Cực Hạn Thôi Miên
Chương 85 : Lâm Ling Băng!!!
Ngày đăng: 02:25 27/06/20
Sau khi giọt máu của Lâm Tiêu và Rinne rơi lên quả trứng thì quả trứng liền phát ra một tia hắc khí.
Răng rắc!
Quả trứng liền bắt đầu nứt ra, nhìn thấy một màn này thì Rinne liền 2 mắt sáng lên, nàng rất thích việc nhìn thấy một sinh mạng mới ra đời.
Rắc!
Một mảnh quả trứng liền vở ra, sau đó một cánh tay nhỏ bé trắng như tuyết liền đưa ra, sau đó là một chiếc đầu lõm chõm tóc chui ra.
Rắc!
Quả trứng liền bị vở đôi ra khiến cho đứa bé gái liền rơi ra ngoài. Sau đó đứa bé lăn lộn một lúc sau đó ngồi dậy nhìn xung quanh.
Khi đứa bé nhìn đến Lâm Tiêu thì liền vui vẻ kêu lên!
“I a I a!”
Lâm Tiêu liền đi đến sau đó liền ôm lấy đứa bé ôm vào lòng, đứa bé liền mỉm cười bám lấy ngực của Lâm Tiêu liên tục kêu lên.
“Mới ra đời đã đầy sức sống như thế này rồi! Huyết mạch Ma Thú đúng là cường đại a!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền hôn lên mặt của đứa bé, đứa bé liền cười khanh khách. Lâm Tiêu liền vung tay, xung quanh thân thể đứa bé liền được bao phủ trong một lớp vải đen. Lâm Tiêu đặt một ngón tay lên trán đứa bé, sau đó một luồn tin tức liền truyền vào trong đầu của đứa bé.
“Chủ nhân! Ngài định đặt tên cho đứa bé là gì?” Rinne nhảy lên vai Lâm Tiêu hỏi!
“Gọi là Lâm Linh Băng a!” Lâm Tiêu cười nói!
“Vậy chủ nhân ngài có biết huyết mạch của đứa bé này là gì không? Chủ nhân ngài là Trấn Ngục Thú, còn 2 người kia là Huyễn Thần Hồ và Đế Lôi Điểu, theo lí thuyết thì huyết mạch của đứa bé sẽ vô cùng cường đại a!” Rinne nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền suy nghĩ, trong đống tri thức mà hắn sở hữu thì không hề có thứ gì liên quan đến huyết mạch của Lâm Linh Băng cả. Lâm Tiêu liền đi đến trước Mak’Lu và Nak’At sau đó lên tiếng nói:
“2 người các ngươi liền khỏe lại như bình thường.”
Khi Lâm Tiêu vừa dứt lời thì từ âm đạo của Mak’Lu và Nak’At liền trào ra dòng suối tinh dịch, vừa rồi Lâm Tiêu ra nhiều đến nổi khiến cho bụng của cả 2 trương lên, bây giờ tinh dịch trào ra hết thì bụng của 2 người liền xẹp xuống bình thường lại. Cả 2 thần sắc uể oải liền biến mất, sau đó cả 2 đều đồng loạt đứng dậy, trên thân thể cả 2 liền từ động xuất hiện một lớp trang phục bao phủ toàn thân của cả 2.
“2 người các ngươi biết huyết mạch của Linh Băng là gì không?” Lâm Tiêu hỏi!
Mak’Lu nghe vậy thì đi lên đưa tay định nhận lấy đứa bé, Lâm Tiêu liền đưa cho nàng, Mak’Lu sau khi nhận lấy Lâm Linh Băng thì liền đặt tay lên trán của Lâm Linh Băng. Sau một lúc nàng liền đưa tay xuống sau đó quay sang nhìn lấy Nak’At.
