Cực Hạn

Chương 18 : Nếu cô coi tôi là bạn

Ngày đăng: 02:09 19/04/20


Trường thương và

trường kiếm cấp 15 đều cần 10 khối quặng đồng, pháp trượng cấp 5 cần 5

khối quặng đồng, 6 tổ quặng đồng tổng cộng là 120 khối, Diệp Hiểu Hạ

tính tính một chút, liền bảo thợ rèn kia làm 4 thanh trường thương và

trường kiếm, cùng với 8 căn pháp trượng. Đại khái cũng vì cần tôi luyện

kỹ thuật để tham gia khảo hạch, mà thợ rèn vui vẻ giúp Diệp Hiểu Hạ làm, mà không nói gì về giá cả.



Khi vũ khí làm xong, Diệp Hiểu Hạ lấy ra 3 cái có thuộc tính tốt nhất, để pháp trượng lại cho mình dùng,

mà trường thương và trường kiếm định để lại cho Máng Xối Hoa Lưu và Trúc Nhận Ngàn Trần .



Pháp trượng đồng thô và pháp trượng mộc thô tuy đều là pháp trượng cấp 5, nhưng là thuộc tính chênh lệch cũng không phải một ít. Vì thuộc tính đối lập mà Diệp Hiểu Hạ càng yêu thích vũ

khí lục sắc này.



Pháp trượng mộc thô: công kích: 1, ma pháp +1, tốc độ công kích: 3. 0. Yêu cầu chức nghiệp: Pháp Sư, cấp bậc yêu cầu: 5.



Pháp trượng đồng thô: trang bị lục sắc, công kích: 3, ma pháp +3, cường độ

công kích ma pháp +10%, tốc độ công kích: 3. 0. Yêu cầu chức nghiệp:

Pháp Sư, cấp bậc yêu cầu: 5.



Không chỉ có thuộc tính khác biệt, mà ngay cả tạo hình cũng khác nhau không ít.



Pháp trượng mộc thô chỉ là một căn trượng gỗ phổ thông, ở trên đầu quấn một

mảnh vải tím làm trang sức. Mà Pháp trượng đồng thô tuy rằng tạo hình

cũng không tinh xảo, nhưng so với pháp trượng mộc thô kia, thật sự là

đẹp hơn nhiều lắm. Thân trượng là gỗ mun tỏa sáng, mà trên đầu trượng là đồng đỏ thay cho đá quý làm trang sức. Không chỉ vậy, có lẽ là vì trang bị lục sắc nên trên đầu trượng có một chút ánh sáng nhàn nhạt.



Đương nhiên, ánh sáng đó có thể xem nhẹ, nhưng là nó lại làm tâm hồn yêu cái đẹp của Diệp Hiểu Hạ được an ủi.



Cất xong trường thương và trường kiếm muốn đem tặng, Diệp Hiểu Hạ đem 3

thanh trường thương, 3 thanh trường kiếm và 7 căn pháp trượng còn thừa

lại vào trong thôn bán. Tính toán thời gian, hiện tại hẳn là đêm khuya,

tuy rằng người trong trò chơi ít hơn ban ngày, nhưng ở trong Tân Thủ

Thôn vẫn rộn ràng nhốn nháo, náo nhiệt phi thường. Ở trước tiệm may,

tiệm rèn, cửa hàng dược phẩm, người chơi nhiều không kể xiết.



Lúc làm vũ khí mới ở tiệm rèn cũng có vài người chơi chú ý tới Diệp Hiểu

Hạ, nên khi cô đứng ở giữa thôn, còn chưa kịp mở quán, đã có mấy người

chơi vây quanh hỏi: "Mỹ nữ có vũ khí của ma pháp phụ trợ không?"



"Không có." Diệp Hiểu Hạ lắc đầu, cô không có nghe qua cái chức nghiệp này.



(chức nghiệp = nghề)



"Mỹ nữ, có trang bị gì, có đồ cấp 10 không?"



"Mỹ nữ, có vũ khí cận chiến không?"



