Cực Hạn

Chương 151 : Em không cần những thứ này

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


【 hệ thống 】: nhân sinh bất quá trăm năm, dù kiếp này chết, kiếp sau lại tái chiến! Người chơi Diệp Hiểu Hạ đánh chết người chơi Đạp Lãng Tầm Phong ở bản đồ động Vạn Cốt, thời gian bốn mươi bảy giây, tích lũy giá trị tội ác 89.



【 thế giới 】 Ba Ta Là Lý Cương: a a a, Diệp Hiểu Hạ lại giết người! Có phải cô ấy định phá kỷ lục không! Dùng một cái ngắn hơn một cái...



【 thế giới 】 Đông Thiên Kê Kê Lãnh: thiết, một cỗ máy giết người, trừ giết người ra còn biết làm gì?



【 thế giới 】 Biệt Lai Vô Dạng: anh đang ghen tị...



【 thế giới 】Đông Thiên Kê Kê Lãnh: ghen tị em gái anh!



...



Không Đồng nhìn nhìn tin tức của hệ thống, lại nhìn nhìn Diệp Hiểu Hạ đứng cách đó không xa, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Anh chưa từng giao thủ với Diệp Hiểu Hạ, cũng chưa từng lĩnh giáo thân thủ của cô, anh đã sớm biết cô đã là đệ nhất cao thủ, trước giờ lại không biết vậy mà cô đã mạnh đến nước này.



Anh vốn định, đối thủ mạnh mẽ như vậy, Diệp Hiểu Hạ hơn phân nửa không thể thắng thoải mái, lại thật không ngờ, cô lại dùng thời gian nháy mắt giải quyết trận chiến. Không Đồng nhịn không được hoài nghi, Diệp Hiểu Hạ có phải là một người khác không, anh không quên được người đã từng là tiểu Bạch kia, đến cùng là từ khi nào, vậy mà cô đã đứng chỗ cao như thế bễ nghễ thiên hạ?



Diệp Hiểu Hạ nhìn nhìn thi thể Đạp Lãng Tầm Phong, nhàn rỗi đứng ở một bên chờ anh ta phục sinh, thuận tiện nhét một viên Tẩy Tâm Đan vào miệng.



【 hệ thống 】Người chơi Diệp Hiểu Hạ nuốt Tẩy Tâm Đan vào, từ đây thay đổi triệt để, làm người một lần nữa. Giá trị tội ác -100, còn thừa 0.



【 thế giới 】 Sổ Lai Bảo: em gái mày! Mỗi ngày tôi đều thấy Diệp Hiểu Hạ thay đổi triệt để, tin tức hệ thống này cũng quá làm cho người ta buồn bực!



【 thế giới 】Lũ Không Chỉ Hoàn: ai cũng cho tôi thay đổi triệt để một lần đi, tôi rất nghĩ tên của mình gắn với tin tức lần trước của hệ thống, quá muốn.



...




Đợi đến khi cô tỉnh lại, đã là 12 giờ trưa. Cô rửa mặt một chút rồi lên trò chơi, hệ thống thông báo cô có bưu kiện đến, cô cũng không nghĩ nhiều, nghĩ chắc là tiền ngày hôm qua Không Đồng gửi cho cô. Hưng trí rã rời làm nhiệm vụ hằng ngày mỗi ngày nên làm, Diệp Hiểu Hạ mới đến chỗ hộp thư lấy bưu kiện.



Quả nhiên không sai, trong bưu kiện có một phong là tiền Không Đồng gửi đến, chữ số kim tệ trên đó làm người hoa mắt, chừng năm vạn kim tệ. Mà một phong khác lại làm Diệp Hiểu Hạ sững sờ tại chỗ, thật lâu cũng không hồi thần được.



Tên bưu kiện là: đạn pháo.



Tên người gửi bưu kiện là —— Tố.



Diệp Hiểu Hạ cũng không biết mình là mở bưu kiện kia ra thế nào, cô thậm chí nhìn chữ bên trong, giống như bỗng chốc thành kẻ thất học, hồn nhiên không biết bất kì chữ nào trong đó. Chỉ có thể cảm thấy cả người mình lạnh quá, còn có run không ngừng.



Ở trong bưu kiện đặt hai mươi tổ đạn pháo. Mà ở phần ghi chú, cũng chỉ có mấy chữ ít ỏi, trên đó viết, nhất định em dùng được.



Diệp Hiểu Hạ xôn xao một tiếng đóng bưu kiện lại, sau đó như là nổi điên mật bán thân người đã phủ bụi kia, phát bưu kiện cho anh, bên tai chỉ có tin tức hệ thống không ngừng thông báo đối phương không ở tuyến, hình như cô có chút chết lặng.



Nhưng phẫn nộ trong nội tâm lại bốc cháy lên như lửa, lập tức đã làm cô cháy đến thi cốt vô tồn.



Không biết giằng co như vậy bao lâu, cuối cùng cô mệt mỏi, ngồi sững sờ bên cạnh hộp thư, lẳng lặng nhìn mấy chữ kia. Trong lòng chua xót nói không nên lời, còn có đau đớn tột đỉnh. Cô nhìn thật lâu, cuối cùng lựa chọn cắt bỏ bưu kiện.



Sau đó cô đứng lên, chiêu con ngựa trắng của mình ra, giơ roi lên ngựa, chạy đi sân thi đấu thể thao đế đô, quần áo lửa đỏ phập phồng trên ngựa, giống như muốn thiêu cháy cả đế đô.



Trầm Hoan, em không cần những thứ này, em muốn, là anh đứng trước mặt em, mỉm cười.



__