Nak’At cũng đi lên cảm nhận thử, sau một lúc nàng liền hướng về phía Mak’Lu gật gật đầu. Mak’Lu thấy vậy thì liền hướng về Lâm Tiêu nói:
“Lão công! Linh Băng mang trong mình huyết mạch vô cùng cao cấp! Có thể nói nó chỉ xuất hiện ở thế giới cao cấp! Nó được gọi là Tam Ngân Xà! Đừng nhìn nó có danh tự bình thường mà khinh thường nó. Đây là loại xà đã từ bỏ con đường thành rồng mà đi theo đường lối tiến hóa của loài xà và nó đã đạt đến cảnh giới chung cực. Cho nên huyết mạch của nó đã biến thành một trong những loại huyết mạch cao cấp nhất gọi là Hoàng Tộc Huyết Mạch.”
“Thì ra là vậy a!” Lâm Tiêu hài lòng gật đầu.
Huyết mạch cực mạnh cộng với công pháp được cung cấp từ thẻ thôi miên khiến Lâm Tiêu vô cùng hài lòng về đứa con gái này!
“Bây giờ chỉ còn lại một đứa nữa thôi!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!
Sau đó hắn liền hướng về phía Nak’At và Mak’Lu nói:
“Bây giờ ta giao cho 2 người các ngươi một nhiệm vụ đó là chăm sóc đứa bé này, đặc biệt đừng cho đứa bé rời khỏi nơi này khi thời cơ chưa đến, hãy cho đứa bé ăn bằng sữa của các ngươi, khi nào đứa bé có khả năng nhai thì cho nó ăn quả trên cây kia!”
“Vâng!” Mak’Lu và Nak’At gật đầu nói!
Lâm Tiêu gật đầu sau đó đưa tay chọc nhẹ vài lần vào má của Lâm Linh Băng sau đó liền mang theo Rinne rời đi. Hắn vẫn dựa theo cách cũ mà rời khỏi Thực Sương.
Sau khi ra ngoài thì Lâm Tiêu liền vung tay, một ma pháp trận màu cam xuất hiện, sau đó từ trong ma pháp trận liền xuất chiếc xe ngựa của hắn. Lâm Tiêu liền mang theo Rinne đi lên xe ngựa, xe ngựa liền dựa theo ý nghĩ của Lâm Tiêu mà bay đi.
Lúc này Lâm Tiêu lần nữa lấy ra thẻ thôi miên sau đó nhìn vào và nói:
“Ta Lâm Tiêu! Là kẻ mang trong mình huyết thống của Trấn Ngục Long!”
Lâm Tiêu đối với hình dạng của Trấn Ngục Thú rất yêu thích nên khi chuyển sang huyết thống của long tộc hắn vẫn muốn là Trấn Ngục Long. Lúc này bộ quần áo trên người Lâm Tiêu liền biến đổi thành một bộ chiến bào bằng long phiến, 3 chiếc sừng trên đầu hắn liền biến thành 2 chiếc sừng và một lớp vảy đen.
Bởi vì huyết thống của Long tộc dù sao cũng cao cấp hơn Ma Thú Tộc nên Lâm Tiêu liền cảm nhận được huyết thống trong cơ thể xảy ra biến hóa theo chiều hướng tăng lên vô cùng rõ ràng.
Sau đó Lâm Tiêu cũng quay sang đặt bàn tay lên thân thể của Rinne, thân thể của Rinne liền hóa lại thành người. Thấy mình biến lại thành người thì Rinne liền hiếu kỳ hỏi:
“Chủ nhân! Chả lẽ ta không cần phải giả trang nữa hay sao?”
“Không cần! Long tộc không có bài xích con người! Hay nói đúng hơn là bọn chúng không quan tâm đến, chỉ cần đừng chạm đến vảy ngược của bọn chúng là được rồi!” Lâm Tiêu cười nói!
Rinne nghe vậy liền mỉm cười sau đó ngồi vào lồng ngực của Lâm Tiêu, nàng mặc dù không bài xích hóa trang, nhưng dù sao được mang hình dạng thật vẫn là thích nhất.
