Cực Hạn

Chương 122 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Tố quần áo hắc y như trước, ôm hai tay tựa vào một gốc cây hòe bên cạnh Lôi Đình động. Tuy ngoài Lôi Đình động này đúng là nhiều người, nhưng lấy Tố làm tâm, trong bán kính ba thước một người cũng không có, như có người vẽ một vòng tròn trong phạm vi này, tất cả mọi người dè dặt cẩn trọng tránh khỏi cái vòng này.



Dù có người vô ý xông vào trong cái vòng luẩn quẩn vô hình này, cũng sẽ lập tức rời khỏi, phảng phất bên trong cái "Vòng luẩn quẩn" kia tràn ngập khí độc đưa người ta vào chỗ chết, chỉ cần ngốc nhiều một giây sẽ bất hạnh hy sinh.



Nhưng dù như thế, vẫn ngẫu nhiên có tốp năm tốp ba cô gái vọt vào vòng luẩn quẩn này, tiến lên tỏ vẻ gì, chẳng qua kết quả cuối cùng đều là vẻ mặt cầu xin đi vào đám người.



Diệp Hiểu Hạ đứng ở ven đường rất xa, nhìn xem một màn này, bỗng nhiên cô cảm thấy thật rối rắm, giờ đến cùng cô có nên đi lên chào hỏi không? Nếu cứ đi lên như vậy, có phải có vẻ quá đột ngột không. Nếu lúc này làm bộ như không thấy xoay người bước đi, như vậy ngày mai Trầm Hoan có tìm cô phiền toái không?



Trái cũng không phải mà phải cũng không đúng, Diệp Hiểu Hạ đang tiếp tục rối rắm, thì thấy Tố đứng thẳng lên đi tới chỗ cô.



Giờ nên làm thế nào? Cô có phải nên trốn một chút không? Diệp Hiểu Hạ nhìn thấy Tố đi tới chỗ mình, người chung quanh lập tức tự hiểu tránh ra một con đường, luôn luôn duy trì trong bán kính ba thước không có sinh vật nào biết thở, nhưng, ánh mắt theo đuôi anh nhưng một phần cũng không giảm bớt.



Trong lúc nhất thời, Diệp Hiểu Hạ cứ nhìn Tố như vậy, quên mình phải có động tác gì, thẳng khi anh đi tới bên người mình.



Ngẩng đầu nhìn anh, gió xuyên qua tóc đen của anh, như có ánh sáng chói mắt rơi trên người anh. Anh cúi đầu, vươn tay, kéo tay Diệp Hiểu Hạ.



Chuyện là thình lình xảy ra này, Diệp Hiểu Hạ hoàn toàn không ngờ Tố sẽ giữ chặt tay mình như vậy, trong lúc nhất thời vậy mà ngây ngẩn cả người, ngơ ngác đứng đó, phảng phất toàn thân đều biến thành tảng đá.



Thẳng đến nghiêng ngả chao đảo đi tới trước mặt NPC di động, Tố nhắc nhở cô nhận nhiệm vụ cô mới phục hồi tinh thần lại. Nhìn trộm sang, người xung quanh dùng một loại ánh mắt Bát Quái giống như dao nhỏ nhìn cô, như muốn chém cô làm tám mảnh biết rõ ràng quan hệ giữa cô và Tố đến cùng là gì mới yên tâm thoải mái.



Chuyện này thật sự quá làm cho người ta... Rối rắm .



Từ nhỏ đến lớn Diệp Hiểu Hạ chưa từng có bị nhiều người chú mục như bây giờ, thật sự thản nhiên không được. Cô vừa cúi đầu tiếp nhiệm vụ, vừa hơi xấu hổ nhìn thoáng qua Tố: "Không cần lôi kéo tôi ..."
Mà Diệp Hiểu Hạ cũng từ trong ánh mắt đủ loại kiểu dáng của mọi người hoàn thành từ lúng túng đến bình tĩnh lại đến làm như không thấy lạnh nhạt có tai như điếc.



Nếu không phải đến bước bốn mươi chin gặp người không muốn gặp, cô nghĩ cô nhất định sẽ tiếp tục lạnh nhạt.



Bước thứ bốn mươi của nhiệm vụ.



Mục tiêu nhiệm vụ: đánh chết Thúy Trúc yêu trong rừng trúc thôn Cam Tuyền



Mục đích nhiệm vụ: lấy rễ Thúy Trúc yêu giao cho thôn trường thôn Cam Tuyền Lưu Trường Thanh.



Đây vốn là một nhiệm vụ không khó, cố tình...



"Đúng là Thiên đường có cửa cô không đi, địa ngục không lối lại xông vào!" Một nữ kiếm khách mặc áo giáp màu bạc cầm trường kiếm trong tay chỉ vào Diệp Hiểu Hạ cách đó không xa cười lạnh."Tôi còn chưa tìm cô, cô đã tự mình tìm tới cửa tìm chết."



Diệp Hiểu Hạ hơi sửng sốt, mà sau đó sắc mặt cũng trầm xuống.



Đúng là oan gia ngõ hẹp, cư nhiên có thể ở nơi này gặp Điền Gia Nhị Thiếu Gia. Lúc này cô ta híp hai mắt, đôi môi khép chặt, như muốn lập tức nhào lên bóp chết Diệp Hiểu Hạ vậy.



Ba người bọn họ vẫn còn bị đuổi giết, không thể bước vào phạm vi có NPC thủ vệ, ở đây chắc là vì làm nhiệm vụ dã ngoại. Mà Điền Gia Nhị Thiếu Gia xuất hiện, chỉ sợ Thủy Lạc Hoa Lưu và Trúc Nhận Thiên Trần cũng ở gần đây.



Nghĩ đến đây, Diệp Hiểu Hạ xiết chặt hạt châu trên cổ tay, khẽ nhíu mày: " Đây lại là tội gì?"