâm Tiêu không trả lời mà cười thần bí, biểu hiện này khiến Anna vô cùng khó chịu, mặc dù Anna nói như vậy nhưng bởi vì hiện nay Elsa và Lâm Tiêu đang yêu nhau nên nàng nguyện tin tưởng Lâm Tiêu không giết nhiều người, nếu để nàng biết Lâm Tiêu là một tên sát nhân máu lạnh thì dù có chết nàng cũng phải ngăn Elsa tiếp tục đến gần Lâm Tiêu.
“Đúng rồi! Nghe nói anh Mark đây cũng là người biết ma thuật phải không? Liệu anh có thể nói cho tôi biết anh sở hữu ma thuật loại nào được không?” bỗng nhiên Micker liền ngẩng đầu lên hỏi!
“À! Ma thuật của tôi không phải là khi sinh ra đã có mà trải qua quá trình học tập nên có thể nói là tôi nắm giữ tất cả loại ma thuật!” Lâm Tiêu cười nói!
“Anh học ma thuật ở đâu?” Micker hỏi!
“Tại làng của tôi!” Lâm Tiêu nói!
“Làng của anh ở đâu?” Micker hỏi tiếp!
Đến đây thì Lâm Tiêu dừng lại uống một ngụm trà sau đó cười nói:
“Về chuyện đó thì tôi không thể nói cho anh được! Một phần vì đó là luật lệ của làng tôi! Một phần khác thì làng tôi hoàn toàn từ chối người ngoài! Chỉ cần một người lạ bước vào thì sẽ bị xử tử không cần lí do! Mà tôi khuyên anh cũng không nên cố gắng tìm làm gì! Bởi vì cho dù anh đem toàn bộ quân đội đi cũng không bước một bước vào lãnh thổ làng của tôi được đâu!”
“Vậy sao! Vậy thì tiếc nhỉ!” Micker cười nói!
“Vậy còn anh là ma thuật gì?” Lâm Tiêu hỏi!
“Của tôi là ma thuật lửa!” Micker cười nói!
Sau đó hắn liền xòe bàn tay ra, trên bàn tay hắn liền xuất hiện một ngọn lửa! Lâm Tiêu xoa cằm quan sát ngọn lửa, một lúc sau hắn cười nói:
“Nơi này quả nhiên là đặc biệt a! Mặc dù không có ai biết tu luyện ma thuật nhưng đều là sở hữu ma thuật bẩm sinh a!”
“Nghe anh nói thì người sở hữu ma thuật bẩm sinh có vẻ hiếm có!” Micker nói!
“Đúng vậy! Bởi vì những kẻ từng chết dưới tay tôi thì những kẻ sở hữu ma thuật bẩm sinh đều có thể chống cự rất lâu! Họ có thể sống đến chiêu thức thứ 9 của tôi đấy!” Lâm Tiêu cười nói!
Câu này vừa ra liền khiến cho Micker sắc mặt cứng lại, nhưng câu nói tiếp theo của Lâm Tiêu liền khiến nụ cười trên mặt hắn thu lại!
“Đó là kể những kẻ đã lớn tuổi và đã khai pháp ma thuật của mình đến mức gần như tận cùng! Còn những kẻ chưa tu luyện được bao lâu thì 3 chiêu mà thôi!” Lâm Tiêu nhếch mép nói!
Micker thu tay lại uống một ngụm trà sau đó xin cáo từ rời đi, lúc này chỉ còn lại Lâm Tiêu, Elsa và Anna.
3 người trò chuyện một lúc thì Anna rời đi tìm Kristoff, sau đó Lâm Tiêu và Elsa cũng rời khỏi, cả 2 hướng về bên ngoài tòa thành!