"Mỹ nữ, có pháp trượng không? Giống căn của cô ý?"


Tuy

Điền Gia Nhị Thiếu Gia không biết rõ ràng sự việc, nhưng cô vẫn tức giận khi nghe thấy lời của Tử Tước Người Yêu, cô thấy Diệp Hiểu Hạ sắc mặt

trắng bệch không nói nên lời, lập tức nói: "Làm buôn bán cần phải cô

tình tôi nguyện, lấy giá cao, cô thật là không biết điều. Chẳng lẽ tuần

trước cô thích cái cốc ở trong siêu thị, tuần này cô đi người ta bán mất rồi, cô còn muốn đi tố cáo ở hội người tiêu dùng? Cô chẳng lẽ không

biết là cơ hội một khi mất đi thì không thể có nữa? Mua được thì mua,

không mua được thì cút sớm. Đường ở Tân Thủ Thôn rộng rãi, không có ai

chặn đường cô đâu."



"Vợ à, vợ à, em đừng giận nữa, mua bán đừng

nói như vậy." Đúng lúc hai bên đang giằng co không bên nào chịu nhường

thì chồng của Tử Tước Người Yêu chen vào đám đông, kéo cô ta ra. Sau đó

chào Diệp Hiểu Hạ, cười nói: "Xin lỗi, tôi là Tử Tước, vợ tôi nóng tính, cô đừng để trong lòng."



Gặp được người có vẻ biết rõ trái phải,

trong lòng Diệp Hiểu Hạ tuy thở phào, nhưng cũng không cười nổi, đành

phải rầu rĩ nói: "Không có gì."



"Tôi biết vợ tôi ra giá kia là

quá đáng, nhưng mà căn pháp trượng đồng thô này là vũ khí cấp 5, cũng

không dùng được bao lâu lại phải đổi, cho dù là tỉ lệ rơi vũ khí nhỏ,

nhưng cũng không có nghĩa là không rơi, chúng tôi đi đánh BOSS, thế nào

cũng sẽ rơi đồ. Vũ khí nhanh phải đổi như vậy, lại muốn bán với giá mấy

trăm đến 1000 kim là điều vô lý, cho nên cô bán căn pháp trượng này cho

chúng tôi giá 20 kim đi, đúng rồi, chúng tôi lấy 2 căn." Tử Tước vẫn ôn

hòa nói chuyện, nhưng càng nói càng làm cho người nghe hộc máu.



Hắn chẳng những hung hăng ép giá, mà còn bỡn cợt đồ Diệp Hiểu Hạ bán không

đáng một đồng, muốn dội một chậu nước lạnh vào những người muốn mua vũ

khí đứng bên, làm bọn họ đứng dậy. Không chỉ vậy, một chiêu này của hắn

muốn khắc chế đường sinh ý của Diệp Hiểu Hạ, nếu một chiêu này ứng

nghiệm, chỉ sợ sau này Diệp Hiểu Hạ không thể dựa vào con đường bán đồ

kiếm tiền trả nợ nữa.



So với Tử Tước Người Yêu, độ ác độc của người này chỉ có hơn chứ không có kém.



Diệp Hiểu Hạ vốn chính là tiểu bạch, đối với lời của Tử Tước nói cũng không

hiểu rõ lắm, cô cũng chưa hiểu biết về trò chơi này bao nhiêu, làm sao

có thể lý giải hắn thao thao bất tuyệt? Mà Điền Gia Nhị Thiếu Gia lại

nghẹn lời không nghĩ ra cách phản bác hắn, cãi nhau thì cô biết, nhưng

nói lý cô không làm gì được.



Nhất thời, hai người đều không nói gì, khí thế nhỏ đi nhiều.



"Ui, lời này nói thật dễ nghe. Chỉ bằng lời nói của anh, tùy tiện nói nói là BOSS tự ngã chổng vó xuống cho anh muốn làm gì thì làm? Muốn đánh thì

đánh, muốn chửi thì chửi, kể cả anh muốn hạ lưu, nó cũng cởi quần cho

anh làm?"