Lâm Tiêu mỉm cười ôm lấy eo của Rinne và ngửi lấy mùi hương trên tóc của nàng. Ngồi một lúc lâu thì Rinne liền lên tiếng:
“Chủ nhân! Em có thể thử làm một chuyện được không?” giọng nói của Rinne vô cùng nhỏ, nếu không phải Lâm Tiêu tai thính thì không thể nào nghe được.
“Chuyện gì?” Lâm Tiêu hỏi!
Rinne nghe vậy thì liền đỏ mặt tiến lên nói nhỏ vào tai Lâm Tiêu, Lâm Tiêu nghe xong thì cười nói:
“Em có chắc không?”
“Em chắc! Dù sao em cũng từ xem qua nên cũng muốn thử!” Rinne mặc dù đỏ mặt nhưng vẫn kiên cường nói!
“Được! Vậy em làm đi!” Lâm Tiêu nói!
Rinne nghe vậy thì liền hít sâu một hơi sau đó đứng lên, nàng bắt đầu cởi chiếc áo của mình ra. Lập tức bộ ngực to lớn của Rinne liền hiện ra, nàng vẫn giữ nguyên chiếc váy của mình mà không cởi ra, sau đó nàng liền đi đến trước người Lâm Tiêu sau đó quỳ xuống.
Rinne bắt đầu đưa tay nắm lấy quần của Lâm Tiêu sau đó kéo xuống, lập tức côn thịt của Lâm Tiêu liền hiện ra trước mặt Rinne, Rinne liền đưa tay nắm lấy côn thịt của Lâm Tiêu sau đó bắt đầu vuốt ve. Dần dần côn thịt của Lâm Tiêu cũng dựng đứng lên.
Sau đó Rinne liền cúi xuống và bắt đầu ngậm lấy côn thịt của Lâm Tiêu, chiếc lưỡi của nàng liền đảo qua lại trên đầu côn thịt của Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu một bên dựa lưng một bên tận hưởng sự phục vụ của Rinne.
Răng rắc!
Quả trứng liền bắt đầu nứt ra, nhìn thấy một màn này thì Rinne liền 2 mắt sáng lên, nàng rất thích việc nhìn thấy một sinh mạng mới ra đời.
Rắc!
Một mảnh quả trứng liền vở ra, sau đó một cánh tay nhỏ bé trắng như tuyết liền đưa ra, sau đó là một chiếc đầu lõm chõm tóc chui ra.
Rắc!
Quả trứng liền bị vở đôi ra khiến cho đứa bé gái liền rơi ra ngoài. Sau đó đứa bé lăn lộn một lúc sau đó ngồi dậy nhìn xung quanh.
Khi đứa bé nhìn đến Lâm Tiêu thì liền vui vẻ kêu lên!
“I a I a!”
Lâm Tiêu liền đi đến sau đó liền ôm lấy đứa bé ôm vào lòng, đứa bé liền mỉm cười bám lấy ngực của Lâm Tiêu liên tục kêu lên.
“Mới ra đời đã đầy sức sống như thế này rồi! Huyết mạch Ma Thú đúng là cường đại a!” Lâm Tiêu cười nói!
Sau đó hắn liền hôn lên mặt của đứa bé, đứa bé liền cười khanh khách. Lâm Tiêu liền vung tay, xung quanh thân thể đứa bé liền được bao phủ trong một lớp vải đen. Lâm Tiêu đặt một ngón tay lên trán đứa bé, sau đó một luồn tin tức liền truyền vào trong đầu của đứa bé.
“Chủ nhân! Ngài định đặt tên cho đứa bé là gì?” Rinne nhảy lên vai Lâm Tiêu hỏi!
“Gọi là Lâm Linh Băng a!” Lâm Tiêu cười nói!
“Vậy chủ nhân ngài có biết huyết mạch của đứa bé này là gì không? Chủ nhân ngài là Trấn Ngục Thú, còn 2 người kia là Huyễn Thần Hồ và Đế Lôi Điểu, theo lí thuyết thì huyết mạch của đứa bé sẽ vô cùng cường đại a!” Rinne nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền suy nghĩ, trong đống tri thức mà hắn sở hữu thì không hề có thứ gì liên quan đến huyết mạch của Lâm Linh Băng cả. Lâm Tiêu liền đi đến trước Mak’Lu và Nak’At sau đó lên tiếng nói:
“2 người các ngươi liền khỏe lại như bình thường.”
Khi Lâm Tiêu vừa dứt lời thì từ âm đạo của Mak’Lu và Nak’At liền trào ra dòng suối tinh dịch, vừa rồi Lâm Tiêu ra nhiều đến nổi khiến cho bụng của cả 2 trương lên, bây giờ tinh dịch trào ra hết thì bụng của 2 người liền xẹp xuống bình thường lại. Cả 2 thần sắc uể oải liền biến mất, sau đó cả 2 đều đồng loạt đứng dậy, trên thân thể cả 2 liền từ động xuất hiện một lớp trang phục bao phủ toàn thân của cả 2.
“2 người các ngươi biết huyết mạch của Linh Băng là gì không?” Lâm Tiêu hỏi!
Mak’Lu nghe vậy thì đi lên đưa tay định nhận lấy đứa bé, Lâm Tiêu liền đưa cho nàng, Mak’Lu sau khi nhận lấy Lâm Linh Băng thì liền đặt tay lên trán của Lâm Linh Băng. Sau một lúc nàng liền đưa tay xuống sau đó quay sang nhìn lấy Nak’At.
Nak’At cũng đi lên cảm nhận thử, sau một lúc nàng liền hướng về phía Mak’Lu gật gật đầu. Mak’Lu thấy vậy thì liền hướng về Lâm Tiêu nói:
“Lão công! Linh Băng mang trong mình huyết mạch vô cùng cao cấp! Có thể nói nó chỉ xuất hiện ở thế giới cao cấp! Nó được gọi là Tam Ngân Xà! Đừng nhìn nó có danh tự bình thường mà khinh thường nó. Đây là loại xà đã từ bỏ con đường thành rồng mà đi theo đường lối tiến hóa của loài xà và nó đã đạt đến cảnh giới chung cực. Cho nên huyết mạch của nó đã biến thành một trong những loại huyết mạch cao cấp nhất gọi là Hoàng Tộc Huyết Mạch.”
“Thì ra là vậy a!” Lâm Tiêu hài lòng gật đầu.
Huyết mạch cực mạnh cộng với công pháp được cung cấp từ thẻ thôi miên khiến Lâm Tiêu vô cùng hài lòng về đứa con gái này!
“Bây giờ chỉ còn lại một đứa nữa thôi!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!
Sau đó hắn liền hướng về phía Nak’At và Mak’Lu nói:
“Bây giờ ta giao cho 2 người các ngươi một nhiệm vụ đó là chăm sóc đứa bé này, đặc biệt đừng cho đứa bé rời khỏi nơi này khi thời cơ chưa đến, hãy cho đứa bé ăn bằng sữa của các ngươi, khi nào đứa bé có khả năng nhai thì cho nó ăn quả trên cây kia!”
“Vâng!” Mak’Lu và Nak’At gật đầu nói!
Lâm Tiêu gật đầu sau đó đưa tay chọc nhẹ vài lần vào má của Lâm Linh Băng sau đó liền mang theo Rinne rời đi. Hắn vẫn dựa theo cách cũ mà rời khỏi Thực Sương.
Sau khi ra ngoài thì Lâm Tiêu liền vung tay, một ma pháp trận màu cam xuất hiện, sau đó từ trong ma pháp trận liền xuất chiếc xe ngựa của hắn. Lâm Tiêu liền mang theo Rinne đi lên xe ngựa, xe ngựa liền dựa theo ý nghĩ của Lâm Tiêu mà bay đi.
Lúc này Lâm Tiêu lần nữa lấy ra thẻ thôi miên sau đó nhìn vào và nói:
“Ta Lâm Tiêu! Là kẻ mang trong mình huyết thống của Trấn Ngục Long!”
Lâm Tiêu đối với hình dạng của Trấn Ngục Thú rất yêu thích nên khi chuyển sang huyết thống của long tộc hắn vẫn muốn là Trấn Ngục Long. Lúc này bộ quần áo trên người Lâm Tiêu liền biến đổi thành một bộ chiến bào bằng long phiến, 3 chiếc sừng trên đầu hắn liền biến thành 2 chiếc sừng và một lớp vảy đen.
Bởi vì huyết thống của Long tộc dù sao cũng cao cấp hơn Ma Thú Tộc nên Lâm Tiêu liền cảm nhận được huyết thống trong cơ thể xảy ra biến hóa theo chiều hướng tăng lên vô cùng rõ ràng.
Sau đó Lâm Tiêu cũng quay sang đặt bàn tay lên thân thể của Rinne, thân thể của Rinne liền hóa lại thành người. Thấy mình biến lại thành người thì Rinne liền hiếu kỳ hỏi:
“Chủ nhân! Chả lẽ ta không cần phải giả trang nữa hay sao?”
“Không cần! Long tộc không có bài xích con người! Hay nói đúng hơn là bọn chúng không quan tâm đến, chỉ cần đừng chạm đến vảy ngược của bọn chúng là được rồi!” Lâm Tiêu cười nói!
Rinne nghe vậy liền mỉm cười sau đó ngồi vào lồng ngực của Lâm Tiêu, nàng mặc dù không bài xích hóa trang, nhưng dù sao được mang hình dạng thật vẫn là thích nhất.
Lâm Tiêu mỉm cười ôm lấy eo của Rinne và ngửi lấy mùi hương trên tóc của nàng. Ngồi một lúc lâu thì Rinne liền lên tiếng:
“Chủ nhân! Em có thể thử làm một chuyện được không?” giọng nói của Rinne vô cùng nhỏ, nếu không phải Lâm Tiêu tai thính thì không thể nào nghe được.
“Chuyện gì?” Lâm Tiêu hỏi!
Rinne nghe vậy thì liền đỏ mặt tiến lên nói nhỏ vào tai Lâm Tiêu, Lâm Tiêu nghe xong thì cười nói:
“Em có chắc không?”
“Em chắc! Dù sao em cũng từ xem qua nên cũng muốn thử!” Rinne mặc dù đỏ mặt nhưng vẫn kiên cường nói!
“Được! Vậy em làm đi!” Lâm Tiêu nói!
Rinne nghe vậy thì liền hít sâu một hơi sau đó đứng lên, nàng bắt đầu cởi chiếc áo của mình ra. Lập tức bộ ngực to lớn của Rinne liền hiện ra, nàng vẫn giữ nguyên chiếc váy của mình mà không cởi ra, sau đó nàng liền đi đến trước người Lâm Tiêu sau đó quỳ xuống.
Rinne bắt đầu đưa tay nắm lấy quần của Lâm Tiêu sau đó kéo xuống, lập tức côn thịt của Lâm Tiêu liền hiện ra trước mặt Rinne, Rinne liền đưa tay nắm lấy côn thịt của Lâm Tiêu sau đó bắt đầu vuốt ve. Dần dần côn thịt của Lâm Tiêu cũng dựng đứng lên.
Sau đó Rinne liền cúi xuống và bắt đầu ngậm lấy côn thịt của Lâm Tiêu, chiếc lưỡi của nàng liền đảo qua lại trên đầu côn thịt của Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu một bên dựa lưng một bên tận hưởng sự phục vụ của Rinne.